Ô Nguyệt Vân quay lưng về phía Chu Uy Tuấn, d*ng ch*n ngồi bên trên người anh, lưng cô tựa vào v*m ng*c anh, cho dù cách một lớp quần áo thế nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng đang tỏa ra từ cơ thể của anh. “Đừng. . . . em không muốn . . . A Tuấn, xin anh hãy dừng lại. . . .” Cô cố gắng ngăn cản bàn tay đang tàn sát ở trên cơ thể mình, không rõ là bởi vì mình có cảm giác nóng hay bởi vì những cái v**t v* nóng bỏng của người đàn ông này, khiến khuôn mặt cô dần dần ửng đỏ. Áo sơmi bị nơi rộng, hàng nút đã bị cởiạch, chiếc áo lót màu trắng tinh có móc cài trước ngực đang lỏng lẻo như sắp bung ra. Chu Uy Tuấn chả thèm quan tâm tới sự phản kháng của cô gái trước mặt, đôi môi anh nhẹ nhàng chạm vào vành tai đang ửng hồng, khẽ thổi khí vào rồi cười cười nói: “Sao lại không muốn? Em đã ướt như vậy rồi mà!” Anh nâng tay phải lên, dịch trắng dính đầy trên những ngón tay lập tức hiện ra trước mắt bọn họ. “A. . . .” Ô Nguyệt Vân nhìn thấy thứ mình tiết ra lúc đ*ng t*nh, lại càng thêm kích…
Tác giả: