Tác giả:

- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo…

Chương 12: Kiss !

[HunHan] Chỉ Cần Anh Chờ! Là Em Sẽ TớiTác giả: Kaishisue493Truyện Đam Mỹ- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo… _Tôi thật không cố ý mà, tôi biết mình sai rồi. Anh... anh đừng giận mà... xin anh...Những câu nói sau của cậu lại hay bị đứt quãng vì vốn dĩ Luhan đang khóc tới mức ướt áo của anh. Sehun đương nhiên cũng có thể cảm nhận được điều này, phải nói là rất rõSehun tách hai tay cậu khỏi eo mình ra, sau đó nhẹ nhàng xoay người lại. Luhan ngước lên nhìn, chỉ thấy anh đáp trả cái nhìn của cậu bằng nụ cười dịu dàng. Dịu dàng tới mức làm người khác ngây người_Tôi không sao, cũng sẽ không giận em. Đừng khóc màLời nói anh chứa đầy sự ôn nhu. Nhưng lòng Luhan vẫn không an tâm tí nào, cậu sợ anh còn giận cậu. Thế nên đôi mắt long lanh cứ nhìn vào Sehun, đôi môi hồng như cánh đào vẫn không ngừng mấp máy_Thật sẽ không giận chứNhìn đôi môi anh đào xinh xắn kia hé mở với cự li gần như vậy thật rất hấp dẫn người khác. Đặc biệt đối với Sehun, sức hấp dẫn kia lại tăng lên gấp bội. Nó khiến anh không tự chủ được mà cúi xuống kề cạnh mặt cậu_Sẽ không...Kết thúc câu nói của mình, Sehun rốt cuộc cũng không khống chế được mà hôn cậu. Mắt Luhan mở to hết cỡ, cứ tròn mắt mà nhìn trong khi anh đã nhắm hết hai mắt cả rồi. Lần lượt từng hơi thở nóng hổi phả vào mặt anh, quyến rũ đến mê người khiến Sehun càng muốn tiến sâu hơn vào trong cái miệng bé nhỏ kia. Chỉ là hiện giờ Luhan đang bị bệnh nên không có sức thôi, chứ nếu không nhất định cậu sẽ chống cự quyết liệt. Mà cũng nhờ thế, Sehun thật chẳng khó khăn gì để tách hàm răng cậu ra, cái lưỡi tham lam lại tiến sâu vào. Rốt cuộc hai bạn lưỡi thân mến cũng gặp được nhau, lưỡi anh quấn chặt luyến tiếc không rời xa cậu tí nào. Từng ngóc ngách trong miệng cậu cũng bị anh tham quan rồi chiếm sạch, từng những vị ngọt còn lại cũng bị anh lấy hết. Lần này miệng Luhan bị mất trắng rồi, Sehun thì lại lời to rồi.Nụ hôn của họ rất sâu, lại trải qua rất lâu như thể một thế kỉ. Tuy Sehun rất luyến tiếc nhưng mà lại không thể không rời khỏi môi cậu. Nếu không, anh nhất định sẽ bị thiếu oxi mà chết mấtLúc anh rời khỏi môi cậu lại phát hiện ra Luhan trong quá trình hôn lại mệt mà ngủ quên. Tuy rằng hôn đã xong thật nhưng Sehun vẫn chưa buông cậu vội mà lại ôm một hồi lâu thật lâu. Cho tới khi bản thân cảm thấy có chút thõa mãn rồi Sehun mới dịu dàng bế cậu lên giường rồi đắp chăn cẩn thận. Sau đó Sehun lại nhẹ nhàng dọn dẹp chén cháo bị vỡ khi nãy, tiếp đó lại tiếp tục nấu cháo cho cậu. Chén cháo lần đầu tuy có thất bại nhưng anh tin lần thứ hai sẽ thành cậung. Anh có thể hôn cậu một lần, anh tin mình còn có thể hôn cậu được nhiều lần hơn nữa. Anh tin rằng tình cảm này sẽ có ngày được cậu đáp trả. Ngày đó sẽ đến nhanh thôi màHiện tại, Sehun đang cảm thấy rất hạnh phúc. Trong khi đó, Luhan lại cảm thấy có chút...Chỉ là cậu không biết sau nụ hôn đó phải đối mặt với anh như thế nào nên mới vờ ngủ thôi. Ngay khi bóng dáng Sehun ra khỏi phòng, đôi mắt Luhan đã nhẹ mở ra. Cậu nằm đó suy nghĩ về hành động của anh, về mình, về cả Baekhyun nữa. Có lẽ bắt đầu từ bây giờ Luhan phải tạo khoảng cách đối với Sehun. Baekhyun là một con bé đầu óc đơn giản, nếu như nhỏ đã tìm được một nửa của mình thì cậu phải tích cực hợp tác cho họ. Nhưng mà nếu như Sehun thích cậu thì mọi chuyện thật đúng là... phiền phức quáLuhan đang bệnh mà, bây giờ lại thêm rối não nữa nèVài tiếng sau Sehun lại đem chén cháo lên cho cậu. Lần này rút kinh nghiệm, Luhan ngoan ngoãn ăn vài muỗng cháo. Sau đó uống thuốc rồi tiếp tục ngủMọi thứ cứ diễn ra bình thường như chưa từng xuất hiện nụ hôn nào cả2 tiếng nữa thì Chanyeol và Baekhyun sẽ về tới nhà màCòn những chuyển biến tình cảm của Chanyeol vs Baekhyun, chờ chờ đợi đợi thêm tí nữa là sẽ có kịch hay thôiHình như trời vừa mới tạnh mưa thì phải. ~~~~~~~~!!!~~~~~~~~

