Tác giả:

Rắc rắc ….tiếng gãy của thanh mạt chược vang lên tầng hai. Tiếng kêu reo hò xen lẫn tiếng chửi rủa làm cho bữa trưa tĩnh lặng không còn, Nghê Tất Thư đưa tay bịt hai lỗ tai nhưng không thể nào ngủ nổi. "Tiểu Doanh à, hôm nay đi tìm việc phải không”? Như thế nào? Còn không phải bị họ nhã nhặn từ chối —— “về nhà chờ thông báo” sao. Cả người cô không có tí sức lực nào, miệng giống như bị mồ hôi dính chặt rồi, một câu nói cũng không nói ra được. "Con thất nghiệp đã bao lâu? Lại không có ý đi tìm việc làm, cả ngày cũng chỉ biết ngủ. . . . . ." Cha ở dưới lầu lớn tiếng càu nhàu, xem ra nhất định là người vừa bị thua rồi. "Lời của cha nói con có nghe không?" "Nghe ——" hé khóe mắt ra, Nghê Tất Thư không còn hơi sức nói to."Ngày mai con sẽ lại đi tìm việc làm!" Cha đã hài lòng chưa? Tiếng chuông gió ngoài cửa sổ kêu leng keng, những giỏ hoa treo ngoài ban công đang đung đưa theo gió, Nghê Tất Thư mở to hai mắt mất hồn nhìn chằm chằm lên trần nhà, nghe dưới lầu truyền đến những âm thanh xếp mạt…

Truyện chữ