Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 810: Thật không phải là ‘Nàng’ 13
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Mặc dù hắn thoạt nhìn vô cùng chắc chắn, nhưng trên thực tế trái tim cũng bồn chồn lo lắng, chỉ sợ từ ‘Nàng’ nói ra đáp án ngược lại.Tô Bối Nhi mặc dù nói Đào Tiểu Vi không có hiển lộ võ công, nhưng không có nghĩa là nàng thật không biết. Từ Yến quốc đến Lỗ quốc, ‘Nàng’ không phải là vẫn lười biếng trốn ở trên xe ngựa, giống như những nữ tử nhu nhược tay trói gà không chặt, đợi hoàn toàn buông lỏng đề phòng, mới nổi lên làm khó dễ, đánh nát xe ngựa, nhanh như chớp trốn vô ảnh vô tung.Vân Diễm tự nhận mình nhìn sai rồi, như thế nào lại hết sức tin tưởng Tô Bối Nhi đâu.May là, ‘Nàng’ chẳng qua chỉ là bĩu môi, vẽ ra một độ cong có thể xưng là nụ cười, không có nói gì.Mặc nhiên, vào thời khắc này nó là đại biểu cho khẳng định, Vân Diễm lúc trước hỏi đó là ‘Nàng’ không phải Đào Tiểu Vi, như vậy, bây giờ lại có vẻ mặt như thế, Vân Diễm đang ngồi trên đống lửa đã được giải tỏa.Hắn thật lầm, lúc ấy đã bắt sai người, ‘Nàng’ cũng không phải là thê tử của Nhan Hi.Tâm tình vui vẻ như muốn chui ra cả thất khiếu mà trào ra bên ngoài, thật là một sai lầm mỹ lệ, hắn cả đời cũng chưa có lần nào phạm sai lầm mà cao hứng thành như vậy.Bây giờ, ngược lại không cần khẩn cấp muốn biết thân phận’Nàng’, vô luận ‘Nàng’ là ai cũng không sao cả.Mượn ánh sáng mờ mờ đánh giá cẩn thận thân hình của nàng, yểu điệu tinh tế, dáng người thanh mảnh, cũng không giống như những phụ nhân mới sinh vừa ra tháng, có dáng vẻ tiều tụy mập mạp thường thấy, trong lòng một tia nghi ngờ cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất, Vân Diễm cười đến mặt mày cong cong, cái gì hỏa khí cũng không còn trông thấy. (=.= mối tình đầu cuồng dại)“Khí trời lạnh như thế, chúng ta hay là nhóm lửa lên rồi nói chuyện.” Vạn nhất nàng bị lạnh mà sinh bệnh, hắn lại sẽ đau lòng.“Có lời gì ngơi cứ nói, ta còn có việc, không thể ở lại lâu.” ‘Nàng’ lòng tràn đầy không kiên nhẫn, chọn lựa thời gian như vậy, địa điểm như vậy, không phải vì để cho bóng tối che dấu sơ hở sao? Nếu nhóm lửa lên, không cẩn thận bị Vân Diễm phát hiện ra kỳ hoặc, tối nay chắc phải liều mạng một lần.“Lâu như vậy không gặp, nàng thật sự không có gì muốn nói với ta sao?” Vân Diễm dịu dàng thắm thiết, nụ cười trên môi bỗng nhiên biến thành lạnh lùng, từ sau lưng tiền về phía ‘Nàng’.
Mặc dù hắn thoạt nhìn vô cùng chắc chắn, nhưng trên thực tế trái tim
cũng bồn chồn lo lắng, chỉ sợ từ ‘Nàng’ nói ra đáp án ngược lại.
Tô Bối Nhi mặc dù nói Đào Tiểu Vi không có hiển lộ võ công, nhưng
không có nghĩa là nàng thật không biết. Từ Yến quốc đến Lỗ quốc, ‘Nàng’ không phải là vẫn lười biếng trốn ở trên xe ngựa, giống như những nữ tử nhu nhược tay trói gà không chặt, đợi hoàn toàn buông lỏng đề phòng,
mới nổi lên làm khó dễ, đánh nát xe ngựa, nhanh như chớp trốn vô ảnh vô tung.
Vân Diễm tự nhận mình nhìn sai rồi, như thế nào lại hết sức tin tưởng Tô Bối Nhi đâu.
May là, ‘Nàng’ chẳng qua chỉ là bĩu môi, vẽ ra một độ cong có thể xưng là nụ cười, không có nói gì.
Mặc nhiên, vào thời khắc này nó là đại biểu cho khẳng định, Vân Diễm
lúc trước hỏi đó là ‘Nàng’ không phải Đào Tiểu Vi, như vậy, bây giờ lại
có vẻ mặt như thế, Vân Diễm đang ngồi trên đống lửa đã được giải tỏa.
Hắn thật lầm, lúc ấy đã bắt sai người, ‘Nàng’ cũng không phải là thê tử của Nhan Hi.
Tâm tình vui vẻ như muốn chui ra cả thất khiếu mà trào ra bên ngoài,
thật là một sai lầm mỹ lệ, hắn cả đời cũng chưa có lần nào phạm sai lầm
mà cao hứng thành như vậy.
