Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 818: Nước mắt không nói 6
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Dung? Thật là dễ nghe, rất thích hợp với nàng.” Trường kiếm xuất thủ, dốc tiến về năm bóng đen công kích, mặc dù hơi có chút cố hết sức, thanh âm Vân Diễm cũng nhẹ nhàng thoát tục như vậy, “Dung, ta chuẩn bị rất nhiều Lê Hoa tửu cho nàng, đáng tiếc bị tên Tửu quỷ liên tục lừa gạt đi, bây giờ chỉ còn lại có hai vò, chờ qua tối nay, nàng đến dịch quán có được hay không? Đó là cố ý giữ lại cho nàng, ta nghĩ nàng nhất định sẽ thích.”‘Nàng’ không nói chuyện, chỉ gật đầu.Vân Diễm vui sướng chém đi một mạng thích khách, đối phương máu phun tung toé ở trên mặt của hắn, nong nóng, hình như là tâm tình hắn giờ phút này, “Cứ quyết định như vậy đi, lần này không thể để nàng bỏ đi, lần trước bắt nàng là ta không phải, lúc này tuyệt sẽ không nữa, nếu nàng muốn đi Lỗ quốc du ngoạn, có thể thuận tiện đi Hỏa Thần giáo, bên kia có cả hầm rượu Lê Hoa tửu cũng là của ngươi, nghĩ uống bao nhiêu cũng có thể nha.”Lần nữa gật đầu, ‘Nàng’ chịu không được Vân Diễm om sòm, đánh nhau thì lo đánh nhau, chuyên tâm một chút nha, cho dù là võ công cao cường, coi rẻ đối phương, cũng không cần như thế đi, thời gian còn dài, ‘Nàng’ cũng không chuẩn bị lập tức đi, cần gì phải gấp gáp vào giờ khắc này đâu?Không thích đánh trực diện, ‘Nàng’hai tay cầm chủy thủ, ẩn thân chỗ tối, nhìn đúng mục tiêu rồi lợi dụng tốc độ chạy qua đâm một phát vào ngực đối phương, rồi bay xuống tìm kiếm người xui xẻo tiếp theo. Có ánh sáng liệt hỏa của Vân Diễm gây chú ý của đối phương, cho nên ‘Nàng’ hành động cực dễ dàng.“Dung, nàng biết không, ta còn có một muội muội, là bảo bối duy nhất mẫu thân để lại cho ta, lúc chưa biết nàng, huynh muội chúng ta sống nương tựa lẫn nhau. Qua nhiều năm như vậy, ta cũng không có chiếu cố tốt nó, trừ có thể làm là cho nó áo cơm không lo, nó nghĩ cái gì, cần gì, ta cũng không biết, nghĩ đến thật là thua thiệt nàng rất nhiều.” Trên bả vai vết thương cũ mơ hồ làm đau, bên kia vết thương mới lại đau nhức hơn, mắt thấy địch nhân không có khuynh hướng giảm bớt, Vân Diễm nên hết sức không để cho ‘Nàng’ từ trong thanh âm nghe ra đầu mối gì.Nhưng, những thứ này vốn nên tán gẫu dưới ánh trăng mà hắn làm sao cũng ngăn không được, Vân Diễm giống như tiếp tục muốn nói nữa, “Dung, nếu nàng có cơ hội có thể gặp được muội muội của ta Tô Bối Nhi, hãy nể mặt ta mà tha thứ cho những bất đồng của muội ấy so với người thường.”
“Dung? Thật là dễ nghe, rất thích hợp với nàng.” Trường kiếm xuất
thủ, dốc tiến về năm bóng đen công kích, mặc dù hơi có chút cố hết sức,
thanh âm Vân Diễm cũng nhẹ nhàng thoát tục như vậy, “Dung, ta chuẩn bị
rất nhiều Lê Hoa tửu cho nàng, đáng tiếc bị tên Tửu quỷ liên tục lừa gạt đi, bây giờ chỉ còn lại có hai vò, chờ qua tối nay, nàng đến dịch quán
có được hay không? Đó là cố ý giữ lại cho nàng, ta nghĩ nàng nhất định
sẽ thích.”
‘Nàng’ không nói chuyện, chỉ gật đầu.
Vân Diễm vui sướng chém đi một mạng thích khách, đối phương máu phun
tung toé ở trên mặt của hắn, nong nóng, hình như là tâm tình hắn giờ
phút này, “Cứ quyết định như vậy đi, lần này không thể để nàng bỏ đi,
lần trước bắt nàng là ta không phải, lúc này tuyệt sẽ không nữa, nếu
nàng muốn đi Lỗ quốc du ngoạn, có thể thuận tiện đi Hỏa Thần giáo, bên
kia có cả hầm rượu Lê Hoa tửu cũng là của ngươi, nghĩ uống bao nhiêu
cũng có thể nha.”
Lần nữa gật đầu, ‘Nàng’ chịu không được Vân Diễm om sòm, đánh nhau
thì lo đánh nhau, chuyên tâm một chút nha, cho dù là võ công cao cường, coi rẻ đối phương, cũng không cần như thế đi, thời gian còn dài, ‘Nàng’ cũng không chuẩn bị lập tức đi, cần gì phải gấp gáp vào giờ khắc này
đâu?
