- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo…
Chương 22: Tôi có chút tình cảm với anh. nhưng chỉ một tí xíu thôi
[HunHan] Chỉ Cần Anh Chờ! Là Em Sẽ TớiTác giả: Kaishisue493Truyện Đam Mỹ- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo… Sau vài vòng, Luhan dừng lại ở trước mặt anh, cậu nhìn chằm chằm Sehun rồi khẽ cất lên một tiếng thở dài khiến cho anh phải nhíu mày_Được, tôi sẽ hôn anh coi như phí anh cõng vậySuy nghĩ cậu có lúc thì rắc rối, có lúc lại rất đơn giản. Mà đối với nụ hôn lần này, suy nghĩ của cậu chính là đơn giản. Chỉ đơn giản là một nụ hôn thôi mà, không có gì lớn lao hết (à ừ, hôn k có lớn lao gì đâu nhở). Cho nên đêm nay Luhan chính là từ bi rộng lượng “ban tặng” cho Sehun một nụ hôn.Hai tay cậu vòng qua cổ Sehun, nhẹ kéo anh xuống thấp hơn. Đôi môi anh đào bé nhỏ nhẹ lướt chạm vào môi của anh khiến cho Sehun có chút tê tê. Nụ hôn đầu tiên của anh và cậu là ở trong phòng của cậu, là khi Luhan bị cảm. Còn bây giờ là ở trên đường, mà Luhan lại chủ động hôn anh. Khó trách Sehun không thể không cảm thấy hạnh phúcVừa chạm, Luhan “gặm nhấm” đôi môi của Sehun, tuy động tác rất nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh lưu luyến rất sâu. Và khi Luhan đưa lưỡi mình vào trong miệng anh, kĩ thuật lại điêu luyện vô cùng khiến Sehun không khỏi ngạc nhiên. Lưỡi Luhan nghịch ngợm dò xét bên trong miệng anh, rồi nhẹ nhàng quấn lấy lưỡi anh. Bởi vì Sehun rất khó ưa, cho nên lần này Luhan cướp nước bọt coi như trả thù vậyNụ hôn mà cậu chủ động kéo dài không quá 3" làm Sehun quả thực có chút khó chịu. Chỉ có 3" căn bản là quá ít. Đối với đôi môi anh đào đầy quyến rũ kia, Sehun chỉ muốn chiếm hữu lấy nó mãi mãi thôi. Cơ mà Sehun lại không hôn cậu thêm cái nữa vì anh... sợ sẽ bị cậu đánh tan nát bét. Thôi thì thời gian còn rất dài, Sehun còn có rất nhiều cơ hội để lừa gạt Luhan mà_Được rồi, leo lên lưng tôi mauSau nụ hôn táo bạo ấy, Luhan vô thức mà ngây người, cậu cảm thấy bản thân có chút rung động nên mới ngây người vậy đấy. Mà biểu cảm đó thật quá đáng yêu khiến Sehun không nhịn được mà trêu chọc_Đứng đó nhìn cái gì chứ. Em mà không leo lên thì tôi đi trước đóVừa dứt lời, Sehun giả vờ bước đi để hăm doạ cậu gái bé nhỏ kia. Ai ngờ cậu sợ thật_Không được bỏ mặc tôi. Nè nè, anh chờ đã...Phù... Cuối cùng thì Luhan cũng đã ngự trị trên lưng của anh an toàn. Cơ mà cõng như vậy, có những chỗ không nên va chạm lại va chạm khiến cho cả hai cũng thoáng chút ngượng ngùng. Cơ mà có những chuyện vô cùng thắc mắc, phải