Nắng hạ chiếu sáng rực rỡ phản chiếu lên những tán lá cây mang một vẻ đẹp lóng lánh nhưng cũng rất mỏng manh. Dưới ánh dương ban mai trong trẻo đó là nụ cười rạng rỡ, thuần khiết như ngọc lưu ly của mội thiếu nữ trong bộ đồng phục nữ sinh trung học. Tuệ Đường đặc biệt vui mừng bởi bắt đầu từ hôm nay cô đã trở thành nữ sinh trung học rồi nha.Mái tóc đen nhánh buộc kiểu đuôi ngựa đơn giản, lộ ra gương mặt bầu bĩnh đáng yêu với nước da trắng mịn cùng cặp mắt to tròn sáng như sao vừa có vẻ ngây thơ lại hoạt bát. Ai cũng nói cô dễ thương lanh lợi lại ngoan ngoãn chỉ là hơi... ngốc. Ngốc thì đã sao, Tuệ Đường không quá quan tâm đến vấn đề này.Dù sao cậu chủ của cô rất thông minh, thàng tích luôn đứng hạng nhất, ở cạnh cậu cô vẫn còn nhiều thời gian để học hỏi. Nhưng mà cậu toàn lợi dụng cái ngốc của cô để bắt nạt cô thôi. Thật xấu tính mà. Theo hầu cậu từ nhỏ nó đã dần trở thành thói quen mà Tuệ Đường cũng không dám phản kháng. Ai bảo cậu là cậu chủ còn cô chỉ là cô hầu. Nhưng sao mọi người…
Chương 57: Đặt cược
Cậu Chủ Đợi Một ChútTác giả: Linh Đan Tư VũNắng hạ chiếu sáng rực rỡ phản chiếu lên những tán lá cây mang một vẻ đẹp lóng lánh nhưng cũng rất mỏng manh. Dưới ánh dương ban mai trong trẻo đó là nụ cười rạng rỡ, thuần khiết như ngọc lưu ly của mội thiếu nữ trong bộ đồng phục nữ sinh trung học. Tuệ Đường đặc biệt vui mừng bởi bắt đầu từ hôm nay cô đã trở thành nữ sinh trung học rồi nha.Mái tóc đen nhánh buộc kiểu đuôi ngựa đơn giản, lộ ra gương mặt bầu bĩnh đáng yêu với nước da trắng mịn cùng cặp mắt to tròn sáng như sao vừa có vẻ ngây thơ lại hoạt bát. Ai cũng nói cô dễ thương lanh lợi lại ngoan ngoãn chỉ là hơi... ngốc. Ngốc thì đã sao, Tuệ Đường không quá quan tâm đến vấn đề này.Dù sao cậu chủ của cô rất thông minh, thàng tích luôn đứng hạng nhất, ở cạnh cậu cô vẫn còn nhiều thời gian để học hỏi. Nhưng mà cậu toàn lợi dụng cái ngốc của cô để bắt nạt cô thôi. Thật xấu tính mà. Theo hầu cậu từ nhỏ nó đã dần trở thành thói quen mà Tuệ Đường cũng không dám phản kháng. Ai bảo cậu là cậu chủ còn cô chỉ là cô hầu. Nhưng sao mọi người… Lời của Mark vừa thốt ra Tiêu Đình liền có một dự cảm không ổn, anh lạnh lùng nói:” Tôi không quen anh ta ”Mark bật cười:” Cậu đương nhiên không quen anh ta nhưng không chừng cô gái bé nhỏ của cậu lại quen hắn đấy.”Tiêu Đình càng thêm chắc chắn dự cảm của mình, hỏi: ” Anh ta có liên hệ gì với cô ấy?”Mark phì cười: ” Cậu gấp gáp thật đấy”Xong hắn nói nửa đùa nửa thật:” Cậu hỏi tôi làm gì, sao không trực tiếp hỏi cô gái của cậu đi?”Tiêu Đình nghe Mark nói hơi nhíu mày, đôi mắt hiện lên tia sắc bén:” Sao anh lại biết chuyện này?”Nói đến chuyện này Mark lại đắc ý:” Hắn ta đi trúng hãng máy bay của tôi, còn là vé hạng sang, ngồi ngay đối diện tôi nói chuyện với trợ lý to quá nên bị tôi nghe thấy”” Nói vậy hiện giờ anh đang ở trên