Nắm tay nhau đi đến đầu bạc răng long. Thời trẻ ai cũng có quá nhiều mơ ước như thế, hơn nữa lại một mực tin tưởng rằng, ở một tương lai không xa, nhất định sẽ có người cùng mình xây đắp nên mong ước đó.Ôn Nhiễm cũng không phải là ngoại lệ. Trước đây cô đọc rất nhiều truyện cổ tích, và đa số đều có kết thúc, chàng hoàng tử sẽ tìm được nàng công chúa, hai người sống bên nhau hạnh phúc suốt đời.Lúc đầu cô vô cùng tin tưởng, đến khi lớn lên mới hiểu được, trong cuộc sống khó khăn chồng chất khó khăn này, tình yêu ngọt ngào như thế, có lẽ chỉ có thể tồn tại trong cổ tích. Sau này Ôn Nhiễm nói suy nghĩ đó cho cô bạn thân của mình nghe, không đợi cô nói xong, người bạn liền vỗ vỗ vai cô,cười lớn: "Nói cho cậu biết, bây giờ tìm một tình yêu chân thành cũng giống như bị sét đánh trúng, đa số hai người ở bên nhau đều không nồng nàn là mấy." Ôn Nhiễm nhún vai, lật lật xấp tài liệu trong tay, tiếp tục làm việc.Đúng vậy, ước mơ chỉ là ước mơ, dù rất mong chờ cũng đâu thể liền biến thành sự thật.…
Chương 45: Ngoại truyện 1: Gọi thế nào cho phải
Chuyện Dũng Cảm NhấtTác giả: Mèo Folk ScotlandTruyện Ngôn TìnhNắm tay nhau đi đến đầu bạc răng long. Thời trẻ ai cũng có quá nhiều mơ ước như thế, hơn nữa lại một mực tin tưởng rằng, ở một tương lai không xa, nhất định sẽ có người cùng mình xây đắp nên mong ước đó.Ôn Nhiễm cũng không phải là ngoại lệ. Trước đây cô đọc rất nhiều truyện cổ tích, và đa số đều có kết thúc, chàng hoàng tử sẽ tìm được nàng công chúa, hai người sống bên nhau hạnh phúc suốt đời.Lúc đầu cô vô cùng tin tưởng, đến khi lớn lên mới hiểu được, trong cuộc sống khó khăn chồng chất khó khăn này, tình yêu ngọt ngào như thế, có lẽ chỉ có thể tồn tại trong cổ tích. Sau này Ôn Nhiễm nói suy nghĩ đó cho cô bạn thân của mình nghe, không đợi cô nói xong, người bạn liền vỗ vỗ vai cô,cười lớn: "Nói cho cậu biết, bây giờ tìm một tình yêu chân thành cũng giống như bị sét đánh trúng, đa số hai người ở bên nhau đều không nồng nàn là mấy." Ôn Nhiễm nhún vai, lật lật xấp tài liệu trong tay, tiếp tục làm việc.Đúng vậy, ước mơ chỉ là ước mơ, dù rất mong chờ cũng đâu thể liền biến thành sự thật.… Xét về vai vế, dù không muốn cũng phải nghe theo.Điểm này Cố Tam lại chiêm nghiệm vô cùng rõ ràng, vì sao ư, vốn là đồng trang lứa với Diệp giáo sư, nhưng mà sau khi có vợ, lại sau khi vợ nhận ông ngoại, vai vế cũng sẽ tự giác mà phân bậc.Về điểm đó, đội trưởng đành phải chấp nhận thôi.Một ngày nọ gặp Diệp Dĩ Trinh.Diệp Dĩ Trinh:"Này hậu bối, cháu nên gọi tôi một tiếng cậu đi."Cố Hoài Trữ:"Xét về tuổi, cậu nên gọi tôi một tiếng anh."Diệp Dĩ Trinh điều chỉnh tư thế, bình tĩnh:"Sau đó sẽ gọi Lương Hòa bằng chị dâu, cậu cảm thấy cháu gái tôi chịu nhận sao?"Thì ra người này đã có người hậu thuẫn từ trước, Cố đội trưởng, thất bại.Có người nói, lão Diệp ở Cố đoàn chiếm ưu thế nhưng mà anh so với Ôn Hành Chi thì lại không thể thực hiện được.Thứ nhất, Ôn Hành Chi so với anh lớn hơn, thứ hai vợ mình là cháu người ta, dù thế nào vai vế cũng không bằng được.Nhưng mà, chú út Ôn, sai rồi.Ôn Hành Chi khó hiểu:"Cậu cũng là cố vấn cao cấp của GP, sao có thể để ÔnNhiễm nhà tôi bán cổ phiếu công ty như thế?Huống chi, nếu muốn kết hôn cũng nên gọi tôi một tiếng chú út."Diệp Dĩ Trinh bình tĩnh:"Cậu cũng là tổng giám đốc phân khu GP châu Á, vì sao lại để cháu gái Ôn Viễn đi khắp nơi rao bán cổ phiếu như thế?Còn nữa, tôi còn có thể kết hôn, cậu thì sao?"Thì ra người này am hiểm điều tra mình kĩ lưỡng, moi móc khuyết điểm.