Tác giả:

Tịch dương lặn về phía tây, ở một góc sáng sủa của 1 căn phòng u ám, 1 tiểu nam hài trên mặt dính đầy vết máu chậm rãi mở mắt, đáy mắt lộ vẻ mê mang lại hoang mang. Cậu nâng bàn tay lên trước mắt quan sát, lại nắm tay thành quyền mà huơ huơ nghiên cứu, cuối cùng 1 quyền tự tay đánh lên khuôn mặt thũng xanh của mình, mặt mũi nhăn thành 1 đoàn. Lâm Hoài không nghĩ tới chính mình có thể tỉnh lại, cậu rõ ràng nhớ mình đi máy bay gặp dòng chảy xiết (aka dòng không khí), thân máy bay kịch liệt rung động rồi phát sinh nổ mạnh, chẳng lẽ chính là 1 hồi nằm mơ? Nhưng khi cậu nhìn đến cái bọc nhỏ nhìn giống nắm tay này, tay chân ngắn ngủn giấu trong quần áo bị xé rách bươm này, cậu mờ mịt trừng mắt nhìn, thản nhiên chấp nhận chính mình trùng sinh, hơn nữa lại còn biến thành 1 tiểu tử bị đánh đến thê thảm. Lâm Hoài giãy dụa đứng lên, thân thể này khắp nơi đều bị thương, lại đã lâu không được xử lí qua, hiện đã phát sốt nhẹ, tay chân vô lực, không khống chế được. Chỉ một động tác đứng lên đơn giản…

Truyện chữ