nói ra mới có thể thoã mãn bản thânSehun rất tò mò, tại sao cậu lại dễ dàng chấp thuận yêu cầu vô lí của anh đến thế chứ. Mà nụ hôn của Luhan vừa vô cùng điêu luyện khiến người ta thật hấp dẫn vô cùng. Trông thật rất giống như Luhan đang dụ dỗ anh nha. Nhưng nếu như không có tình cảm với anh tại sao lại có hành động đó chớ_Nè Luhan_Hả? Oái...Do cả hai nãy giờ cứ chìm trong im lặng nên khi Sehun đột nhiên lên tiếng khiến cho cậu có chút giật mình. Đầu cậu va vào anh một phát rõ đau, Luhan theo phản xạ liền xoa xoa đầu, mặt mày nhăn nhó mà trách mắng anh_Đáng ghét. Gọi tôi cái gìĐối với hành động đáng yêu của Luhan, Sehun chỉ biết cười trừ dù trong lòng thật rất muốn cắn vào môi cậu một cái. Nhưng mà anh phải đèn nén ước muốn đó để hỏi Luhan một vấn đề hết sức quan trọng_Luhan, em có chút tình cảm nào với tôi hay không_Hả???Luhan thật không ngờ anh sẽ hỏi câu như vậy, bản thân không tránh khỏi ngạc nhiên. Luhan lặng người 30s để suy nghĩ, để tự hỏi bản thân mình. Rốt cuộc cậu có thích Sehun hay không, dù chỉ là một chút..30s trôi qua, Luhan chu mỏ trả lời với một chất giọng vô cùng trẻ con_Không có. Ai thèm ưa tên đáng ghét như anh chứCảm thấy ngữ điệu nói chuyện của Luhan giống như đang không thành thật. Sehun giơ tay lên nhéo mũi Luhan rồi lắc qua lắc lại để trách phạt_Rõ là không thành thật. Xi Luhan, em không mau nói thật thì tôi thả em xuống ngay đóSehun chỉ nói vậy ai ngờ Luhan lại rung sợ mà ngoan ngoãn nói ra_Oái, được rồi. Đúng là tôi có chút tình cảm với anh. Nhưng chỉ một tí xíu thôi, như thế này nàyVừa nói, Luhan vừa giơ tay lên, giơ lên hai ngón trỏ và ngón cái tạo khoảng cách với nhau là 2 cm. Sehun nhìn vào những ngón tay ấy, tuy rằng tình cảm có ít nhưng vẫn đỡ hơn là không có, anh còn có cơ hội chinh phục cậu. Sehun nhếch môi nở lên một nụ cười thích thú_Em nói có tình cảm với tôi. Vậy là em tỏ tình với tôi rồi đấy nhéNghe anh nói, Luhan ngẫn người ra rồi lại đấm anh hết mấy phát_Đồ đáng ghét. Là anh ép tôi nói mà. Ax, cái tên xấu xa này, tôi g**t ch*t anh
Sau vài vòng, Luhan dừng lại ở trước mặt anh, cậu nhìn chằm chằm
Sehun rồi khẽ cất lên một tiếng thở dài khiến cho anh phải nhíu mày
_Được, tôi sẽ hôn anh coi như phí anh cõng vậy
Suy nghĩ cậu có lúc thì rắc rối, có lúc
lại rất đơn giản. Mà đối với nụ hôn lần này, suy nghĩ của cậu chính là
đơn giản. Chỉ đơn giản là một nụ hôn thôi mà, không có gì lớn lao hết (à ừ, hôn k có lớn lao gì đâu nhở). Cho nên đêm nay Luhan chính là từ bi
rộng lượng “ban tặng” cho Sehun một nụ hôn.