máy bay?”Mark là chủ hãng máy bay tư nhân đương nhiên có một số đặc quyền, ví dụ như ngang nhiên sử dụng điện thoại trên máy bay.” Phải, tôi gấp gáp chạy đi báo tin cho cậu vậy mà cậu cứ giữ khư khư cái thái độ vô cảm đó là sao?”Tiêu Đình nắm chặt điện thoại, không có thời gian quan tâm câu hỏi vô nghĩa của Mark, hỏi: ” Cụ thể mấy giờ ngày mai máy bay hạ cánh vậy?”Mark nhớ lại: ” Có lẽ tầm sáu giờ tối mai sẽ đến nơi”” Tôi biết rồi, cảm ơn anh, Mark”Tiêu Đình chuẩn bị cúp máy nghe loáng thoáng tiếng Mark nói lớn:” Này này cậu đùng tắt máy, cậu không muốn biết hắn ta trông thế nào….”” Tút…tút…tút”Tiêu Đình dứt khoát tắt điện thoại, nhìn khu vườn trước mặt toàn một màu đen, sau đó đem điện thoại nhét vào túi, quay trở lại phòng bếp, nhìn thấy Tuệ Đường vẫn đang ăn say sưa, anh rũ mắt, hơi phiền muộn, bước đến gần cô kéo ghế ngồi xuống.” Anh nhận điện thoại lâu vậy, mau ăn đi thức ăn nguội hết rồi này” Cô đang nhai đồ ăn, tiếng nói lúng búng phát ra không rõ ràng, hai má phồng lên, thấy Tiêu Đình vào cô thuận miệng hỏi, cũng gắp một miếng gà đưa tới cho anh, ý bảo anh ăn.Tiêu Đình mím chặt môi, nhìn Tuệ Đường chằm chằm hoàn toàn không có ý ăn đồ ăn cô gắp.” Anh không thích món này à?” Tuệ Đường chớp mắt nhìn biểu tình vô cảm trên mặt Tiêu Đình, món gà nướng mật ong này Tuệ Đường cực kỳ thích ăn, cô khó hiểu nhìn món ưa thích của mình, ngon như vậy vì sao anh ấy không ăn?Cô nghĩ ngợi, lại bỏ miếng gà xuống, gỡ xương ra, đem phần thịt gà thơm ngon đưa cho Tiêu Đình, cố chấp muốn anh ăn thử.Nhưng mà cô lại phải thất vọng bởi vì Tiêu Đình nhất quyết không hé miệng.Tuệ Đường không biết làm sao len lén nhìn Tiêu Đình, tóm lấy cánh tay anh lắc lắc:” Anh sao thế, sao lại không ăn?”Tiêu Đình phức tạp nhìn cô, hồi lâu mới mở miệng nói:” Michael là ai? Em quen anh ta à?”Tuệ Đường mờ mịt, nhất thời không hiểu, cũng tự hỏi bản thân Michael là người nào, cô đâu có quen.( Tg: Trí nhớ bạn Đường hơi kém >
Lời của Mark vừa thốt ra Tiêu Đình liền có một dự cảm không ổn, anh lạnh lùng nói:
” Tôi không quen anh ta ”
Mark bật cười:
” Cậu đương nhiên không quen anh ta nhưng không chừng cô gái bé nhỏ của cậu lại quen hắn đấy.”
Tiêu Đình càng thêm chắc chắn dự cảm của mình, hỏi: ” Anh ta có liên hệ gì với cô ấy?”
Mark phì cười: ” Cậu gấp gáp thật đấy”
Xong hắn nói nửa đùa nửa thật:
” Cậu hỏi tôi làm gì, sao không trực tiếp hỏi cô gái của cậu đi?”
Tiêu Đình nghe Mark nói hơi nhíu mày, đôi mắt hiện lên tia sắc bén:
” Sao anh lại biết chuyện này?”
Nói đến chuyện này Mark lại đắc ý:
” Hắn ta đi trúng hãng máy bay của tôi, còn là vé hạng sang, ngồi ngay đối diện tôi nói chuyện với trợ lý to quá nên bị tôi nghe thấy”
” Nói vậy hiện giờ anh đang ở trên máy bay?”
Mark là chủ hãng máy bay tư nhân đương nhiên có một số đặc quyền, ví dụ như ngang nhiên sử dụng điện thoại trên máy bay.
