Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 775: Không sợ chiến hỏa 9

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Nô tỳ biết, nương nương là nhớ Gia.” Thiên Đồng che miệng lại cười trộm, đem màn trướng vén lên tốt, rồi để cho nàng có thể thoải mái ngồi một hồi.Một câu nói điểm trúng huyệt người nào đó, không sai, tính khí khác thường, phiền muộn, muốn nổi giận, tất cả cảm xúc không vui đều bởi vì rất nhiều ngày nàng chưa từng gặp phu quân. Cho dù gặp, chung quanh cũng nhiều người như vậy, nếu muốn nói những câu thân mật một chút cũng có hơn mười cái lỗ tai cùng nghe.Không tìm được không gian riêng cho hai người nữa.Ngay cả buổi tối cũng không có cơ hội, Nhan Hi sợ hắn ở đây sẽ quấy rầy giấc ngủ của Đào Tiểu Vi.Còn có hai " tiểu nhân " vô cùng đáng yêu kia cùng Nhan Hi tranh thủ tình cảm, bình thời thì ngủ rất nhiều, thanh âm có huyên náo thế nào cũng bình yên mà ngủ, hết lần này tới lần khác chỉ cần Nhan Hi tới, hai bọn chúng tựa như có thể cảm ứng được, đồng thời mở mắt ra, kêu khóc la đòi bú.Cùng hài tử chưa dứt sữa đoạt quyền sở hữu thê tử, Nhan Hi đã thực sự thử vài lần, dĩ nhiên kết quả hoàn toàn không có ngoại lệ, chính là phụ thân bại trận, bất đắc dĩ để cho hai tiểu oa nhi chiếm cứ thượng phong.Quả nhiên là ‘Tiểu nhân’, trời sinh đã hiểu được lợi dụng ưu thế của mình.Đào Tiểu Vi nhìn thấy ở trong mắt, nhưng cũng không có biện pháp thiên vị Nhan Hi, phu quân dù trong lòng không thoải mái một hồi cũng sẽ qua, nhưng là này hai đứa bé còn chưa có học xong nhường nhịn một ít phụ thân, hơi chút chậm trễ là đứa trước đứa sau khóc đến tối trời tối đất.Cho nên, phu thê bọn họ mỗi ngày gặp mặt, nhưng giống như là đã lâu không ở chung một chỗ, đừng nói là thân mật, chỉ muốn nắm tay nàng nói vài lời cũng rất khó khăn.Thiên Đồng cười cười rồi đi ra ngoài, vô luận như thế nào, chuyện hôm nay nhất định phải hoàn thành cho nương nương…Quý Hỉ lời ít mà ý nhiều, đem các đại sự gần đây trong cung hồi báo lại cho hoàng đế, vừa nói vừa nhìn lén sắc mặt Nhan Hi.Đều đã có tiền lệ mà theo thôi, Quý Hỉ xử trí cũng rất thỏa đáng, Nhan Hi cơ hồ tìm không ra cái gì cạm bẫy, nhàn nhạt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý cách làm của hắn.Muốn như thế nào mới có thể đem chủ đề dẫn tới các vị nương nương trong hậu cung đây? Quý Hỉ lâm vào khó khăn.Vừa muốn để cho bệ hạ nghe mà chẳng phải ghét, lại phải đem ý tứ khát vọng mưa móc của các nương nương biểu đạt rõ ràng.Chuyện này có chút khó khăn a…

“Nô tỳ biết, nương nương là nhớ Gia.” Thiên Đồng che miệng lại cười trộm, đem màn trướng
vén lên tốt, rồi để cho nàng có thể thoải mái ngồi một hồi.

Một câu nói điểm trúng huyệt người nào đó, không sai, tính khí khác thường, phiền muộn, muốn nổi giận, tất cả cảm xúc không vui đều bởi vì rất
nhiều ngày nàng chưa từng gặp phu quân. Cho dù gặp, chung quanh cũng
nhiều người như vậy, nếu muốn nói những câu thân mật một chút cũng có
hơn mười cái lỗ tai cùng nghe.

Không tìm được không gian riêng cho hai người nữa.

Ngay cả buổi tối cũng không có cơ hội, Nhan Hi sợ hắn ở đây sẽ quấy rầy giấc ngủ của Đào Tiểu Vi.

Còn có hai " tiểu nhân " vô cùng đáng yêu kia cùng Nhan Hi tranh thủ tình
cảm, bình thời thì ngủ rất nhiều, thanh âm có huyên náo thế nào cũng
bình yên mà ngủ, hết lần này tới lần khác chỉ cần Nhan Hi tới, hai bọn
chúng tựa như có thể cảm ứng được, đồng thời mở mắt ra, kêu khóc la đòi
bú.

Cùng hài tử chưa dứt sữa đoạt quyền sở hữu thê tử,
Nhan Hi đã thực sự thử vài lần, dĩ nhiên kết quả hoàn toàn không có
ngoại lệ, chính là phụ thân bại trận, bất đắc dĩ để cho hai tiểu oa nhi
chiếm cứ thượng phong.

