Tác giả:

Thế nhân đều biết, vẻ đẹp của Mẫu đơn ở Lạc Dương có thể nói là thiên hạ nhất, ung dung quý phái, thanh tao thoát tục, dùng quốc sắc thiên hương để hình dung cũng không khoa trương chút nào. Hội mẫu đơn mỗi năm tổ chức một lần, cả kinh thành, bất luận là con cháu quan gia, con cái nhà giàu, hay là dân chúng bình thường, đều có thói quen vào ngày này, hội tụ tại hội hoa mẫu đơn để thưởng thức vẻ đẹp thoát tục, phú quý bức người của loài hoa quốc sắc thiên hương này. Nghe nói, đương kim Hoàng thượng Tư Không Hạ, cùng Hoàng hậu ngay tại hội hoa mẫu đơn vừa thấy đã yêu, hai người kết thành phu thê, gần ba mươi năm không xa rời, lưu truyền một đoạn nhân duyên tốt đẹp. Cũng bởi vì vậy, hội hoa mẫu đơn, từ từ trở thành nơi hẹn hò lãng mạn dành cho những đôi nam nữ. Ngày này, nam thanh nữ tú khắp nơi đều nghe danh mà đến, có lẽ, ở chỗ này họ hi vọng có thể tình cờ gặp được nửa kia của mình. Mặc dù họ không thể tự định chung thân, nhưng chỉ một lần gặp mặt, có điều kiện, cũng có thể tới cửa…

Chương 545: Đại kết cục (hoàn)

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu: Lên Nhầm Kiệu HoaTác giả: Hỏa HồngTruyện Cung Đấu, Truyện Ngôn TìnhThế nhân đều biết, vẻ đẹp của Mẫu đơn ở Lạc Dương có thể nói là thiên hạ nhất, ung dung quý phái, thanh tao thoát tục, dùng quốc sắc thiên hương để hình dung cũng không khoa trương chút nào. Hội mẫu đơn mỗi năm tổ chức một lần, cả kinh thành, bất luận là con cháu quan gia, con cái nhà giàu, hay là dân chúng bình thường, đều có thói quen vào ngày này, hội tụ tại hội hoa mẫu đơn để thưởng thức vẻ đẹp thoát tục, phú quý bức người của loài hoa quốc sắc thiên hương này. Nghe nói, đương kim Hoàng thượng Tư Không Hạ, cùng Hoàng hậu ngay tại hội hoa mẫu đơn vừa thấy đã yêu, hai người kết thành phu thê, gần ba mươi năm không xa rời, lưu truyền một đoạn nhân duyên tốt đẹp. Cũng bởi vì vậy, hội hoa mẫu đơn, từ từ trở thành nơi hẹn hò lãng mạn dành cho những đôi nam nữ. Ngày này, nam thanh nữ tú khắp nơi đều nghe danh mà đến, có lẽ, ở chỗ này họ hi vọng có thể tình cờ gặp được nửa kia của mình. Mặc dù họ không thể tự định chung thân, nhưng chỉ một lần gặp mặt, có điều kiện, cũng có thể tới cửa… Giống như nằm mơ, Tàn Nguyệt được bọn họ đỡ dậy, trang điểm gần hai canh giờ, gần buổi trưa, Địch Mân bỗng nhiên trở lại. . . . . .“Mân, chúng ta đây là. . . . . .”Ngồi ở trên kiệu rồng vô cùng xa hoa mà định thần lại. Bây giờ bọn họ đang ở trên đường cái, trước sau là đội quân thật dài, có rất nhiều rất nhiều binh lính ở một bên bảo vệ, đội ngũ hoàng gia chậm rãi bước đi.“Không muốn để cho ngươi lo lắng, ta cũng không muốn cho ngươi áp lực. Nguyệt Nhi, ngươi là hoàng hậu của ta, hoàng hậu duy nhất. . .”Bắt lấy tay Tàn Nguyệt, Địch Mân nghiêm túc nói.“Được. . . .”Âm thanh ủng hộ, giống như như thủy triều vọt tới, vừa rồi thanh âm của Địch Mân không lớn, nhưng dân chúng chung quanh cũng nghe được.Tình yêu tốt đẹp, ai cũng hướng tới, lời thề chân thành tha thiết, ai cũng cảm động. . . . . .“Hoàng thượng, nơi này là đường cái. . . . . .”Tàn Nguyệt đỏ mặt, nhỏ giọng ngượng ngùng nói.“Trẫm muốn để cho mọi người biết, trong lòng trẫm, cũng chỉ có một Liễu Tàn Nguyệt!”“Được. . . . .”“Cảm tình của hoàng thượng và hoàng hậu thật tốt . . . . . .”“Đúng vậy, ngươi xem ánh mắt hoàng thượng nhìn Hoàng hậu nương nương, tình ý kéo dài. . . .”“Ai nha, chờ ta sau này, cũng phải tìm nam tử tình thâm ý trọng như vậy. . . .”. . . . . .Nghe bọn họ nghị luận, Tàn Nguyệt hạnh phúc ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười hoa mỹ. . . .Nụ cười kia, tựa như ảo mộng, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn vốn tuyệt mỹ, càng thêm khuynh quốc khuynh thành. . . .“Wow, Hoàng hậu nương nương cười. . . . . .”“Nương nương đẹp quá, đẹp quá . . . . . .”“Ngươi còn không biết, lúc trước hoàng thượng sống chết không rõ, là nương nương tự mình đi ra ngoài, tìm hoàng thượng về. . . .”“Còn nữa, hoàng thượng trúng độc, nương nương vì cứu hoàng thượng, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn. . . . . .”“Hoàng thượng đối nương nương cũng rất tốt, ta nghe nói, nương nương thiếu chút nữa bị rắn cắn, là hoàng thượng dùng thân thể của chính mình, chặn rắn tấn công. . . .”“Đúng vậy, nương nương. . . . . .”“Hoàng thượng. . . . . .”Từ ngày đó lên, câu chuyện của hoàng thượng và hoàng hậu, giống như đã mọc cánh, bay đến trong lòng từng nhà. Tình yêu nhiều lần ly hợp, không rời không giận, vượt qua sinh tử của bọn họ, cảm động ngàn ngàn vạn vạn người, cũng thành truyền kỳ tình yêu hoa mỹ nhất, động lòng người nhất từ trước đến nay của Đại Quân vương triều. . . .Hết truyện.

