Trong một phòng khách sạn xa hoa, từ nhà tắm truyền đến âm thanh róc rách tiếng nước chảy . Trên chiếc giường lớn rộng hai thước, một mĩ nữ xinh đẹp nằm loã lổ, da thịt mềm mạ trắng nõn như trẻ con, một mái tóc dài đen bóng xõa ra cuồng loạn. Thiếu nữ xinh đẹp, giống như một đóa anh túc đương kì nở rộ , mang theo sức quyến rũ giết người! Đồng Thiên Ái rầu rĩ r*n r* một tiếng, chậm rãi mở mắt. Đầu óc cứ ong ong , mà đầu đau như sắp nổ tung vậy ! Day day huyệt Thái Dương, nàng mới mở to hai mắt ra nhìn! Nơi này là chỗ quái nào vậy nhỉ??? Vì cái gì mà nàng lại ở chỗ này??? Nàng nhớ rõ ngày hôm qua uống rượu say, sau đó đi lang thang ở trên đường. Thấy cảnh một cô gái đang van nài cầu xin nam nhân, hẳn là nàng ta đã bị nam nhân này từ bỏ. Đồng Thiên Ái không nói hai lời, tiến lên nhất nhất mắng cho cái tên nam nhân kia một trận nên thân Mắng xong thì nàng liền ói ra, còn liền sau đó nữa thì .. ôi …. Vỗ vỗ đầu chính mình , như thế nào cũng không tưởng tượng nổi lúc sau đã có chuyện gì xảy…
Chương 220: Đi trước gập qua
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng TàiTác giả: Thác Bạt Thuỵ ThuỵTruyện Ngôn TìnhTrong một phòng khách sạn xa hoa, từ nhà tắm truyền đến âm thanh róc rách tiếng nước chảy . Trên chiếc giường lớn rộng hai thước, một mĩ nữ xinh đẹp nằm loã lổ, da thịt mềm mạ trắng nõn như trẻ con, một mái tóc dài đen bóng xõa ra cuồng loạn. Thiếu nữ xinh đẹp, giống như một đóa anh túc đương kì nở rộ , mang theo sức quyến rũ giết người! Đồng Thiên Ái rầu rĩ r*n r* một tiếng, chậm rãi mở mắt. Đầu óc cứ ong ong , mà đầu đau như sắp nổ tung vậy ! Day day huyệt Thái Dương, nàng mới mở to hai mắt ra nhìn! Nơi này là chỗ quái nào vậy nhỉ??? Vì cái gì mà nàng lại ở chỗ này??? Nàng nhớ rõ ngày hôm qua uống rượu say, sau đó đi lang thang ở trên đường. Thấy cảnh một cô gái đang van nài cầu xin nam nhân, hẳn là nàng ta đã bị nam nhân này từ bỏ. Đồng Thiên Ái không nói hai lời, tiến lên nhất nhất mắng cho cái tên nam nhân kia một trận nên thân Mắng xong thì nàng liền ói ra, còn liền sau đó nữa thì .. ôi …. Vỗ vỗ đầu chính mình , như thế nào cũng không tưởng tượng nổi lúc sau đã có chuyện gì xảy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương này 1/2 là ảnh, nhớ bật hình ảnh để xem nha.Giống như dạy dỗ tiểu hài tử vậy, nói xong, xoay người đi qua phòng khách, ở trước cửa bắt đầu mang giày.Quý Hướng Phàm nghe được chữ “Chồng”, nhất thời cả người cứng tại chỗ. Mà trên khuôn mặt sảng lãng kia, lộ ra Hàm Hàm nụ cười, tựa hồ còn chìm đắm bên trong xưng hô của cô.cô gọi mình “chồng” ai! Nghe nhầm rồi sao? hắn không phải đi!Đợi lấy lại được tinh thần, lại nhìn thấy cô đã mặc xong giầy, mở cửa đang chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng chạy tới, hô, “Vợ! Em đi đâu a!”nói đến nữa ngày, hắn còn không biết cô muốn giúp như thế nào a!