Tác giả:

Đông Phương Bất Bại chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày hái hoa tặc vậy mà lại tự tìm đến mình. “Ngươi là người phương nào?” Đông Phương Bất Bại mở miệng hỏi, trước mặt y là một đạo bình phong, trên thêu một bức đồ mẫu đơn đỏ. “Tại hạ Ngọc Diện Tiểu Bạch Long, lần này đến đây, chỉ vì muốn được diện kiến phương nhan của phu nhân.” Dương Phàm phe phẩy cây quạt, cười nói: “Ta sớm tìm hiểu tổng quản Dương Liên Đình của Nhật Nguyệt Thần Giáo âm thầm dưỡng một mỹ nhân, không cho ai gặp. Vì vậy, ta nghĩ muốn được nhìn thấy dung mạo của phu nhân.” “Hừ!” Đông Phương Bất Bại hừ lạnh một tiếng, b*n r* một ngân châm, thẳng tắp hướng về phía người nọ. “Úi da~” Dương Phàm núp vội, né tránh ngân châm kia, thở dài nói: “Phu nhân cần gì phải vậy, tại hạ cũng không có ý mạo phạm.” “Nga? Đêm khuya ngươi xông vào khuê phòng của nữ tử, hẳn là muốn làm việc bất nghĩa, ngoài miệng lại nói dễ nghe như vậy. Ngươi cho rằng ta sẽ tin?” “Tại hạ đến chỉ để nhìn một phương nhan, xem xong sẽ đi.” Hai người giằng co…

Truyện chữ