Hai tay cậu vòng qua cổ Sehun, nhẹ kéo
anh xuống thấp hơn. Đôi môi anh đào bé nhỏ nhẹ lướt chạm vào môi của anh khiến cho Sehun có chút tê tê. Nụ hôn đầu tiên của anh và cậu là ở
trong phòng của cậu, là khi Luhan bị cảm. Còn bây giờ là ở trên đường,
mà Luhan lại chủ động hôn anh. Khó trách Sehun không thể không cảm thấy
hạnh phúc
Vừa chạm, Luhan “gặm nhấm” đôi môi của
Sehun, tuy động tác rất nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh lưu luyến rất sâu. Và khi Luhan đưa lưỡi mình vào trong miệng anh, kĩ thuật lại điêu luyện vô cùng khiến Sehun không khỏi ngạc nhiên. Lưỡi Luhan nghịch ngợm dò
xét bên trong miệng anh, rồi nhẹ nhàng quấn lấy lưỡi anh. Bởi vì Sehun
rất khó ưa, cho nên lần này Luhan cướp nước bọt coi như trả thù vậy
Nụ hôn mà cậu chủ động kéo dài không quá
3" làm Sehun quả thực có chút khó chịu. Chỉ có 3" căn bản là quá ít. Đối với đôi môi anh đào đầy quyến rũ kia, Sehun chỉ muốn chiếm hữu lấy nó
mãi mãi thôi. Cơ mà Sehun lại không hôn cậu thêm cái nữa vì anh... sợ sẽ bị cậu đánh tan nát bét. Thôi thì thời gian còn rất dài, Sehun còn có
rất nhiều cơ hội để lừa gạt Luhan mà
_Được rồi, leo lên lưng tôi mau
Sau nụ hôn táo bạo ấy, Luhan vô thức mà
ngây người, cậu cảm thấy bản thân có chút rung động nên mới ngây người
vậy đấy. Mà biểu cảm đó thật quá đáng yêu khiến Sehun không nhịn được mà trêu chọc
_Đứng đó nhìn cái gì chứ. Em mà không leo lên thì tôi đi trước đó
Vừa dứt lời, Sehun giả vờ bước đi để hăm doạ cậu gái bé nhỏ kia. Ai ngờ cậu sợ thật
_Không được bỏ mặc tôi. Nè nè, anh chờ đã...
Phù... Cuối cùng thì Luhan cũng đã ngự
trị trên lưng của anh an toàn. Cơ mà cõng như vậy, có những chỗ không
nên va chạm lại va chạm khiến cho cả hai cũng thoáng chút ngượng ngùng.
Cơ mà có những chuyện vô cùng thắc mắc, phải nói ra mới có thể thoã mãn
bản thân
Sehun rất tò mò, tại sao cậu lại dễ dàng
chấp thuận yêu cầu vô lí của anh đến thế chứ. Mà nụ hôn của Luhan vừa vô cùng điêu luyện khiến người ta thật hấp dẫn vô cùng. Trông thật rất
giống như Luhan đang dụ dỗ anh nha. Nhưng nếu như không có tình cảm với
anh tại sao lại có hành động đó chớ
_Nè Luhan
_Hả? Oái...
Do cả hai nãy giờ cứ chìm trong im lặng
nên khi Sehun đột nhiên lên tiếng khiến cho cậu có chút giật mình. Đầu
cậu va vào anh một phát rõ đau, Luhan theo phản xạ liền xoa xoa đầu, mặt mày nhăn nhó mà trách mắng anh
_Đáng ghét. Gọi tôi cái gì
Đối với hành động đáng yêu của Luhan,
Sehun chỉ biết cười trừ dù trong lòng thật rất muốn cắn vào môi cậu một
cái. Nhưng mà anh phải đèn nén ước muốn đó để hỏi Luhan một vấn đề hết
sức quan trọng
_Luhan, em có chút tình cảm nào với tôi hay không
_Hả???
Luhan thật không ngờ anh sẽ hỏi câu như
vậy, bản thân không tránh khỏi ngạc nhiên. Luhan lặng người 30s để suy
nghĩ, để tự hỏi bản thân mình. Rốt cuộc cậu có thích Sehun hay không, dù chỉ là một chút..
30s trôi qua, Luhan chu mỏ trả lời với một chất giọng vô cùng trẻ con
_Không có. Ai thèm ưa tên đáng ghét như anh chứ
Cảm thấy ngữ điệu nói chuyện của Luhan
giống như đang không thành thật. Sehun giơ tay lên nhéo mũi Luhan rồi
lắc qua lắc lại để trách phạt
_Rõ là không thành thật. Xi Luhan, em không mau nói thật thì tôi thả em xuống ngay đó
Sehun chỉ nói vậy ai ngờ Luhan lại rung sợ mà ngoan ngoãn nói ra
_Oái, được rồi. Đúng là tôi có chút tình cảm với anh. Nhưng chỉ một tí xíu thôi, như thế này này
Vừa nói, Luhan vừa giơ tay lên, giơ lên
hai ngón trỏ và ngón cái tạo khoảng cách với nhau là 2 cm. Sehun nhìn
vào những ngón tay ấy, tuy rằng tình cảm có ít nhưng vẫn đỡ hơn là không có, anh còn có cơ hội chinh phục cậu. Sehun nhếch môi nở lên một nụ
cười thích thú
_Em nói có tình cảm với tôi. Vậy là em tỏ tình với tôi rồi đấy nhé
Nghe anh nói, Luhan ngẫn người ra rồi lại đấm anh hết mấy phát
_Đồ đáng ghét. Là anh ép tôi nói mà. Ax, cái tên xấu xa này, tôi g**t ch*t anh
[HunHan] Chỉ Cần Anh Chờ! Là Em Sẽ TớiTác giả: Kaishisue493Truyện Đam Mỹ- Xi Luhan: 17t, cao 1m80, sắp về Seoul học lớp 11 cùng em trai song sinh. - Park Chanyeol: 17t, cao 1m85, em trai song sinh của Luhan. Tuy hai người là anh em sinh đôi, cha mẹ cũng không li dị nhưng cả hai lại mang họ khác nhau. Mà chiều cao sao mà chên lệch quá vậy. - Buyn Baekhyun: 15t, cao 1m78, cậu bé được người chú gởi gắm cho Luhan chăm sóc. - Oh Sehun: 17t, cao 1m83 bạn thân của Chanyeol. Đó là giới thiệu về mối quan hệ của 4 nhân vật chính. Người chính nhất, chính tới muốn khét luôn chính là Luhan nhà ta. Vì nếu xưng bằng tên thì sẽ bị lặp từ quá nên đôi lúc tác giả sẽ gọi là: Luhan = nó Sehun = Cậu Sehun = Anh Baekhyun = Nhỏ ********************* Cơn mưa đầu tiên, những tia nắng ấm áp trong lòng anh xuất hiện. Đó là em. Cơn mưa tiếp theo, cùng đứng bên cạnh nhau chờ mưa tạnh. Khoảng cách anh và em càng ngày càng rút ngắn. Cơn mưa tiếp theo, em bảo rằng em cần anh. Dù chỉ là do đêm tối em sợ ma. Cơn mưa tiếp theo, không kiềm chế được mà tỏ tình với em. Dù bị em ngó lơ bảo… Sau vài vòng, Luhan dừng lại ở trước mặt anh, cậu nhìn chằm chằm Sehun rồi khẽ cất lên một tiếng thở dài khiến cho anh phải nhíu mày_Được, tôi sẽ hôn anh coi như phí anh cõng vậySuy nghĩ cậu có lúc thì rắc rối, có lúc lại rất đơn giản. Mà đối với nụ hôn lần này, suy nghĩ của cậu chính là đơn giản. Chỉ đơn giản là một nụ hôn thôi mà, không có gì lớn lao hết (à ừ, hôn k có lớn lao gì đâu nhở). Cho nên đêm nay Luhan chính là từ bi rộng lượng “ban tặng” cho Sehun một nụ hôn.Hai tay cậu vòng qua cổ Sehun, nhẹ kéo anh xuống thấp hơn. Đôi môi anh đào bé nhỏ nhẹ lướt chạm vào môi của anh khiến cho Sehun có chút tê tê. Nụ hôn đầu tiên của anh và cậu là ở trong phòng của cậu, là khi Luhan bị cảm. Còn bây giờ là ở trên đường, mà Luhan lại chủ động hôn anh. Khó trách Sehun không thể không cảm thấy hạnh phúcVừa chạm, Luhan “gặm nhấm” đôi môi của Sehun, tuy động tác rất nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh lưu luyến rất sâu. Và khi Luhan đưa lưỡi mình vào trong miệng anh, kĩ thuật lại điêu luyện vô cùng khiến Sehun không khỏi ngạc nhiên. Lưỡi Luhan nghịch ngợm dò xét bên