“Anh ngoan ngoãn đi làm á! Chuyện của phụ nữ, anh là đàn ông ít quản đi á!” Thanh âm Phương Tình truyền đến, nói xong, cửa đã bị cô trở tay đóng lại rồi.Quý Hướng Phàm nhún vai một cái, nhìn vào gian phòng Đồng Thiên Ái ngủ.Hy vọng Thiên Ái…… Có thể có được một kết cục viên mãn……. Tiểu nha đầu này……Phương Tình ra khỏi chung cư cao ốc, đến tầng ngầm đổ xe lấy xe.Lập tức khởi động xe, một cước đạp chân ga. Hướng mục đích cấp tốc chạy đi, mà mục đích của cô —— Cao ốc Tần thị. Người cô muốn gặp, thủ lĩnh tổng tài Đài Loan —— Tần Tấn Dương.một đường lái xe vọt tới cao ốc Tần thị, để xe dừng ở nhà xe Cao ốc. Vội vã bước nhanh ra nhà để xe, đi tới đại sảnh Cao ốc Tần thị.Lúc này chính là giờ cao điểm, nhân viên văn phòng xách theo cặp tài liệu hoặc laptop, bộ dáng vội vàng.Tầm mắt Phương Tình quét một vòng đại sảnh, ánh mắt định tại quầy tiếp tân.đi đến trước quầy tiếp tân, gõ mặt bàn một cái, không chút khiếp đảm nói, “Tôi muốn gặp tổng tài Tần Tấn Dương của các cô!”Nữ tiếp tân sửng sốt một chút, trong lòng cũng nghi hoặc, vì sao gần đây từng người một tới đây, đều nói muốn gặp Tần tổng, hơn nữa đều là bộ dáng hung hung mà tới, thật là kỳ quái!“Tiểu thư! Xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân nâng lên nụ cười nghề nghiệp.“Hẹn trước?” Phương Tình hừ lạnh, nhưng cũng biết quy củ, hướng về phía nữ tiếp tân nói, “cô thông báo, cô nói ngài ấy biết, nếu như không gặp tôi…, ngài ấy sẽ hối hận cả đời!”Mặc dù, cô còn không biết vị đại tổng tài đó có thể hối hận hay không. Nhưng, cũng muốn đánh cuộc một lần!Nữ tiếp tân có chút khó xử, mỉn cười nói “Xin lỗi! Tiểu thư! Tần tổng còn chưa tới công ty!”“Cái gì?” Lần này đến phiên Phương Tình trợn to hai mắt.Cúi đầu, vung ống tay áo lên, nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay, “Mới tám giờ ba mươi phút! Chẵng trách còn chưa tới!”“không cần thông báo! Tôi ở chỗ này đợi anh ta xuất hiện!” Phương Tình gật đầu với nữ tiếp tân cái, vô cùng kiên định nói.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương này 1/2 là ảnh, nhớ bật hình ảnh để xem nha.
Giống như dạy dỗ tiểu hài tử vậy, nói xong, xoay người đi qua phòng khách, ở trước cửa bắt đầu mang giày.
Quý Hướng Phàm nghe được chữ “Chồng”, nhất thời cả người cứng tại chỗ. Mà trên khuôn mặt sảng lãng kia, lộ ra Hàm Hàm nụ cười, tựa hồ còn chìm đắm bên trong xưng hô của cô.
cô gọi mình “chồng” ai! Nghe nhầm rồi sao? hắn không phải đi!
Đợi lấy lại được tinh thần, lại nhìn thấy cô đã mặc xong giầy, mở cửa đang chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng chạy tới, hô, “Vợ! Em đi đâu a!”
nói đến nữa ngày, hắn còn không biết cô muốn giúp như thế nào a!
“Anh ngoan ngoãn đi làm á! Chuyện của phụ nữ, anh là đàn ông ít quản đi á!” Thanh âm Phương Tình truyền đến, nói xong, cửa đã bị cô trở tay đóng lại rồi.
