Duyên đến. Xuân về, vạn vật đều sống lại, chim muông xây tổ trong tình yêu ngập tràn, trong cỏ cây xanh biếc lấp ló những trái đỏ chín mọng, khắp nơi đều bừng bừng sức sống, đỏ hồng chen nhau, mềm mại như bông, lại thơm ngát như hoa, vào mùa này thì chỉ có mộng mơ và mơ mộng mà thôi. Có lẽ đây chỉ là một màn sai lầm, nhưng khi sai lầm đã bắt đầu, cũng là khởi đầu của mỹ lệ và động tâm. Đó là chuyện khi Dương Húc Nghi 13 tuổi, có một ngày, sư phụ bảo hắn đến tiệm mua thuốc. Hắn còn nhớ rõ ngày đó gió chỉ mơn man, khắp nơi khắp chốn đều có chim hót hoa thơm, một thiếu niên mặc đồ trắng, trong tay ôm bao dược thảo, yên lặng đứng giữa ngã tư đường Đại Lý tràn ngập ý thơ. “Lễ hội thả diều! Thả diều! Ngay tới lễ hội thả diều! Mau tới mua diều đi!” Tiểu thương hét to rao hàng, Dương Húc Nghi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến thảo dược cũng khẽ xoay lại. Muốn tới lễ hội thả diều đến sao? Trên bãi cỏ xanh rì ở ngoại thành sẽ có nhiều diều chứ? Lờ mờ nhớ rõ lần cuối cùng mình chơi diều, đã bao nhiêu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...