trong miệng anh, rồi nhẹ nhàng quấn lấy lưỡi anh. Bởi vì Sehun rất khó ưa, cho nên lần này Luhan cướp nước bọt coi như trả thù vậyNụ hôn mà cậu chủ động kéo dài không quá 3" làm Sehun quả thực có chút khó chịu. Chỉ có 3" căn bản là quá ít. Đối với đôi môi anh đào đầy quyến rũ kia, Sehun chỉ muốn chiếm hữu lấy nó mãi mãi thôi. Cơ mà Sehun lại không hôn cậu thêm cái nữa vì anh... sợ sẽ bị cậu đánh tan nát bét. Thôi thì thời gian còn rất dài, Sehun còn có rất nhiều cơ hội để lừa gạt Luhan mà_Được rồi, leo lên lưng tôi mauSau nụ hôn táo bạo ấy, Luhan vô thức mà ngây người, cậu cảm thấy bản thân có chút rung động nên mới ngây người vậy đấy. Mà biểu cảm đó thật quá đáng yêu khiến Sehun không nhịn được mà trêu chọc_Đứng đó nhìn cái gì chứ. Em mà không leo lên thì tôi đi trước đóVừa dứt lời, Sehun giả vờ bước đi để hăm doạ cậu gái bé nhỏ kia. Ai ngờ cậu sợ thật_Không được bỏ mặc tôi. Nè nè, anh chờ đã...Phù... Cuối cùng thì Luhan cũng đã ngự trị trên lưng của anh an toàn. Cơ mà cõng như vậy, có những chỗ không nên va chạm lại va chạm khiến cho cả hai cũng thoáng chút ngượng ngùng. Cơ mà có những chuyện vô cùng thắc mắc, phải nói ra mới có thể thoã mãn bản thânSehun rất tò mò, tại sao cậu lại dễ dàng chấp thuận yêu cầu vô lí của anh đến thế chứ. Mà nụ hôn của Luhan vừa vô cùng điêu luyện khiến người ta thật hấp dẫn vô cùng. Trông thật rất giống như Luhan đang dụ dỗ anh nha. Nhưng nếu như không có tình cảm với anh tại sao lại có hành động đó chớ_Nè Luhan_Hả? Oái...Do cả hai nãy giờ cứ chìm trong im lặng nên khi Sehun đột nhiên lên tiếng khiến cho cậu có chút giật mình. Đầu cậu va vào anh một phát rõ đau, Luhan theo phản xạ liền xoa xoa đầu, mặt mày nhăn nhó mà trách mắng anh_Đáng ghét. Gọi tôi cái gìĐối với hành động đáng yêu của Luhan, Sehun chỉ biết cười trừ dù trong lòng thật rất muốn cắn vào môi cậu một cái. Nhưng mà anh phải đèn nén ước muốn đó để hỏi Luhan một vấn đề hết sức quan trọng_Luhan, em có chút tình cảm nào với tôi hay không_Hả???Luhan thật không ngờ anh sẽ hỏi câu như vậy, bản thân không tránh khỏi ngạc nhiên. Luhan lặng người 30s để suy nghĩ, để tự hỏi bản thân mình. Rốt cuộc cậu có thích Sehun hay không, dù chỉ là một chút..30s trôi qua, Luhan chu mỏ trả lời với một chất giọng vô cùng trẻ con_Không có. Ai thèm ưa tên đáng ghét như anh chứCảm thấy ngữ điệu nói chuyện của Luhan giống như đang không thành thật. Sehun giơ tay lên nhéo mũi Luhan rồi lắc qua lắc lại để trách phạt_Rõ là không thành thật. Xi Luhan, em không mau nói thật thì tôi thả em xuống ngay đóSehun chỉ nói vậy ai ngờ Luhan lại rung sợ mà ngoan ngoãn nói ra_Oái, được rồi. Đúng là tôi có chút tình cảm với anh. Nhưng chỉ một tí xíu thôi, như thế này nàyVừa nói, Luhan vừa giơ tay lên, giơ lên hai ngón trỏ và ngón cái tạo khoảng cách với nhau là 2 cm. Sehun nhìn vào những ngón tay ấy, tuy rằng tình cảm có ít nhưng vẫn đỡ hơn là không có, anh còn có cơ hội chinh phục cậu. Sehun nhếch môi nở lên một nụ cười thích thú_Em nói có tình cảm với tôi. Vậy là em tỏ tình với tôi rồi đấy nhéNghe anh nói, Luhan ngẫn người ra rồi lại đấm anh hết mấy phát_Đồ đáng ghét. Là anh ép tôi nói mà. Ax, cái tên xấu xa này, tôi g**t ch*t anh