Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 765: Bách hoa tàn 14
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung bỗng nhiên có chút đau lòng, có lẽ là bởi vì Vân Diễm giờ phút này vẻ mặt quá mức bi thương, khóe mắt ẩn ẩn nước mắt, cả thân thể cũng cứng ngắc, chỉ ngây ngốc ở trên địa bàn ‘Địch quân’ để xuống hết thảy phòng bị.Ban đầu chỉ là đùa giỡn trả thù, lại để giáo chủ đại nhân tưởng thật, nếu như vào lúc này Vân Diễm biết, hắn chính là người “Hận không gặp nhau lúc chưa gả”, người mà Vân Diễm khắp nơi tìm hoài không được, không biết là có đánh ngất xỉu mang về tổng giáo chém đứt tay chân, thiên đao vạn quả.Dường như kết quả nào cũng không hề dễ chịu, thôi, cứ tiếp tục nói dối.“Các hạ, cứ giữ lại rượu của ngươi, ta khẳng định giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, không bằng như vầy, ngươi đi về trước, chờ đệ muội ra tháng có thể xuống giường đi lại, ta lần nữa nghĩ biện pháp cho ngươi đi vào cùng nàng gặp mặt.” Giống như dụ dỗ một hài tử bi thương lạc đường, Nhan Dung thấp giọng nhẹ lời an ủi, “Ngươi còn phải ở lại kinh thành mấy ngày, thật cũng không gấp, yên tâm đi, ta là nói lời giữ lời, mặc dù chuyện này thật khó khăn, nhưng ta vỗ ngực bảo đảm sẽ hoàn thành cho ngươi, như thế nào?”“Nàng sinh chính là nam hài hay là nữ hài?” Vân Diễm bỗng nhiên toát ra một câu hoàn toàn không liên quan.Nhan Dung suy nghĩ một chút, theo tình hình thực tế đáp, “Một nam một nữ, song sinh tử.”Thật tốt, một lần liền đủ song toàn, đáng tiếc, phụ thân của hài tử không phải là hắn, Vân Diễm buồn bã nhớ lại, ban đầu ‘Đào Tiểu Vi’ thích rượu như mạng, ba bữa cơm không rời vò rượu. Còn có thỉnh thoảng lâm vào trầm tư, ánh mắt phiêu hốt đến chỗ thật xa, thật lâu không lấy lại được tâm tình.Nếu sinh vào hôm nay, tính lại thì lúc nàng bị hắn mang đi trong bụng đã có hài tử của Nhan Hi, không trách được cuối cùng nàng vẫn là muốn rời đi, trở lại bên người Nhan Hi.Là vì hài tử, nhất định là vậy.Nhan Dung có tật giật mình, Vân Diễm vượt qua sầu khổ hắn liền càng khẩn trương, “Thật ra thì ta có chủ ý này đã rất khó khăn, các hạ, ngươi cũng nên nói một lời, có đáp ứng hay không.”Vân Diễm cuối cùng có phản ứng, lạnh lùng nhìn Nhan Dung, “Cứ y theo lời hoàng tử, một tháng sau, kính xin Nhị hoàng tử hỗ trợ.”Nhan Dung thở phào nhẹ nhõm, liên tục không ngừng đáp ứng, trong lòng tự nhủ chỉ cần Đào Tiểu Vi có thể xuống giường đi lại, cho dù là cho ngươi nhìn một cái cũng có gì khó.
Nhan Dung bỗng
nhiên có chút đau lòng, có lẽ là bởi vì Vân Diễm giờ phút này vẻ mặt quá mức bi thương, khóe mắt ẩn ẩn nước mắt, cả thân thể cũng cứng ngắc, chỉ ngây ngốc ở trên địa bàn ‘Địch quân’ để xuống hết thảy phòng bị.
Ban đầu chỉ là đùa giỡn trả thù, lại để giáo chủ đại nhân tưởng thật, nếu
như vào lúc này Vân Diễm biết, hắn chính là người “Hận không gặp nhau
lúc chưa gả”, người mà Vân Diễm khắp nơi tìm hoài không được, không biết là có đánh ngất xỉu mang về tổng giáo chém đứt tay chân, thiên đao vạn
quả.
Dường như kết quả nào cũng không hề dễ chịu, thôi, cứ tiếp tục nói dối.
“Các hạ, cứ giữ lại rượu của ngươi, ta khẳng định giúp ngươi hoàn thành tâm
nguyện, không bằng như vầy, ngươi đi về trước, chờ đệ muội ra tháng có
thể xuống giường đi lại, ta lần nữa nghĩ biện pháp cho ngươi đi vào cùng nàng gặp mặt.” Giống như dụ dỗ một hài tử bi thương lạc đường, Nhan
Dung thấp giọng nhẹ lời an ủi, “Ngươi còn phải ở lại kinh thành mấy
ngày, thật cũng không gấp, yên tâm đi, ta là nói lời giữ lời, mặc dù
chuyện này thật khó khăn, nhưng ta vỗ ngực bảo đảm sẽ hoàn thành cho
ngươi, như thế nào?”
