Cái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,…
Chương 169: Tức giận?
Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng TínhTác giả: Tịch Nguyệt Sướng SướngTruyện Ngôn TìnhCái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,… Hàn Đông Liệt đột nhiên cau mày thật chặt, trong lòng phức tạp, không tự chủ, anh mỉm cười nhìn về phía Tuyết Nhi đang ở bên cạnh, nói: “Sau này làm việc cùng nhau, nhờ cậy em!”Tuyết Nhi không ngờ anh sẽ nói như vậy, tâm tình trở nên vui vẻ, thân mật lôi kéo cánh tay của anh. Mà Âu Tiểu Thiển hơi xoay người, đưa lưng về phía bọn họ, nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của cô.“Tiểu Thiển!” Hàn Đông Liệt cố ý gọi, muốn nhìn nét mặt hiện tại của cô.Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn không quay đầu lại, chỉ nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi, tôi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, phòng của tôi vẫn như cũ phải không, tự tôi đi là được rồi!”Cô nói xong liền vội vã đi về phía phòng mình.Hàn Đông Liệt thấy cô né tránh, cũng muốn đuổi theo, nhưng cánh tay lại bị Tuyết Nhi nắm chặt, còn nũng nịu: “Anh Đông Liệt, anh ở Mĩ nhất định gặp anh trai em, anh ấy hiện tại thế nào?”Hàn Đông Liệt phiền lòng cau mày, thấy cô chạy vào phòng, trả lời Tuyết Nhi: “Ừ, anh ấy vẫn sống tốt!”Mấy giờ sau, sắc trời từ từ tối, Hàn Đông Liệt rốt cục tìm được cớ né tránh Tuyết Nhi, liền đi tới trước cửa phòng Âu Tiểu Thiển, vốn định đẩy cửa vào, nhưng còn do dự một chút, vươn tay gõ lên cửa vài cái.Trong phòng lẳng lặng không truyền ra bất kỳ âm thanh nào, anh có chút lo lắng muốn đẩy cửa ra, lúc giơ tay lên thì cửa cũng vừa được mở.Âu Tiểu Thiển đứng sau cửa, khách sáo nói: “Tìm tôi có chuyện gì không?“Không có chuyện thì không thể tìm em sao?” Thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô, anh nổi giận trong lòng, nhớ lúc nãy Tuyết Nhi thân mật với mình như vậy, mà cô lại không có phản ứng, lửa giận trong lòng càng tăng thêm.Ở Mĩ cô không phải đã biểu lộ tâm ý của mình sao? Cô hẳn đã thích anh, nhưng sao hiện tại lại không có phản ứng? Chẳng lẽ người đàn ông mình thích thân mật cùng phụ nữ khác, cô cũng không quan tâm sao?“Không có chuyện gì thì mai gặp, giờ tôi rất mệt!” Cô vừa nói vừa đóng cửa. Nhưng Hàn Đông Liệt đưa tay cản lại, kiềm lại lửa giận nói: “Tối nay anh muốn ngủ ở đây!”Âi Tiểu Thiển kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói gì? Tôi chỉ đáp ứng cùng anh trở về, chứ không đáp ứng mọi yêu cầu của anh!”“Vậy thì sao? Anh chính là muốn ngủ chung một chỗ với em, em ngăn cản việc này được sao?” Anh lộ ra vẻ bá đạo, tức giận nhìn cô.Nhìn bộ dáng tràn đầy lửa giận của anh, Âu Tiểu Thiển thở dài nói: “Tôi không biết sao anh lại tức giận, nhưng đừng có phát tiết trên người tôi, hơn nữa tôi chưa đồng ý gả cho anh, anh quên rồi sao!”“Em nói không biết tại sao anh tức giận? Rõ ràng chính em chọc giận anh, lại giả bộ cái gì cũng không biết?” Anh rống to với cô.“Anh muốn tôi trở lại, tôi đã trở lại, muốn tôi về nhà họ Hàn, tôi về nhà họ Hàn, muốn làm gì tôi cũng đã làm, anh có gì mà phải tức giận? Tại sao phải tức giận? Người nên tức giận phải là…” Cô cũng rống to, nhưng nói đến đây đột nhiên dừng lại.
Hàn Đông Liệt đột
nhiên cau mày thật chặt, trong lòng phức tạp, không tự chủ, anh mỉm cười nhìn về phía Tuyết Nhi đang ở bên cạnh, nói: “Sau này làm việc cùng
nhau, nhờ cậy em!”
Tuyết Nhi không ngờ anh sẽ nói như vậy,
tâm tình trở nên vui vẻ, thân mật lôi kéo cánh tay của anh. Mà Âu Tiểu
Thiển hơi xoay người, đưa lưng về phía bọn họ, nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của cô.