Ôn Hành Chi, thất bạiTổng kết, lão Diệp đại phúc hắc cho nên vấn đề vai vế với anh, không thành vấn đề.___________Có một ngày, Ôn Nhiễm ở MSN gặp Trình Bắc, Trình Bắc tốt nghiệp rồi làm ở một xí nghiệp tư nhân một thời gian, mấy hôm trước vì một số lí do cá nhân mà từ chức.Đang ở nhà tìm việc, cho nên Ôn Nhiễm vừa lên thấy chị liền hỏi vài nơi công tác.Ôn Nhiễm:"Chị Trình Bắc tìm công việc được chưa?Trình Bắc ( ngữ khí bình thản) : ừ, tìm được rồi.Ôn Nhiễm (vui mừng) : Sao?Tìm được việc gì?Trình Bắc: về trường cũ dạy học.Ôn Nhiễm ( càng vui vẻ) : Vậy chị thực may mắn, bây giờ làm được giáo viên đại học B tiêu chuẩn rất cao.Chị chắc là làm trợ giáo trước?Trình Bắc (mặt ngoài bình tĩnh) :ừ, trợ giáo.Ôn Nhiễm: cho ai vậy?Trình Bắc: Diệp Dĩ Trinh giáo sư.Ôn Nhiễm:...Trình Bắc:...Ôn Nhiễm: Vậy chị thực bất hạnh.Trình Bắc: ~~o(>_
Xét về vai vế, dù không muốn cũng phải nghe theo.Điểm
này Cố Tam lại chiêm nghiệm vô cùng rõ ràng, vì sao ư, vốn là đồng trang lứa
với Diệp giáo sư, nhưng mà sau khi có vợ, lại sau khi vợ nhận ông ngoại, vai vế
cũng sẽ tự giác mà phân bậc.Về điểm đó, đội trưởng đành phải chấp nhận thôi.
Một ngày nọ gặp Diệp Dĩ Trinh.
Diệp Dĩ Trinh:"Này hậu bối, cháu nên gọi tôi một
tiếng cậu đi."
Cố Hoài Trữ:"Xét về tuổi, cậu nên gọi tôi một
tiếng anh."
Diệp Dĩ Trinh điều chỉnh tư thế, bình tĩnh:"Sau
đó sẽ gọi Lương Hòa bằng chị dâu, cậu cảm thấy cháu gái tôi chịu nhận
sao?"
Thì ra người này đã có người hậu thuẫn từ trước, Cố
đội trưởng, thất bại.
Có người nói, lão Diệp ở Cố đoàn chiếm ưu thế nhưng mà
anh so với Ôn Hành Chi thì lại không thể thực hiện được.Thứ nhất, Ôn Hành Chi
so với anh lớn hơn, thứ hai vợ mình là cháu người ta, dù thế nào vai vế cũng
không bằng được.
Nhưng mà, chú út Ôn, sai rồi.
Ôn Hành Chi khó hiểu:"Cậu cũng là cố vấn cao cấp
của GP, sao có thể để ÔnNhiễm nhà tôi bán cổ
phiếu công ty như thế?Huống chi, nếu muốn kết hôn cũng nên gọi tôi một tiếng
chú út."
Diệp Dĩ Trinh bình tĩnh:"Cậu cũng là tổng giám
đốc phân khu GP châu Á, vì sao lại để cháu gái Ôn Viễn đi khắp nơi rao bán cổ
phiếu như thế?Còn nữa, tôi còn có thể kết hôn, cậu thì sao?"
Thì ra người này am hiểm điều tra mình kĩ lưỡng, moi
móc khuyết điểm.Ôn Hành Chi, thất bại
Tổng kết, lão Diệp đại phúc hắc cho nên vấn đề vai vế
với anh, không thành vấn đề.
___________
Có một
ngày, Ôn Nhiễm ở MSN gặp Trình Bắc, Trình Bắc tốt nghiệp rồi làm ở một xí
nghiệp tư nhân một thời gian, mấy hôm trước vì một số lí do cá nhân mà từ
chức.Đang ở nhà tìm việc, cho nên Ôn Nhiễm vừa lên thấy chị liền hỏi vài nơi
công tác.
Ôn Nhiễm:"Chị Trình Bắc
tìm công việc được chưa?
Trình Bắc ( ngữ khí bình thản) : ừ, tìm được rồi.
Ôn Nhiễm (vui mừng) : Sao?Tìm
được việc gì?
Trình Bắc: về trường cũ dạy học.
Ôn Nhiễm ( càng vui vẻ) :
Vậy chị thực may mắn, bây giờ làm được giáo viên đại học B tiêu chuẩn rất
cao.Chị chắc là làm trợ giáo trước?
Trình Bắc (mặt ngoài bình tĩnh) :ừ, trợ giáo.
Ôn Nhiễm: cho ai vậy?
Trình Bắc: Diệp Dĩ Trinh giáo sư.
Ôn Nhiễm:...
Trình Bắc:...
Ôn Nhiễm: Vậy chị thực bất
hạnh.