_Tôi thật không cố ý mà, tôi biết mình sai rồi. Anh... anh đừng giận mà... xin anh...

Những câu nói sau của cậu lại hay bị đứt quãng vì vốn dĩ Luhan đang
khóc tới mức ướt áo của anh. Sehun đương nhiên cũng có thể cảm nhận được điều này, phải nói là rất rõ

Sehun tách hai tay cậu khỏi eo
mình ra, sau đó nhẹ nhàng xoay người lại. Luhan ngước lên nhìn, chỉ thấy anh đáp trả cái nhìn của cậu bằng nụ cười dịu dàng. Dịu dàng tới mức
làm người khác ngây người

_Tôi không sao, cũng sẽ không giận em. Đừng khóc mà

Lời nói anh chứa đầy sự ôn nhu. Nhưng lòng Luhan vẫn không an tâm tí
nào, cậu sợ anh còn giận cậu. Thế nên đôi mắt long lanh cứ nhìn vào
Sehun, đôi môi hồng như cánh đào vẫn không ngừng mấp máy

_Thật sẽ không giận chứ

Nhìn đôi môi anh đào xinh xắn kia hé mở với cự li gần như vậy thật rất
hấp dẫn người khác. Đặc biệt đối với Sehun, sức hấp dẫn kia lại tăng lên gấp bội. Nó khiến anh không tự chủ được mà cúi xuống kề cạnh mặt cậu

_Sẽ không...

Kết thúc câu nói của mình, Sehun rốt cuộc cũng không khống chế được mà
hôn cậu. Mắt Luhan mở to hết cỡ, cứ tròn mắt mà nhìn trong khi anh đã
nhắm hết hai mắt cả rồi. Lần lượt từng hơi thở nóng hổi phả vào mặt anh, quyến rũ đến mê người khiến Sehun càng muốn tiến sâu hơn vào trong cái
miệng bé nhỏ kia. Chỉ là hiện giờ Luhan đang bị bệnh nên không có sức
thôi, chứ nếu không nhất định cậu sẽ chống cự quyết liệt. Mà cũng nhờ
thế, Sehun thật chẳng khó khăn gì để tách hàm răng cậu ra, cái lưỡi tham lam lại tiến sâu vào. Rốt cuộc hai bạn lưỡi thân mến cũng gặp được
nhau, lưỡi anh quấn chặt luyến tiếc không rời xa cậu tí nào. Từng ngóc
ngách trong miệng cậu cũng bị anh tham quan rồi chiếm sạch, từng những
vị ngọt còn lại cũng bị anh lấy hết. Lần này miệng Luhan bị mất trắng
rồi, Sehun thì lại lời to rồi.

Nụ hôn của họ rất sâu, lại trải
qua rất lâu như thể một thế kỉ. Tuy Sehun rất luyến tiếc nhưng mà lại
không thể không rời khỏi môi cậu. Nếu không, anh nhất định sẽ bị thiếu
oxi mà chết mất

Lúc anh rời khỏi môi cậu lại phát hiện ra Luhan
trong quá trình hôn lại mệt mà ngủ quên. Tuy rằng hôn đã xong thật nhưng Sehun vẫn chưa buông cậu vội mà lại ôm một hồi lâu thật lâu. Cho tới
khi bản thân cảm thấy có chút thõa mãn rồi Sehun mới dịu dàng bế cậu lên giường rồi đắp chăn cẩn thận. Sau đó Sehun lại nhẹ nhàng dọn dẹp chén
cháo bị vỡ khi nãy, tiếp đó lại tiếp tục nấu cháo cho cậu. Chén cháo lần đầu tuy có thất bại nhưng anh tin lần thứ hai sẽ thành cậung. Anh có
thể hôn cậu một lần, anh tin mình còn có thể hôn cậu được nhiều lần hơn
nữa. Anh tin rằng tình cảm này sẽ có ngày được cậu đáp trả. Ngày đó sẽ
đến nhanh thôi mà

Hiện tại, Sehun đang cảm thấy rất hạnh phúc. Trong khi đó, Luhan lại cảm thấy có chút...

Chỉ là cậu không biết sau nụ hôn đó phải đối mặt với anh như thế nào
nên mới vờ ngủ thôi. Ngay khi bóng dáng Sehun ra khỏi phòng, đôi mắt
Luhan đã nhẹ mở ra. Cậu nằm đó suy nghĩ về hành động của anh, về mình,
về cả Baekhyun nữa. Có lẽ bắt đầu từ bây giờ Luhan phải tạo khoảng cách
đối với Sehun. Baekhyun là một con bé đầu óc đơn giản, nếu như nhỏ đã
tìm được một nửa của mình thì cậu phải tích cực hợp tác cho họ. Nhưng mà nếu như Sehun thích cậu thì mọi chuyện thật đúng là... phiền phức quá

Luhan đang bệnh mà, bây giờ lại thêm rối não nữa nè

Vài tiếng sau Sehun lại đem chén cháo lên cho cậu. Lần này rút kinh
nghiệm, Luhan ngoan ngoãn ăn vài muỗng cháo. Sau đó uống thuốc rồi tiếp
tục ngủ

Mọi thứ cứ diễn ra bình thường như chưa từng xuất hiện nụ hôn nào cả

2 tiếng nữa thì Chanyeol và Baekhyun sẽ về tới nhà mà

Còn những chuyển biến tình cảm của Chanyeol vs Baekhyun, chờ chờ đợi đợi thêm tí nữa là sẽ có kịch hay thôi