Quả nhiên là ‘Tiểu nhân’, trời sinh đã hiểu được lợi dụng ưu thế của mình.

Đào Tiểu Vi nhìn thấy ở trong mắt, nhưng cũng không có biện pháp thiên vị
Nhan Hi, phu quân dù trong lòng không thoải mái một hồi cũng sẽ qua,
nhưng là này hai đứa bé còn chưa có học xong nhường nhịn một ít phụ
thân, hơi chút chậm trễ là đứa trước đứa sau khóc đến tối trời tối đất.

Cho nên, phu thê bọn họ mỗi ngày gặp mặt, nhưng giống như là đã lâu không ở chung một chỗ, đừng nói là thân mật, chỉ muốn nắm tay nàng nói vài lời
cũng rất khó khăn.

Thiên Đồng cười cười rồi đi ra ngoài, vô luận như thế nào, chuyện hôm nay nhất định phải hoàn thành cho nương nương…

Quý Hỉ lời ít mà ý nhiều, đem các đại sự gần đây trong cung hồi báo lại cho hoàng đế, vừa nói vừa nhìn lén sắc mặt Nhan Hi.

Đều đã có tiền lệ mà theo thôi, Quý Hỉ xử trí cũng rất thỏa đáng, Nhan Hi
cơ hồ tìm không ra cái gì cạm bẫy, nhàn nhạt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý cách
làm của hắn.

Muốn như thế nào mới có thể đem chủ đề dẫn tới các vị nương nương trong hậu cung đây? Quý Hỉ lâm vào khó khăn.

Vừa muốn để cho bệ hạ nghe mà chẳng phải ghét, lại phải đem ý tứ khát vọng mưa móc của các nương nương biểu đạt rõ ràng.

Chuyện này có chút khó khăn a…

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Nô tỳ biết, nương nương là nhớ Gia.” Thiên Đồng che miệng lại cười trộm, đem màn trướng vén lên tốt, rồi để cho nàng có thể thoải mái ngồi một hồi.Một câu nói điểm trúng huyệt người nào đó, không sai, tính khí khác thường, phiền muộn, muốn nổi giận, tất cả cảm xúc không vui đều bởi vì rất nhiều ngày nàng chưa từng gặp phu quân. Cho dù gặp, chung quanh cũng nhiều người như vậy, nếu muốn nói những câu thân mật một chút cũng có hơn mười cái lỗ tai cùng nghe.Không tìm được không gian riêng cho hai người nữa.Ngay cả buổi tối cũng không có cơ hội, Nhan Hi sợ hắn ở đây sẽ quấy rầy giấc ngủ của Đào Tiểu Vi.Còn có hai " tiểu nhân " vô cùng đáng yêu kia cùng Nhan Hi tranh thủ tình cảm, bình thời thì ngủ rất nhiều, thanh âm có huyên náo thế nào cũng bình yên mà ngủ, hết lần này tới lần khác chỉ cần Nhan Hi tới, hai bọn chúng tựa như có thể cảm ứng được, đồng thời mở mắt ra, kêu khóc la đòi bú.Cùng hài tử chưa dứt sữa đoạt quyền sở hữu thê tử, Nhan Hi đã thực sự thử vài lần, dĩ nhiên kết quả hoàn toàn không có ngoại lệ, chính là phụ thân bại trận, bất đắc dĩ để cho hai tiểu oa nhi chiếm cứ thượng phong.Quả nhiên là ‘Tiểu nhân’, trời sinh đã hiểu được lợi dụng ưu thế của mình.Đào Tiểu Vi nhìn thấy ở trong mắt, nhưng cũng không có biện pháp thiên vị Nhan Hi, phu quân dù trong lòng không thoải mái một hồi cũng sẽ qua, nhưng là này hai đứa bé còn chưa có học xong nhường nhịn một ít phụ thân, hơi chút chậm trễ là đứa trước đứa sau khóc đến tối trời tối đất.Cho nên, phu thê bọn họ mỗi ngày gặp mặt, nhưng giống như là đã lâu không ở chung một chỗ, đừng nói là thân mật, chỉ muốn nắm tay nàng nói vài lời cũng rất khó khăn.Thiên Đồng cười cười rồi đi ra ngoài, vô luận như thế nào, chuyện hôm nay nhất định phải hoàn thành cho nương nương…Quý Hỉ lời ít mà ý nhiều, đem các đại sự gần đây trong cung hồi báo lại cho hoàng đế, vừa nói vừa nhìn lén sắc mặt Nhan Hi.Đều đã có tiền lệ mà theo thôi, Quý Hỉ xử trí cũng rất thỏa đáng, Nhan Hi cơ hồ tìm không ra cái gì cạm bẫy, nhàn nhạt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý cách làm của hắn.Muốn như thế nào mới có thể đem chủ đề dẫn tới các vị nương nương trong hậu cung đây? Quý Hỉ lâm vào khó khăn.Vừa muốn để cho bệ hạ nghe mà chẳng phải ghét, lại phải đem ý tứ khát vọng mưa móc của các nương nương biểu đạt rõ ràng.Chuyện này có chút khó khăn a…

Chương 775: Không sợ chiến hỏa 9