“Nàng sinh chính là nam hài hay là nữ hài?” Vân Diễm bỗng nhiên toát ra một câu hoàn toàn không liên quan.
Nhan Dung suy nghĩ một chút, theo tình hình thực tế đáp, “Một nam một nữ, song sinh tử.”
Thật tốt, một lần liền đủ song toàn, đáng tiếc, phụ thân của hài tử không
phải là hắn, Vân Diễm buồn bã nhớ lại, ban đầu ‘Đào Tiểu Vi’ thích rượu
như mạng, ba bữa cơm không rời vò rượu. Còn có thỉnh thoảng lâm vào trầm tư, ánh mắt phiêu hốt đến chỗ thật xa, thật lâu không lấy lại được tâm
tình.
Nếu sinh vào hôm nay, tính lại thì lúc nàng bị hắn mang đi
trong bụng đã có hài tử của Nhan Hi, không trách được cuối cùng nàng vẫn là muốn rời đi, trở lại bên người Nhan Hi.
Là vì hài tử, nhất định là vậy.
Nhan Dung có tật giật mình, Vân Diễm vượt qua sầu khổ hắn liền càng khẩn
trương, “Thật ra thì ta có chủ ý này đã rất khó khăn, các hạ, ngươi cũng nên nói một lời, có đáp ứng hay không.”
Vân Diễm cuối cùng có phản ứng, lạnh lùng nhìn Nhan Dung, “Cứ y theo lời hoàng tử, một tháng sau, kính xin Nhị hoàng tử hỗ trợ.”
Nhan Dung thở phào nhẹ nhõm, liên tục không ngừng đáp ứng, trong lòng tự nhủ chỉ cần Đào Tiểu Vi có thể xuống giường đi lại, cho dù là cho ngươi
nhìn một cái cũng có gì khó.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung bỗng nhiên có chút đau lòng, có lẽ là bởi vì Vân Diễm giờ phút này vẻ mặt quá mức bi thương, khóe mắt ẩn ẩn nước mắt, cả thân thể cũng cứng ngắc, chỉ ngây ngốc ở trên địa bàn ‘Địch quân’ để xuống hết thảy phòng bị.Ban đầu chỉ là đùa giỡn trả thù, lại để giáo chủ đại nhân tưởng thật, nếu như vào lúc này Vân Diễm biết, hắn chính là người “Hận không gặp nhau lúc chưa gả”, người mà Vân Diễm khắp nơi tìm hoài không được, không biết là có đánh ngất xỉu mang về tổng giáo chém đứt tay chân, thiên đao vạn quả.Dường như kết quả nào cũng không hề dễ chịu, thôi, cứ tiếp tục nói dối.“Các hạ, cứ giữ lại rượu của ngươi, ta khẳng định giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, không bằng như vầy, ngươi đi về trước, chờ đệ muội ra tháng có thể xuống giường đi lại, ta lần nữa nghĩ biện pháp cho ngươi đi vào cùng nàng gặp mặt.” Giống như dụ dỗ một hài tử bi thương lạc đường, Nhan Dung thấp giọng nhẹ lời an ủi, “Ngươi còn phải ở lại kinh thành mấy ngày, thật cũng không gấp, yên tâm đi, ta là nói lời giữ lời, mặc dù chuyện này thật khó khăn, nhưng ta vỗ ngực bảo đảm sẽ hoàn thành cho ngươi, như thế nào?”“Nàng sinh chính là nam hài hay là nữ hài?” Vân Diễm bỗng nhiên toát ra một câu hoàn toàn không liên quan.Nhan Dung suy nghĩ một chút, theo tình hình thực tế đáp, “Một nam một nữ, song sinh tử.”Thật tốt, một lần liền đủ song toàn, đáng tiếc, phụ thân của hài tử không phải là hắn, Vân Diễm buồn bã nhớ lại, ban đầu ‘Đào Tiểu Vi’ thích rượu như mạng, ba bữa cơm không rời vò rượu. Còn có thỉnh thoảng lâm vào trầm tư, ánh mắt phiêu hốt đến chỗ thật xa, thật lâu không lấy lại được tâm tình.Nếu sinh vào hôm nay, tính lại thì lúc nàng bị hắn mang đi trong bụng đã có hài tử của Nhan Hi, không trách được cuối cùng nàng vẫn là muốn rời đi, trở lại bên người Nhan Hi.Là vì hài tử, nhất định là vậy.Nhan Dung có tật giật mình, Vân Diễm vượt qua sầu khổ hắn liền càng khẩn trương, “Thật ra thì ta có chủ ý này đã rất khó khăn, các hạ, ngươi cũng nên nói một lời, có đáp ứng hay không.”Vân Diễm cuối cùng có phản ứng, lạnh lùng nhìn Nhan Dung, “Cứ y theo lời hoàng tử, một tháng sau, kính xin Nhị hoàng tử hỗ trợ.”Nhan Dung thở phào nhẹ nhõm, liên tục không ngừng đáp ứng, trong lòng tự nhủ chỉ cần Đào Tiểu Vi có thể xuống giường đi lại, cho dù là cho ngươi nhìn một cái cũng có gì khó.