Không thích đánh trực diện, ‘Nàng’hai tay cầm chủy thủ, ẩn thân chỗ
tối, nhìn đúng mục tiêu rồi lợi dụng tốc độ chạy qua đâm một phát vào
ngực đối phương, rồi bay xuống tìm kiếm người xui xẻo tiếp theo. Có ánh
sáng liệt hỏa của Vân Diễm gây chú ý của đối phương, cho nên ‘Nàng’ hành động cực dễ dàng.
“Dung, nàng biết không, ta còn có một muội muội, là bảo bối duy nhất
mẫu thân để lại cho ta, lúc chưa biết nàng, huynh muội chúng ta sống
nương tựa lẫn nhau. Qua nhiều năm như vậy, ta cũng không có chiếu cố tốt nó, trừ có thể làm là cho nó áo cơm không lo, nó nghĩ cái gì, cần gì,
ta cũng không biết, nghĩ đến thật là thua thiệt nàng rất nhiều.” Trên bả vai vết thương cũ mơ hồ làm đau, bên kia vết thương mới lại đau nhức
hơn, mắt thấy địch nhân không có khuynh hướng giảm bớt, Vân Diễm nên hết sức không để cho ‘Nàng’ từ trong thanh âm nghe ra đầu mối gì.
Nhưng, những thứ này vốn nên tán gẫu dưới ánh trăng mà hắn làm sao
cũng ngăn không được, Vân Diễm giống như tiếp tục muốn nói nữa, “Dung,
nếu nàng có cơ hội có thể gặp được muội muội của ta Tô Bối Nhi, hãy nể
mặt ta mà tha thứ cho những bất đồng của muội ấy so với người thường.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Dung? Thật là dễ nghe, rất thích hợp với nàng.” Trường kiếm xuất thủ, dốc tiến về năm bóng đen công kích, mặc dù hơi có chút cố hết sức, thanh âm Vân Diễm cũng nhẹ nhàng thoát tục như vậy, “Dung, ta chuẩn bị rất nhiều Lê Hoa tửu cho nàng, đáng tiếc bị tên Tửu quỷ liên tục lừa gạt đi, bây giờ chỉ còn lại có hai vò, chờ qua tối nay, nàng đến dịch quán có được hay không? Đó là cố ý giữ lại cho nàng, ta nghĩ nàng nhất định sẽ thích.”‘Nàng’ không nói chuyện, chỉ gật đầu.Vân Diễm vui sướng chém đi một mạng thích khách, đối phương máu phun tung toé ở trên mặt của hắn, nong nóng, hình như là tâm tình hắn giờ phút này, “Cứ quyết định như vậy đi, lần này không thể để nàng bỏ đi, lần trước bắt nàng là ta không phải, lúc này tuyệt sẽ không nữa, nếu nàng muốn đi Lỗ quốc du ngoạn, có thể thuận tiện đi Hỏa Thần giáo, bên kia có cả hầm rượu Lê Hoa tửu cũng là của ngươi, nghĩ uống bao nhiêu cũng có thể nha.”Lần nữa gật đầu, ‘Nàng’ chịu không được Vân Diễm om sòm, đánh nhau thì lo đánh nhau, chuyên tâm một chút nha, cho dù là võ công cao cường, coi rẻ đối phương, cũng không cần như thế đi, thời gian còn dài, ‘Nàng’ cũng không chuẩn bị lập tức đi, cần gì phải gấp gáp vào giờ khắc này đâu?Không thích đánh trực diện, ‘Nàng’hai tay cầm chủy thủ, ẩn thân chỗ tối, nhìn đúng mục tiêu rồi lợi dụng tốc độ chạy qua đâm một phát vào ngực đối phương, rồi bay xuống tìm kiếm người xui xẻo tiếp theo. Có ánh sáng liệt hỏa của Vân Diễm gây chú ý của đối phương, cho nên ‘Nàng’ hành động cực dễ dàng.“Dung, nàng biết không, ta còn có một muội muội, là bảo bối duy nhất mẫu thân để lại cho ta, lúc chưa biết nàng, huynh muội chúng ta sống nương tựa lẫn nhau. Qua nhiều năm như vậy, ta cũng không có chiếu cố tốt nó, trừ có thể làm là cho nó áo cơm không lo, nó nghĩ cái gì, cần gì, ta cũng không biết, nghĩ đến thật là thua thiệt nàng rất nhiều.” Trên bả vai vết thương cũ mơ hồ làm đau, bên kia vết thương mới lại đau nhức hơn, mắt thấy địch nhân không có khuynh hướng giảm bớt, Vân Diễm nên hết sức không để cho ‘Nàng’ từ trong thanh âm nghe ra đầu mối gì.Nhưng, những thứ này vốn nên tán gẫu dưới ánh trăng mà hắn làm sao cũng ngăn không được, Vân Diễm giống như tiếp tục muốn nói nữa, “Dung, nếu nàng có cơ hội có thể gặp được muội muội của ta Tô Bối Nhi, hãy nể mặt ta mà tha thứ cho những bất đồng của muội ấy so với người thường.”