Quý Hướng Phàm nhún vai một cái, nhìn vào gian phòng Đồng Thiên Ái ngủ.
Hy vọng Thiên Ái…… Có thể có được một kết cục viên mãn……. Tiểu nha đầu này……
Phương Tình ra khỏi chung cư cao ốc, đến tầng ngầm đổ xe lấy xe.
Lập tức khởi động xe, một cước đạp chân ga. Hướng mục đích cấp tốc chạy đi, mà mục đích của cô —— Cao ốc Tần thị. Người cô muốn gặp, thủ lĩnh tổng tài Đài Loan —— Tần Tấn Dương.
một đường lái xe vọt tới cao ốc Tần thị, để xe dừng ở nhà xe Cao ốc. Vội vã bước nhanh ra nhà để xe, đi tới đại sảnh Cao ốc Tần thị.
Lúc này chính là giờ cao điểm, nhân viên văn phòng xách theo cặp tài liệu hoặc laptop, bộ dáng vội vàng.
Tầm mắt Phương Tình quét một vòng đại sảnh, ánh mắt định tại quầy tiếp tân.
đi đến trước quầy tiếp tân, gõ mặt bàn một cái, không chút khiếp đảm nói, “Tôi muốn gặp tổng tài Tần Tấn Dương của các cô!”
Nữ tiếp tân sửng sốt một chút, trong lòng cũng nghi hoặc, vì sao gần đây từng người một tới đây, đều nói muốn gặp Tần tổng, hơn nữa đều là bộ dáng hung hung mà tới, thật là kỳ quái!
“Tiểu thư! Xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân nâng lên nụ cười nghề nghiệp.
“Hẹn trước?” Phương Tình hừ lạnh, nhưng cũng biết quy củ, hướng về phía nữ tiếp tân nói, “cô thông báo, cô nói ngài ấy biết, nếu như không gặp tôi…, ngài ấy sẽ hối hận cả đời!”
Mặc dù, cô còn không biết vị đại tổng tài đó có thể hối hận hay không. Nhưng, cũng muốn đánh cuộc một lần!
Nữ tiếp tân có chút khó xử, mỉn cười nói “Xin lỗi! Tiểu thư! Tần tổng còn chưa tới công ty!”
“Cái gì?” Lần này đến phiên Phương Tình trợn to hai mắt.
Cúi đầu, vung ống tay áo lên, nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay, “Mới tám giờ ba mươi phút! Chẵng trách còn chưa tới!”
“không cần thông báo! Tôi ở chỗ này đợi anh ta xuất hiện!” Phương Tình gật đầu với nữ tiếp tân cái, vô cùng kiên định nói.
Chọc Tới Chủ Tịch Tổng TàiTác giả: Thác Bạt Thuỵ ThuỵTruyện Ngôn TìnhTrong một phòng khách sạn xa hoa, từ nhà tắm truyền đến âm thanh róc rách tiếng nước chảy . Trên chiếc giường lớn rộng hai thước, một mĩ nữ xinh đẹp nằm loã lổ, da thịt mềm mạ trắng nõn như trẻ con, một mái tóc dài đen bóng xõa ra cuồng loạn. Thiếu nữ xinh đẹp, giống như một đóa anh túc đương kì nở rộ , mang theo sức quyến rũ giết người! Đồng Thiên Ái rầu rĩ r*n r* một tiếng, chậm rãi mở mắt. Đầu óc cứ ong ong , mà đầu đau như sắp nổ tung vậy ! Day day huyệt Thái Dương, nàng mới mở to hai mắt ra nhìn! Nơi này là chỗ quái nào vậy nhỉ??? Vì cái gì mà nàng lại ở chỗ này??? Nàng nhớ rõ ngày hôm qua uống rượu say, sau đó đi lang thang ở trên đường. Thấy cảnh một cô gái đang van nài cầu xin nam nhân, hẳn là nàng ta đã bị nam nhân này từ bỏ. Đồng Thiên Ái không nói hai lời, tiến lên nhất nhất mắng cho cái tên nam nhân kia một trận nên thân Mắng xong thì nàng liền