Bây giờ, ngược lại không cần khẩn cấp muốn biết thân phận’Nàng’, vô luận ‘Nàng’ là ai cũng không sao cả.
Mượn ánh sáng mờ mờ đánh giá cẩn thận thân hình của nàng, yểu điệu
tinh tế, dáng người thanh mảnh, cũng không giống như những phụ nhân mới
sinh vừa ra tháng, có dáng vẻ tiều tụy mập mạp thường thấy, trong lòng
một tia nghi ngờ cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất, Vân Diễm cười đến
mặt mày cong cong, cái gì hỏa khí cũng không còn trông thấy. (=.= mối
tình đầu cuồng dại)
“Khí trời lạnh như thế, chúng ta hay là nhóm lửa lên rồi nói chuyện.” Vạn nhất nàng bị lạnh mà sinh bệnh, hắn lại sẽ đau lòng.
“Có lời gì ngơi cứ nói, ta còn có việc, không thể ở lại lâu.” ‘Nàng’
lòng tràn đầy không kiên nhẫn, chọn lựa thời gian như vậy, địa điểm như
vậy, không phải vì để cho bóng tối che dấu sơ hở sao? Nếu nhóm lửa lên,
không cẩn thận bị Vân Diễm phát hiện ra kỳ hoặc, tối nay chắc phải liều
mạng một lần.
“Lâu như vậy không gặp, nàng thật sự không có gì muốn nói với ta
sao?” Vân Diễm dịu dàng thắm thiết, nụ cười trên môi bỗng nhiên biến
thành lạnh lùng, từ sau lưng tiền về phía ‘Nàng’.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Mặc dù hắn thoạt nhìn vô cùng chắc chắn, nhưng trên thực tế trái tim cũng bồn chồn lo lắng, chỉ sợ từ ‘Nàng’ nói ra đáp án ngược lại.Tô Bối Nhi mặc dù nói Đào Tiểu Vi không có hiển lộ võ công, nhưng không có nghĩa là nàng thật không biết. Từ Yến quốc đến Lỗ quốc, ‘Nàng’ không phải là vẫn lười biếng trốn ở trên xe ngựa, giống như những nữ tử nhu nhược tay trói gà không chặt, đợi hoàn toàn buông lỏng đề phòng, mới nổi lên làm khó dễ, đánh nát xe ngựa, nhanh như chớp trốn vô ảnh vô tung.Vân Diễm tự nhận mình nhìn sai rồi, như thế nào lại hết sức tin tưởng Tô Bối Nhi đâu.May là, ‘Nàng’ chẳng qua chỉ là bĩu môi, vẽ ra một độ cong có thể xưng là nụ cười, không có nói gì.Mặc nhiên, vào thời khắc này nó là đại biểu cho khẳng định, Vân Diễm lúc trước hỏi đó là ‘Nàng’ không phải Đào Tiểu Vi, như vậy, bây giờ lại có vẻ mặt như thế, Vân Diễm đang ngồi trên đống lửa đã được giải tỏa.Hắn thật lầm, lúc ấy đã bắt sai người, ‘Nàng’ cũng không phải là thê tử của Nhan Hi.Tâm tình vui vẻ như muốn chui ra cả thất khiếu mà trào ra bên ngoài, thật là một sai lầm mỹ lệ, hắn cả đời cũng chưa có lần nào phạm sai lầm mà cao hứng thành như vậy.Bây giờ, ngược lại không cần khẩn cấp muốn biết thân phận’Nàng’, vô luận ‘Nàng’ là ai cũng không sao cả.Mượn ánh sáng mờ mờ đánh giá cẩn thận thân hình của nàng, yểu điệu tinh tế, dáng người thanh mảnh, cũng không giống như những phụ nhân mới sinh vừa ra tháng, có dáng vẻ tiều tụy mập mạp thường thấy, trong lòng một tia nghi ngờ cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất, Vân Diễm cười đến mặt mày cong cong, cái gì hỏa khí cũng không còn trông thấy. (=.= mối tình đầu cuồng dại)“Khí trời lạnh như thế, chúng ta hay là nhóm lửa lên rồi nói chuyện.” Vạn nhất nàng bị lạnh mà sinh bệnh, hắn lại sẽ đau lòng.“Có lời gì ngơi cứ nói, ta còn có việc, không thể ở lại lâu.” ‘Nàng’ lòng tràn đầy không kiên nhẫn, chọn lựa thời gian như vậy, địa điểm như vậy, không phải vì để cho bóng tối che dấu sơ hở sao? Nếu nhóm lửa lên, không cẩn thận bị Vân Diễm phát hiện ra kỳ hoặc, tối nay chắc phải liều mạng một lần.“Lâu như vậy không gặp, nàng thật sự không có gì muốn nói với ta sao?” Vân Diễm dịu dàng thắm thiết, nụ cười trên môi bỗng nhiên biến thành lạnh lùng, từ sau lưng tiền về phía ‘Nàng’.