” Phải, tôi gấp gáp chạy đi báo tin cho cậu vậy mà cậu cứ giữ khư khư cái thái độ vô cảm đó là sao?”
Tiêu Đình nắm chặt điện thoại, không có thời gian quan tâm câu hỏi vô nghĩa của Mark, hỏi: ” Cụ thể mấy giờ ngày mai máy bay hạ cánh vậy?”
Mark nhớ lại: ” Có lẽ tầm sáu giờ tối mai sẽ đến nơi”
” Tôi biết rồi, cảm ơn anh, Mark”
Tiêu Đình chuẩn bị cúp máy nghe loáng thoáng tiếng Mark nói lớn:
” Này này cậu đùng tắt máy, cậu không muốn biết hắn ta trông thế nào….”
” Tút…tút…tút”
Tiêu Đình dứt khoát tắt điện thoại, nhìn khu vườn trước mặt toàn một màu đen, sau đó đem điện thoại nhét vào túi, quay trở lại phòng bếp, nhìn thấy Tuệ Đường vẫn đang ăn say sưa, anh rũ mắt, hơi phiền muộn, bước đến gần cô kéo ghế ngồi xuống.
” Anh nhận điện thoại lâu vậy, mau ăn đi thức ăn nguội hết rồi này” Cô đang nhai đồ ăn, tiếng nói lúng búng phát ra không rõ ràng, hai má phồng lên, thấy Tiêu Đình vào cô thuận miệng hỏi, cũng gắp một miếng gà đưa tới cho anh, ý bảo anh ăn.
Tiêu Đình mím chặt môi, nhìn Tuệ Đường chằm chằm hoàn toàn không có ý ăn đồ ăn cô gắp.
” Anh không thích món này à?” Tuệ Đường chớp mắt nhìn biểu tình vô cảm trên mặt Tiêu Đình, món gà nướng mật ong này Tuệ Đường cực kỳ thích ăn, cô khó hiểu nhìn món ưa thích của mình, ngon như vậy vì sao anh ấy không ăn?
Cô nghĩ ngợi, lại bỏ miếng gà xuống, gỡ xương ra, đem phần thịt gà thơm ngon đưa cho Tiêu Đình, cố chấp muốn anh ăn thử.
Nhưng mà cô lại phải thất vọng bởi vì Tiêu Đình nhất quyết không hé miệng.
Tuệ Đường không biết làm sao len lén nhìn Tiêu Đình, tóm lấy cánh tay anh lắc lắc:
” Anh sao thế, sao lại không ăn?”
Tiêu Đình phức tạp nhìn cô, hồi lâu mới mở miệng nói:
” Michael là ai? Em quen anh ta à?”
Tuệ Đường mờ mịt, nhất thời không hiểu, cũng tự hỏi bản thân Michael là người nào, cô đâu có quen.
( Tg: Trí nhớ bạn Đường hơi kém >
Cậu Chủ Đợi Một ChútTác giả: Linh Đan Tư VũNắng hạ chiếu sáng rực rỡ phản chiếu lên những tán lá cây mang một vẻ đẹp lóng lánh nhưng cũng rất mỏng manh. Dưới ánh dương ban mai trong trẻo đó là nụ cười rạng rỡ, thuần khiết như ngọc lưu ly của mội thiếu nữ trong bộ đồng phục nữ sinh trung học. Tuệ Đường đặc biệt vui mừng bởi bắt đầu từ hôm nay cô đã trở thành nữ sinh trung học rồi nha.Mái tóc đen nhánh buộc kiểu đuôi ngựa đơn giản, lộ ra gương mặt bầu bĩnh đáng yêu với nước da trắng mịn cùng cặp mắt to tròn sáng như sao vừa có vẻ ngây thơ lại hoạt bát. Ai cũng nói cô dễ thương lanh lợi lại ngoan ngoãn chỉ là hơi... ngốc. Ngốc thì đã sao, Tuệ Đường không quá quan tâm đến vấn đề này.Dù sao cậu chủ của cô rất thông minh, thàng tích luôn đứng hạng nhất, ở cạnh cậu cô vẫn còn nhiều thời gian để học hỏi. Nhưng mà cậu toàn lợi dụng cái ngốc của cô để bắt nạt cô thôi. Thật xấu tính mà. Theo hầu cậu từ nhỏ nó đã dần trở thành thói quen mà Tuệ Đường cũng không dám phản kháng. Ai bảo cậu là cậu chủ còn cô chỉ là cô hầu. Nhưng sao mọi người… Lời của Mark vừa thốt ra Tiêu Đình liền có một dự cảm không ổn, anh lạnh lùng nói:” Tôi không quen anh ta ”Mark bật cười:” Cậu đương nhiên không quen anh ta nhưng không chừng cô gái bé nhỏ của cậu lại quen hắn đấy.”Tiêu Đình càng thêm chắc chắn dự cảm của mình, hỏi: ” Anh ta có liên hệ gì với cô ấy?”Mark phì cười: ” Cậu gấp gáp thật đấy”Xong hắn nói nửa đùa nửa thật:” Cậu hỏi tôi làm gì, sao không trực tiếp hỏi cô gái của cậu đi?”Tiêu Đình nghe Mark nói hơi nhíu mày, đôi mắt hiện lên tia sắc bén:” Sao anh lại biết chuyện này?”Nói đến chuyện này Mark lại đắc ý:” Hắn ta đi trúng hãng máy bay của tôi, còn là vé hạng sang, ngồi ngay đối diện tôi nói chuyện với trợ lý to quá nên bị tôi nghe thấy”” Nói vậy hiện giờ anh đang ở trên máy bay?”Mark là chủ hãng máy bay tư nhân đương nhiên có một số đặc quyền, ví dụ như ngang nhiên sử dụng điện thoại trên máy bay.” Phải, tôi gấp gáp chạy đi báo tin cho cậu vậy mà cậu cứ giữ khư khư cái thái độ vô cảm đó là sao?”Tiêu Đình nắm chặt điện thoại, không có thời gian quan tâm câu hỏi vô nghĩa của Mark, hỏi: ” Cụ thể mấy giờ ngày mai máy bay hạ cánh vậy?”Mark nhớ lại: ” Có lẽ tầm sáu giờ tối mai sẽ đến nơi”” Tôi biết rồi, cảm ơn anh, Mark”Tiêu Đình chuẩn bị cúp máy nghe loáng thoáng tiếng Mark nói lớn:” Này này cậu đùng tắt máy, cậu không muốn biết hắn ta trông thế nào….”” Tút…tút…tút”Tiêu Đình dứt khoát tắt điện thoại, nhìn khu vườn trước mặt toàn một màu đen, sau đó đem điện thoại nhét vào túi, quay trở lại phòng bếp, nhìn thấy Tuệ Đường vẫn đang ăn say sưa, anh rũ mắt, hơi phiền muộn, bước đến gần cô kéo ghế ngồi xuống.” Anh nhận điện thoại lâu vậy, mau ăn đi thức ăn nguội hết rồi này” Cô đang nhai đồ ăn, tiếng nói lúng búng phát ra không rõ ràng, hai má phồng lên, thấy Tiêu Đình vào cô thuận miệng hỏi, cũng gắp một miếng gà đưa tới cho anh, ý bảo anh ăn.Tiêu Đình mím chặt môi, nhìn Tuệ Đường chằm chằm hoàn toàn không có ý ăn đồ ăn cô gắp.” Anh không thích món này à?” Tuệ Đường chớp mắt nhìn biểu tình vô cảm trên mặt Tiêu Đình, món gà nướng mật ong này Tuệ Đường cực kỳ thích ăn, cô khó hiểu nhìn món ưa thích của mình, ngon như vậy vì sao anh ấy không ăn?Cô nghĩ ngợi, lại bỏ miếng gà xuống, gỡ xương ra, đem phần thịt gà thơm ngon đưa cho Tiêu Đình, cố chấp muốn anh ăn thử.Nhưng mà cô lại phải thất vọng bởi vì Tiêu Đình nhất quyết không hé miệng.Tuệ Đường không biết làm sao len lén nhìn Tiêu Đình, tóm lấy cánh tay anh lắc lắc:” Anh sao thế, sao lại không ăn?”Tiêu Đình phức tạp nhìn cô, hồi lâu mới mở miệng nói:” Michael là ai? Em quen anh ta à?”Tuệ Đường mờ mịt, nhất thời không hiểu, cũng tự hỏi bản thân Michael là người nào, cô đâu có quen.( Tg: Trí nhớ bạn Đường hơi kém >