Hình như trời vừa mới tạnh mưa thì phải. ~~~~~~~~!!!~~~~~~~~

[HunHan] Chỉ Cần Anh Chờ! Là Em Sẽ TớiTác giả: Kaishisue493Truyện Đam Mỹ- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo… _Tôi thật không cố ý mà, tôi biết mình sai rồi. Anh... anh đừng giận mà... xin anh...Những câu nói sau của cậu lại hay bị đứt quãng vì vốn dĩ Luhan đang khóc tới mức ướt áo của anh. Sehun đương nhiên cũng có thể cảm nhận được điều này, phải nói là rất rõSehun tách hai tay cậu khỏi eo mình ra, sau đó nhẹ nhàng xoay người lại. Luhan ngước lên nhìn, chỉ thấy anh đáp trả cái nhìn của cậu bằng nụ cười dịu dàng. Dịu dàng tới mức làm người khác ngây người_Tôi không sao, cũng sẽ không giận em. Đừng khóc màLời nói anh chứa đầy sự ôn nhu. Nhưng lòng Luhan vẫn không an tâm tí nào, cậu sợ anh còn giận cậu. Thế nên đôi mắt long lanh cứ nhìn vào Sehun, đôi môi hồng như cánh đào vẫn không ngừng mấp máy_Thật sẽ không giận chứNhìn đôi môi anh đào xinh xắn kia hé mở với cự li gần như vậy thật rất hấp dẫn người khác. Đặc biệt đối với Sehun, sức hấp dẫn kia lại tăng lên gấp bội. Nó khiến anh không tự chủ được mà cúi xuống kề cạnh mặt cậu_Sẽ không...Kết thúc câu nói của mình, Sehun rốt cuộc cũng không khống chế được mà hôn cậu. Mắt Luhan mở to hết cỡ, cứ tròn mắt mà nhìn trong khi anh đã nhắm hết hai mắt cả rồi. Lần lượt từng hơi thở nóng hổi phả vào mặt anh, quyến rũ đến mê người khiến Sehun càng muốn tiến sâu hơn vào trong cái miệng bé nhỏ kia. Chỉ là hiện giờ Luhan đang bị bệnh nên không có sức thôi, chứ nếu không nhất định cậu sẽ chống cự quyết liệt. Mà cũng nhờ thế, Sehun thật chẳng khó khăn gì để tách hàm răng cậu ra, cái lưỡi tham lam lại tiến sâu vào. Rốt cuộc hai bạn lưỡi thân mến cũng gặp được nhau, lưỡi anh quấn chặt luyến tiếc không rời xa cậu tí nào. Từng ngóc ngách trong miệng cậu cũng bị anh tham quan rồi chiếm sạch, từng những vị ngọt còn lại cũng bị anh lấy hết. Lần này miệng Luhan bị mất trắng rồi, Sehun thì lại lời to rồi.Nụ hôn của họ rất sâu, lại trải qua rất lâu như thể một thế kỉ. Tuy Sehun rất luyến tiếc nhưng mà lại không thể không rời khỏi môi cậu. Nếu không, anh nhất định sẽ bị thiếu oxi mà chết mấtLúc anh rời khỏi môi cậu lại phát hiện ra Luhan trong quá trình hôn lại mệt mà ngủ quên. Tuy rằng hôn đã xong thật nhưng Sehun vẫn chưa buông cậu vội mà lại ôm một hồi lâu thật lâu. Cho tới khi bản thân cảm thấy có chút thõa mãn rồi Sehun mới dịu dàng bế cậu lên giường rồi đắp chăn cẩn thận. Sau đó Sehun lại nhẹ nhàng dọn dẹp chén cháo bị vỡ khi nãy, tiếp đó lại tiếp tục nấu cháo cho cậu. Chén cháo lần đầu tuy có thất bại nhưng anh tin lần thứ hai sẽ thành cậung. Anh có thể hôn cậu một lần, anh tin mình còn có thể hôn cậu được nhiều lần hơn nữa. Anh tin rằng tình cảm này sẽ có ngày được cậu đáp trả. Ngày đó sẽ đến nhanh thôi màHiện tại, Sehun đang cảm thấy rất hạnh phúc. Trong khi đó, Luhan lại cảm thấy có chút...Chỉ là cậu không biết sau nụ hôn đó phải đối mặt với anh như thế nào nên mới vờ ngủ thôi. Ngay khi bóng dáng Sehun ra khỏi phòng, đôi mắt Luhan đã nhẹ mở ra. Cậu nằm đó suy nghĩ về hành động của anh, về mình, về cả Baekhyun nữa. Có lẽ bắt đầu từ bây giờ Luhan phải tạo khoảng cách đối với Sehun. Baekhyun là một con bé đầu óc đơn giản, nếu như nhỏ đã tìm được một nửa của mình thì cậu phải tích cực hợp tác cho họ. Nhưng mà nếu như Sehun thích cậu thì mọi chuyện thật đúng là... phiền phức quáLuhan đang bệnh mà, bây giờ lại thêm rối não nữa nèVài tiếng sau Sehun lại đem chén cháo lên cho cậu. Lần này rút kinh nghiệm, Luhan ngoan ngoãn ăn vài muỗng cháo. Sau đó uống thuốc rồi tiếp tục ngủMọi thứ cứ diễn ra bình thường như chưa từng xuất hiện nụ hôn nào cả2 tiếng nữa thì Chanyeol và Baekhyun sẽ về tới nhà màCòn những chuyển biến tình cảm của Chanyeol vs Baekhyun, chờ chờ đợi đợi thêm tí nữa là sẽ có kịch hay thôiHình như trời vừa mới tạnh mưa thì phải. ~~~~~~~~!!!~~~~~~~~

Chương 12: Kiss !