Cái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,…

Chương 158: Nói một hơi

Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng TínhTác giả: Tịch Nguyệt Sướng SướngTruyện Ngôn TìnhCái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,… Giả?Âu Tiểu Thiển kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ viên bảo thạch đen cô đưa cho chị là giả! Càng không nghĩ tới bởi vì điều sơ sót này khiến hắn nhận ra cô.Hàn Đông Liệt thấy vẻ mặt cô thay đổi, đột nhiên cười, "Cho dù không có viên bảo thạch kia, tôi cũng nhất định sẽ nhận ra em!""Gạt người!" Âu Tiểu Thiển lườm hắn một cái.Hàn Đông Liệt không cười nữa, sau đó đứng nói, "Đã hết năm phút, vợ, chúng ta đi ăn cơm!"Âu Tiểu Thiển cảm thấy ngoài ý muốn, hắn lại có thể nghiêm tuân thủ giao ước như vậy, cô còn tưởng hắn sẽ luôn luôn vô lại như vậy!Cô cũng đứng dậy, dùng chăn che mình,xấu hổ nói, "Anh ra ngoài trước đi, tôi xong ngay đây!"Hàn Đông Liệt cười tà ác, sau đó xuống giường, chậm rãi mặc quần áo, thỉnh thoảng nhìn phản ứng xấu hổ của cô. Rõ ràng cũng đã là hai mươi bảy tuổi nữ nhân, lại còn sẽ như vậy xấu hổ, đây mới thật là để cho hắn cảm thấy vô cùng thú vị."Anh mặc nhanh một chút được không?" Âu Tiểu Thiển lúng túng nói."Có gì xấu hổ? Cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, có cần giống như tiểu nữ sinh đỏ mặt không? Hơn nữa người như em, thấy người mình yêu, mới có phản ứng như vậy chứ?" Hàn Đông Liệt vừa chậm rãi mặc quần áo, vừa cố ý trêu chọc cô.Âu Tiểu Thiển quay đầu, không thèm nói chuyện với hắn nữa, bởi vì nói chuyện với hắn sẽ rơi vào bẫy hắn bày ra.Một lúc sau, cuối cùng Hàn Đông Liệt cũng mặc xong quần áo, trở về bên giường, hắn hôn nhẹ trên trán cô, nhẹ nhàng hỏi, "Vợ, Tảo An!"Chỉ nói một chữ đơn giản, trong nháy mắt, mặt Âu Tiểu Thiển đỏ bừng. Trong đầu cô cũng tự giác sinh ra ảo tưởng kỳ quái, tình huống như vậy, giọng điệu như thế, sao càng lúc càng giống đôi vợ chồng son ngọt ngào nhỉ?"Rầm!" Cánh cửa bị một người đóng thật mạnh ...Âu Tiểu Thiển ngồi ở trên giường, cô cuộn người lại, dùng hai tay ôm lấy đôi chân mình, dựa đầu vào gối, dùng âm thanh vô cùng nhẹ nỉ non, "Cuộc sống như thế. . . . . . Mình thật sự có thể có sao?"Phòng ăn ở lầu mộtHàn Đông Liệt vừa đi tới, liền nhìn thấy Three nhàn nhãn ngồi bên bàn ăn uống cà phê.Hắn có chút kinh ngạc, tưởng rằng hắn ta có chuyện khẩn cấp gì đã đi rồi, nhưng sao hắn ta lại ở đây, không đi phòng của hắn ngăn cản sao? Hắn ta rốt cuộc đang có chủ ý gì vậy?"Muộn như vậy mới xuống hình như không hợp quy củ Hàn gia nhỉ!" Three đặt ly cà phê xuống, mỉm cười nhìn hắn."Quy củ là do người đặt ra, là có thể thay đổi mọi lúc, cũng giống như con người, có lúc sẽ thay đổi!" Một câu hai nghĩa, không giấu giếm sát khí nhìn Three.Three lộ ra khuôn mặt thân thiện, đôi mắt nhìn hắn, nói, "Thừa dịp cô ấy không có ở đây, chúng ta nói chuyện chút đi!"Hàn Đông Liệt ngồi đối diện Three, cẩn thận hỏi, "Được thôi, anh muốn nói chuyện gì?"