Giống như nằm mơ, Tàn Nguyệt được bọn họ đỡ dậy, trang điểm gần hai canh giờ, gần buổi trưa, Địch Mân bỗng nhiên trở lại. . . . . .

“Mân, chúng ta đây là. . . . . .”

Ngồi ở trên kiệu rồng vô cùng xa hoa mà định thần lại. Bây giờ bọn họ đang ở trên đường cái, trước sau là đội quân thật dài, có rất nhiều rất nhiều
binh lính ở một bên bảo vệ, đội ngũ hoàng gia chậm rãi bước đi.

“Không muốn để cho ngươi lo lắng, ta cũng không muốn cho ngươi áp lực. Nguyệt
Nhi, ngươi là hoàng hậu của ta, hoàng hậu duy nhất. . .”

Bắt lấy tay Tàn Nguyệt, Địch Mân nghiêm túc nói.

“Được. . . .”

Âm thanh ủng hộ, giống như như thủy triều vọt tới, vừa rồi thanh âm của
Địch Mân không lớn, nhưng dân chúng chung quanh cũng nghe được.

Tình yêu tốt đẹp, ai cũng hướng tới, lời thề chân thành tha thiết, ai cũng cảm động. . . . . .

“Hoàng thượng, nơi này là đường cái. . . . . .”

Tàn Nguyệt đỏ mặt, nhỏ giọng ngượng ngùng nói.

“Trẫm muốn để cho mọi người biết, trong lòng trẫm, cũng chỉ có một Liễu Tàn Nguyệt!”

“Được. . . . .”

“Cảm tình của hoàng thượng và hoàng hậu thật tốt . . . . . .”

“Đúng vậy, ngươi xem ánh mắt hoàng thượng nhìn Hoàng hậu nương nương, tình ý kéo dài. . . .”

“Ai nha, chờ ta sau này, cũng phải tìm nam tử tình thâm ý trọng như vậy. . . .”

. . . . . .

Nghe bọn họ nghị luận, Tàn Nguyệt hạnh phúc ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười hoa mỹ. . . .

Nụ cười kia, tựa như ảo mộng, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn vốn tuyệt mỹ, càng thêm khuynh quốc khuynh thành. . . .

“Wow, Hoàng hậu nương nương cười. . . . . .”

“Nương nương đẹp quá, đẹp quá . . . . . .”

“Ngươi còn không biết, lúc trước hoàng thượng sống chết không rõ, là nương
nương tự mình đi ra ngoài, tìm hoàng thượng về. . . .”

“Còn nữa, hoàng thượng trúng độc, nương nương vì cứu hoàng thượng, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn. . . . . .”

“Hoàng thượng đối nương nương cũng rất tốt, ta nghe nói, nương nương thiếu
chút nữa bị rắn cắn, là hoàng thượng dùng thân thể của chính mình, chặn
rắn tấn công. . . .”

“Đúng vậy, nương nương. . . . . .”

“Hoàng thượng. . . . . .”

Từ ngày đó lên, câu chuyện của hoàng thượng và hoàng hậu, giống như đã mọc cánh, bay đến trong lòng từng nhà. Tình yêu nhiều lần ly hợp, không rời không giận, vượt qua sinh tử của bọn họ, cảm động ngàn ngàn vạn vạn
người, cũng thành truyền kỳ tình yêu hoa mỹ nhất, động lòng người nhất
từ trước đến nay của Đại Quân vương triều. . . .

Hết truyện.