Trình
Bắc: ~~o(>_
Chuyện Dũng Cảm NhấtTác giả: Mèo Folk ScotlandTruyện Ngôn TìnhNắm tay nhau đi đến đầu bạc răng long. Thời trẻ ai cũng có quá nhiều mơ ước như thế, hơn nữa lại một mực tin tưởng rằng, ở một tương lai không xa, nhất định sẽ có người cùng mình xây đắp nên mong ước đó.Ôn Nhiễm cũng không phải là ngoại lệ. Trước đây cô đọc rất nhiều truyện cổ tích, và đa số đều có kết thúc, chàng hoàng tử sẽ tìm được nàng công chúa, hai người sống bên nhau hạnh phúc suốt đời.Lúc đầu cô vô cùng tin tưởng, đến khi lớn lên mới hiểu được, trong cuộc sống khó khăn chồng chất khó khăn này, tình yêu ngọt ngào như thế, có lẽ chỉ có thể tồn tại trong cổ tích. Sau này Ôn Nhiễm nói suy nghĩ đó cho cô bạn thân của mình nghe, không đợi cô nói xong, người bạn liền vỗ vỗ vai cô,cười lớn: "Nói cho cậu biết, bây giờ tìm một tình yêu chân thành cũng giống như bị sét đánh trúng, đa số hai người ở bên nhau đều không nồng nàn là mấy." Ôn Nhiễm nhún vai, lật lật xấp tài liệu trong tay, tiếp tục làm việc.Đúng vậy, ước mơ chỉ là ước mơ, dù rất mong chờ cũng đâu thể liền biến thành sự thật.… Xét về vai vế, dù không muốn cũng phải nghe theo.Điểm này Cố Tam lại chiêm nghiệm vô cùng rõ ràng, vì sao ư, vốn là đồng trang lứa với Diệp giáo sư, nhưng mà sau khi có vợ, lại sau khi vợ nhận ông ngoại, vai vế cũng sẽ tự giác mà phân bậc.Về điểm đó, đội trưởng đành phải chấp nhận thôi.Một ngày nọ gặp Diệp Dĩ Trinh.Diệp Dĩ Trinh:"Này hậu bối, cháu nên gọi tôi một tiếng cậu đi."Cố Hoài Trữ:"Xét về tuổi, cậu nên gọi tôi một tiếng anh."Diệp Dĩ Trinh điều chỉnh tư thế, bình tĩnh:"Sau đó sẽ gọi Lương Hòa bằng chị dâu, cậu cảm thấy cháu gái tôi chịu nhận sao?"Thì ra người này đã có người hậu thuẫn từ trước, Cố đội trưởng, thất bại.Có người nói, lão Diệp ở Cố đoàn chiếm ưu thế nhưng mà anh so với Ôn Hành Chi thì lại không thể thực hiện được.Thứ nhất, Ôn Hành Chi so với anh lớn hơn, thứ hai vợ mình là cháu người ta, dù thế nào vai vế cũng không bằng được.Nhưng mà, chú út Ôn, sai rồi.Ôn Hành Chi khó hiểu:"Cậu cũng là cố vấn cao cấp của GP, sao có thể để ÔnNhiễm nhà tôi bán cổ phiếu công ty như thế?Huống chi, nếu muốn kết hôn cũng nên gọi tôi một tiếng chú út."Diệp Dĩ Trinh bình tĩnh:"Cậu cũng là tổng giám đốc phân khu GP châu Á, vì sao lại để cháu gái Ôn Viễn đi khắp nơi rao bán cổ phiếu như thế?Còn nữa, tôi còn có thể kết hôn, cậu thì sao?"Thì ra người này am hiểm điều tra mình kĩ lưỡng, moi móc khuyết điểm.Ôn Hành Chi, thất bạiTổng kết, lão Diệp đại phúc hắc cho nên vấn đề vai vế với anh, không thành vấn đề.___________Có một ngày, Ôn Nhiễm ở MSN gặp Trình Bắc, Trình Bắc tốt nghiệp rồi làm ở một xí nghiệp tư nhân một thời gian, mấy hôm trước vì một số lí do cá nhân mà từ chức.Đang ở nhà tìm việc, cho nên Ôn Nhiễm vừa lên thấy chị liền hỏi vài nơi công tác.Ôn Nhiễm:"Chị Trình Bắc tìm công việc được chưa?Trình Bắc ( ngữ khí bình thản) : ừ, tìm được rồi.Ôn Nhiễm (vui mừng) : Sao?Tìm được việc gì?Trình Bắc: về trường cũ dạy học.Ôn Nhiễm ( càng vui vẻ) : Vậy chị thực may mắn, bây giờ làm được giáo viên đại học B tiêu chuẩn rất cao.Chị chắc là làm trợ giáo trước?Trình Bắc (mặt ngoài bình tĩnh) :ừ, trợ giáo.Ôn Nhiễm: cho ai vậy?Trình Bắc: Diệp Dĩ Trinh giáo sư.Ôn Nhiễm:...Trình Bắc:...Ôn Nhiễm: Vậy chị thực bất hạnh.Trình Bắc: ~~o(>_