ói ra, còn liền sau đó nữa thì .. ôi …. Vỗ vỗ đầu chính mình , như thế nào cũng không tưởng tượng nổi lúc sau đã có chuyện gì xảy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương này 1/2 là ảnh, nhớ bật hình ảnh để xem nha.Giống như dạy dỗ tiểu hài tử vậy, nói xong, xoay người đi qua phòng khách, ở trước cửa bắt đầu mang giày.Quý Hướng Phàm nghe được chữ “Chồng”, nhất thời cả người cứng tại chỗ. Mà trên khuôn mặt sảng lãng kia, lộ ra Hàm Hàm nụ cười, tựa hồ còn chìm đắm bên trong xưng hô của cô.cô gọi mình “chồng” ai! Nghe nhầm rồi sao? hắn không phải đi!Đợi lấy lại được tinh thần, lại nhìn thấy cô đã mặc xong giầy, mở cửa đang chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng chạy tới, hô, “Vợ! Em đi đâu a!”nói đến nữa ngày, hắn còn không biết cô muốn giúp như thế nào a!“Anh ngoan ngoãn đi làm á! Chuyện của phụ nữ, anh là đàn ông ít quản đi á!” Thanh âm Phương Tình truyền đến, nói xong, cửa đã bị cô trở tay đóng lại rồi.Quý Hướng Phàm nhún vai một cái, nhìn vào gian phòng Đồng Thiên Ái ngủ.Hy vọng Thiên Ái…… Có thể có được một kết cục viên mãn……. Tiểu nha đầu này……Phương Tình ra khỏi chung cư cao ốc, đến tầng ngầm đổ xe lấy xe.Lập tức khởi động xe, một cước đạp chân ga. Hướng mục đích cấp tốc chạy đi, mà mục đích của cô —— Cao ốc Tần thị. Người cô muốn gặp, thủ lĩnh tổng tài Đài Loan —— Tần Tấn Dương.một đường lái xe vọt tới cao ốc Tần thị, để xe dừng ở nhà xe Cao ốc. Vội vã bước nhanh ra nhà để xe, đi tới đại sảnh Cao ốc Tần thị.Lúc này chính là giờ cao điểm, nhân viên văn phòng xách theo cặp tài liệu hoặc laptop, bộ dáng vội vàng.Tầm mắt Phương Tình quét một vòng đại sảnh, ánh mắt định tại quầy tiếp tân.đi đến trước quầy tiếp tân, gõ mặt bàn một cái, không chút khiếp đảm nói, “Tôi muốn gặp tổng tài Tần Tấn Dương của các cô!”Nữ tiếp tân sửng sốt một chút, trong lòng cũng nghi hoặc, vì sao gần đây từng người một tới đây, đều nói muốn gặp Tần tổng, hơn nữa đều là bộ dáng hung hung mà tới, thật là kỳ quái!“Tiểu thư! Xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân nâng lên nụ cười nghề nghiệp.“Hẹn trước?” Phương Tình hừ lạnh, nhưng cũng biết quy củ, hướng về phía nữ tiếp tân nói, “cô thông báo, cô nói ngài ấy biết, nếu như không gặp tôi…, ngài ấy sẽ hối hận cả đời!”Mặc dù, cô còn không biết vị đại tổng tài đó có thể hối hận hay không. Nhưng, cũng muốn đánh cuộc một lần!Nữ tiếp tân có chút khó xử, mỉn cười nói “Xin lỗi! Tiểu thư! Tần tổng còn chưa tới công ty!”“Cái gì?” Lần này đến phiên Phương Tình trợn to hai mắt.Cúi đầu, vung ống tay áo lên, nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay, “Mới tám giờ ba mươi phút! Chẵng trách còn chưa tới!”“không cần thông báo! Tôi ở chỗ này đợi anh ta xuất hiện!” Phương Tình gật đầu với nữ tiếp tân cái, vô cùng kiên định nói.