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu: Lên Nhầm Kiệu HoaTác giả: Hỏa HồngTruyện Cung Đấu, Truyện Ngôn TìnhThế nhân đều biết, vẻ đẹp của Mẫu đơn ở Lạc Dương có thể nói là thiên hạ nhất, ung dung quý phái, thanh tao thoát tục, dùng quốc sắc thiên hương để hình dung cũng không khoa trương chút nào. Hội mẫu đơn mỗi năm tổ chức một lần, cả kinh thành, bất luận là con cháu quan gia, con cái nhà giàu, hay là dân chúng bình thường, đều có thói quen vào ngày này, hội tụ tại hội hoa mẫu đơn để thưởng thức vẻ đẹp thoát tục, phú quý bức người của loài hoa quốc sắc thiên hương này. Nghe nói, đương kim Hoàng thượng Tư Không Hạ, cùng Hoàng hậu ngay tại hội hoa mẫu đơn vừa thấy đã yêu, hai người kết thành phu thê, gần ba mươi năm không xa rời, lưu truyền một đoạn nhân duyên tốt đẹp. Cũng bởi vì vậy, hội hoa mẫu đơn, từ từ trở thành nơi hẹn hò lãng mạn dành cho những đôi nam nữ. Ngày này, nam thanh nữ tú khắp nơi đều nghe danh mà đến, có lẽ, ở chỗ này họ hi vọng có thể tình cờ gặp được nửa kia của mình. Mặc dù họ không thể tự định chung thân, nhưng chỉ một lần gặp mặt, có điều kiện, cũng có thể tới cửa… Giống như nằm mơ, Tàn Nguyệt được bọn họ đỡ dậy, trang điểm gần hai canh giờ, gần buổi trưa, Địch Mân bỗng nhiên trở lại. . . . . .“Mân, chúng ta đây là. . . . . .”Ngồi ở trên kiệu rồng vô cùng xa hoa mà định thần lại. Bây giờ bọn họ đang ở trên đường cái, trước sau là đội quân thật dài, có rất nhiều rất nhiều binh lính ở một bên bảo vệ, đội ngũ hoàng gia chậm rãi bước đi.“Không muốn để cho ngươi lo lắng, ta cũng không muốn cho ngươi áp lực. Nguyệt Nhi, ngươi là hoàng hậu của ta, hoàng hậu duy nhất. . .”Bắt lấy tay Tàn Nguyệt, Địch Mân nghiêm túc nói.“Được. . . .”Âm thanh ủng hộ, giống như như thủy triều vọt tới, vừa rồi thanh âm của Địch Mân không lớn, nhưng dân chúng chung quanh cũng nghe được.Tình yêu tốt đẹp, ai cũng hướng tới, lời thề chân thành tha thiết, ai cũng cảm động. . . . . .“Hoàng thượng, nơi này là đường cái. . . . . .”Tàn Nguyệt đỏ mặt, nhỏ giọng ngượng ngùng nói.“Trẫm muốn để cho mọi người biết, trong lòng trẫm, cũng chỉ có một Liễu Tàn Nguyệt!”“Được. . . . .”“Cảm tình của hoàng thượng và hoàng hậu thật tốt . . . . . .”“Đúng vậy, ngươi xem ánh mắt hoàng thượng nhìn Hoàng hậu nương nương, tình ý kéo dài. . . .”“Ai nha, chờ ta sau này, cũng phải tìm nam tử tình thâm ý trọng như vậy. . . .”. . . . . .Nghe bọn họ nghị luận, Tàn Nguyệt hạnh phúc ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười hoa mỹ. . . .Nụ cười kia, tựa như ảo mộng, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn vốn tuyệt mỹ, càng thêm khuynh quốc khuynh thành. . . .“Wow, Hoàng hậu nương nương cười. . . . . .”“Nương nương đẹp quá, đẹp quá . . . . . .”“Ngươi còn không biết, lúc trước hoàng thượng sống chết không rõ, là nương nương tự mình đi ra ngoài, tìm hoàng thượng về. . . .”“Còn nữa, hoàng thượng trúng độc, nương nương vì cứu hoàng thượng, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn. . . . . .”“Hoàng thượng đối nương nương cũng rất tốt, ta nghe nói, nương nương thiếu chút nữa bị rắn cắn, là hoàng thượng dùng thân thể của chính mình, chặn rắn tấn công. . . .”“Đúng vậy, nương nương. . . . . .”“Hoàng thượng. . . . . .”Từ ngày đó lên, câu chuyện của hoàng thượng và hoàng hậu, giống như đã mọc cánh, bay đến trong lòng từng nhà. Tình yêu nhiều lần ly hợp, không rời không giận, vượt qua sinh tử của bọn họ, cảm động ngàn ngàn vạn vạn người, cũng thành truyền kỳ tình yêu hoa mỹ nhất, động lòng người nhất từ trước đến nay của Đại Quân vương triều. . . .Hết truyện.

Chương 545: Đại kết cục (hoàn)