Giả?

Âu Tiểu Thiển kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ viên bảo thạch đen cô đưa
cho chị là giả! Càng không nghĩ tới bởi vì điều sơ sót này khiến hắn
nhận ra cô.

Hàn Đông Liệt thấy vẻ mặt cô thay đổi, đột nhiên cười, "Cho dù không có viên bảo thạch kia, tôi cũng nhất định sẽ nhận ra em!"

"Gạt người!" Âu Tiểu Thiển lườm hắn một cái.

Hàn Đông Liệt không cười nữa, sau đó đứng nói, "Đã hết năm phút, vợ, chúng ta đi ăn cơm!"

Âu Tiểu Thiển cảm thấy ngoài ý muốn, hắn lại có thể nghiêm tuân thủ giao ước như vậy, cô còn tưởng hắn sẽ luôn luôn vô lại như vậy!

Cô cũng đứng dậy, dùng chăn che mình,xấu hổ nói, "Anh ra ngoài trước đi, tôi xong ngay đây!"

Hàn Đông Liệt cười tà ác, sau đó xuống giường, chậm rãi mặc quần áo,
thỉnh thoảng nhìn phản ứng xấu hổ của cô. Rõ ràng cũng đã là hai mươi
bảy tuổi nữ nhân, lại còn sẽ như vậy xấu hổ, đây mới thật là để cho hắn cảm thấy vô cùng thú vị.

"Anh mặc nhanh một chút được không?" Âu Tiểu Thiển lúng túng nói.

"Có gì xấu hổ? Cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, có cần giống
như tiểu nữ sinh đỏ mặt không? Hơn nữa người như em, thấy người mình
yêu, mới có phản ứng như vậy chứ?" Hàn Đông Liệt vừa chậm rãi mặc quần
áo, vừa cố ý trêu chọc cô.

Âu Tiểu Thiển quay đầu, không thèm nói chuyện với hắn nữa, bởi vì nói chuyện với hắn sẽ rơi vào bẫy hắn bày ra.

Một lúc sau, cuối cùng Hàn Đông Liệt cũng mặc xong quần áo, trở về bên
giường, hắn hôn nhẹ trên trán cô, nhẹ nhàng hỏi, "Vợ, Tảo An!"

Chỉ nói một chữ đơn giản, trong nháy mắt, mặt Âu Tiểu Thiển đỏ bừng.
Trong đầu cô cũng tự giác sinh ra ảo tưởng kỳ quái, tình huống như vậy,
giọng điệu như thế, sao càng lúc càng giống đôi vợ chồng son ngọt ngào
nhỉ?

"Rầm!" Cánh cửa bị một người đóng thật mạnh ...

Âu Tiểu Thiển ngồi ở trên giường, cô cuộn người lại, dùng hai tay ôm lấy đôi chân mình, dựa đầu vào gối, dùng âm thanh vô cùng nhẹ nỉ non, "Cuộc sống như thế. . . . . . Mình thật sự có thể có sao?"

Phòng ăn ở lầu một

Hàn Đông Liệt vừa đi tới, liền nhìn thấy Three nhàn nhãn ngồi bên bàn ăn uống cà phê.

Hắn có chút kinh ngạc, tưởng rằng hắn ta có chuyện khẩn cấp gì đã đi
rồi, nhưng sao hắn ta lại ở đây, không đi phòng của hắn ngăn cản sao?
Hắn ta rốt cuộc đang có chủ ý gì vậy?

"Muộn như vậy mới xuống hình như không hợp quy củ Hàn gia nhỉ!" Three đặt ly cà phê xuống, mỉm cười nhìn hắn.

"Quy củ là do người đặt ra, là có thể thay đổi mọi lúc, cũng giống như
con người, có lúc sẽ thay đổi!" Một câu hai nghĩa, không giấu giếm sát
khí nhìn Three.

Three lộ ra khuôn mặt thân thiện, đôi mắt nhìn hắn, nói, "Thừa dịp cô ấy không có ở đây, chúng ta nói chuyện chút đi!"

Hàn Đông Liệt ngồi đối diện Three, cẩn thận hỏi, "Được thôi, anh muốn nói chuyện gì?"

Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng TínhTác giả: Tịch Nguyệt Sướng SướngTruyện Ngôn TìnhCái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,… Giả?Âu Tiểu Thiển kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ viên bảo thạch đen cô đưa cho chị là giả! Càng không nghĩ tới bởi vì điều sơ sót này khiến hắn nhận ra cô.Hàn Đông Liệt thấy vẻ mặt cô thay đổi, đột nhiên cười, "Cho dù không có viên bảo thạch kia, tôi cũng nhất định sẽ nhận ra em!""Gạt người!" Âu Tiểu Thiển lườm hắn một cái.Hàn Đông Liệt không cười nữa, sau đó đứng nói, "Đã hết năm phút, vợ, chúng ta đi ăn cơm!"Âu Tiểu Thiển cảm thấy ngoài ý muốn, hắn lại có thể nghiêm tuân thủ giao ước như vậy, cô còn tưởng hắn sẽ luôn luôn vô lại như vậy!Cô cũng đứng dậy, dùng chăn che mình,xấu hổ nói, "Anh ra ngoài trước đi, tôi xong ngay đây!"Hàn Đông Liệt cười tà ác, sau đó xuống giường, chậm rãi mặc quần áo, thỉnh thoảng nhìn phản ứng xấu hổ của cô. Rõ ràng cũng đã là hai mươi bảy tuổi nữ nhân, lại còn sẽ như vậy xấu hổ, đây mới thật là để cho hắn cảm thấy vô cùng thú vị."Anh mặc nhanh một chút được không?" Âu Tiểu Thiển lúng túng nói."Có gì xấu hổ? Cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, có cần giống như tiểu nữ sinh đỏ mặt không? Hơn nữa người như em, thấy người mình yêu, mới có phản ứng như vậy chứ?" Hàn Đông Liệt vừa chậm rãi mặc quần áo, vừa cố ý trêu chọc cô.Âu Tiểu Thiển quay đầu, không thèm nói chuyện với hắn nữa, bởi vì nói chuyện với hắn sẽ rơi vào bẫy hắn bày ra.Một lúc sau, cuối cùng Hàn Đông Liệt cũng mặc xong quần áo, trở về bên giường, hắn hôn nhẹ trên trán cô, nhẹ nhàng hỏi, "Vợ, Tảo An!"Chỉ nói một chữ đơn giản, trong nháy mắt, mặt Âu Tiểu Thiển đỏ bừng. Trong đầu cô cũng tự giác sinh ra ảo tưởng kỳ quái, tình huống như vậy, giọng điệu như thế, sao càng lúc càng giống đôi vợ chồng son ngọt ngào nhỉ?"Rầm!" Cánh cửa bị một người đóng thật mạnh ...Âu Tiểu Thiển ngồi ở trên giường, cô cuộn người lại, dùng hai tay ôm lấy đôi chân mình, dựa đầu vào gối, dùng âm thanh vô cùng nhẹ nỉ non, "Cuộc sống như thế. . . . . . Mình thật sự có thể có sao?"Phòng ăn ở lầu mộtHàn Đông Liệt vừa đi tới, liền nhìn thấy Three nhàn nhãn ngồi bên bàn ăn uống cà phê.Hắn có chút kinh ngạc, tưởng rằng hắn ta có chuyện khẩn cấp gì đã đi rồi, nhưng sao hắn ta lại ở đây, không đi phòng của hắn ngăn cản sao? Hắn ta rốt cuộc đang có chủ ý gì vậy?"Muộn như vậy mới xuống hình như không hợp quy củ Hàn gia nhỉ!" Three đặt ly cà phê xuống, mỉm cười nhìn hắn."Quy củ là do người đặt ra, là có thể thay đổi mọi lúc, cũng giống như con người, có lúc sẽ thay đổi!" Một câu hai nghĩa, không giấu giếm sát khí nhìn Three.Three lộ ra khuôn mặt thân thiện, đôi mắt nhìn hắn, nói, "Thừa dịp cô ấy không có ở đây, chúng ta nói chuyện chút đi!"Hàn Đông Liệt ngồi đối diện Three, cẩn thận hỏi, "Được thôi, anh muốn nói chuyện gì?"

Chương 158: Nói một hơi