Hài tử dựa vào phản ứng người thân xung quanh mình mà học tập các loại tâm tình, cao hứng thì cười,bi thương thì khóc… Nhưng, nếu như quanh mình chỉ có tức giận, mắng chửi cùng cười nhạo thì trở nên như thế nào? Người là loài động vật sống theo bầy, lần đầu tiên được yêu, mới hiểu thế nào là yêu người, lần đầu tiên được quan tâm, mới học được phó xuất…Nhưng nếu không có ai nguyện ý đối với ngươi giao ra chân tình, thì lại như thế nào? Đáp án là, đem hóa thành một con dã thú đội lốt người. Nói tiếng người, nhưng ánh mắt cũng chỉ có dã tính. Mặc quần áo giống con người, lại chỉ biết nhe nanh múa vuốt. Đúng vậy, y là người mà lại không phải là người, giống như thú lại không phải là thú, vô luận là ở đâu, đều không có chỗ cho y dung thân. Từ nhỏ đi theo lão khất cái ăn xin, y đã sớm xem khắp thế gian ấm lạnh. Đừng tưởng rằng đi theo lão khất cái thì có đồ ăn, đối với những tên ăn mày đáng giận kia mà nói, y bất quá chỉ là công cụ bị bọn chúng dùng để người khác đồng tình, lừa gạt đồng…

Truyện chữ