“Tiểu Thiển!” Hàn Đông Liệt cố ý gọi, muốn nhìn nét mặt hiện tại của cô.
Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn không quay đầu lại, chỉ nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi, tôi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, phòng của tôi vẫn như cũ phải
không, tự tôi đi là được rồi!”
Cô nói xong liền vội vã đi về phía phòng mình.
Hàn Đông Liệt thấy cô né tránh, cũng muốn đuổi theo, nhưng cánh tay lại bị
Tuyết Nhi nắm chặt, còn nũng nịu: “Anh Đông Liệt, anh ở Mĩ nhất định gặp anh trai em, anh ấy hiện tại thế nào?”
Hàn Đông Liệt phiền lòng cau mày, thấy cô chạy vào phòng, trả lời Tuyết Nhi: “Ừ, anh ấy vẫn sống tốt!”
Mấy giờ sau, sắc trời từ từ tối, Hàn Đông Liệt rốt cục tìm được cớ né tránh Tuyết Nhi, liền đi tới trước cửa phòng Âu Tiểu Thiển, vốn định đẩy cửa
vào, nhưng còn do dự một chút, vươn tay gõ lên cửa vài cái.
Trong phòng lẳng lặng không truyền ra bất kỳ âm thanh nào, anh có chút lo
lắng muốn đẩy cửa ra, lúc giơ tay lên thì cửa cũng vừa được mở.
Âu Tiểu Thiển đứng sau cửa, khách sáo nói: “Tìm tôi có chuyện gì không?
“Không có chuyện thì không thể tìm em sao?” Thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô, anh
nổi giận trong lòng, nhớ lúc nãy Tuyết Nhi thân mật với mình như vậy, mà cô lại không có phản ứng, lửa giận trong lòng càng tăng thêm.
Ở
Mĩ cô không phải đã biểu lộ tâm ý của mình sao? Cô hẳn đã thích anh,
nhưng sao hiện tại lại không có phản ứng? Chẳng lẽ người đàn ông mình
thích thân mật cùng phụ nữ khác, cô cũng không quan tâm sao?
“Không có chuyện gì thì mai gặp, giờ tôi rất mệt!” Cô vừa nói vừa đóng cửa.
Nhưng Hàn Đông Liệt đưa tay cản lại, kiềm lại lửa giận nói: “Tối nay anh muốn ngủ ở đây!”
Âi Tiểu Thiển kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói gì? Tôi chỉ đáp ứng cùng anh trở về, chứ không đáp ứng mọi yêu cầu của anh!”
“Vậy thì sao? Anh chính là muốn ngủ chung một chỗ với em, em ngăn cản việc này được sao?” Anh lộ ra vẻ bá đạo, tức giận nhìn cô.
Nhìn bộ dáng tràn đầy lửa giận của anh, Âu Tiểu Thiển thở dài nói: “Tôi
không biết sao anh lại tức giận, nhưng đừng có phát tiết trên người tôi, hơn nữa tôi chưa đồng ý gả cho anh, anh quên rồi sao!”
“Em nói không biết tại sao anh tức giận? Rõ ràng chính em chọc giận anh, lại giả bộ cái gì cũng không biết?” Anh rống to với cô.
“Anh muốn tôi trở lại, tôi đã trở lại, muốn tôi về nhà họ Hàn, tôi về nhà họ Hàn, muốn làm gì tôi cũng đã làm, anh có gì mà phải tức giận? Tại sao
phải tức giận? Người nên tức giận phải là…” Cô cũng rống to, nhưng nói
đến đây đột nhiên dừng lại.
Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng TínhTác giả: Tịch Nguyệt Sướng SướngTruyện Ngôn TìnhCái gì? Gay? Âu Thiển Thiển giật mình nhìn vào tài liệu “S” của nhiệm vụ lần này! Cô thực không thể tin được người đàn ông mê người chết không đền mạng kia lại là gay? Thiệt hay giả? Cô không phải hoa mắt chứ? "G——A——Y!" Đúng vậy, xác thực là từ gay! "Ha ha... Thú vị!" Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng mỉm cười, xinh đẹp động lòng người! Mà viên đá quý màu đen đính trên khóe mắt trái của cô, cũng bởi vì cô cười mà biến thành chợt tối chợt sáng, nhấp nháy lên ánh sáng bí ẩn. Hai con ngươi nhìn chằm chằm vào tài liệu trong tay, đôi mắt linh hoạt di chuyển xung quanh, nhìn vào thông tin được bôi đen: Hàn Đông Liệt, tên tiếng anh là King, 27 tuổi, chín đời đơn truyền của nhà họ Hàn, tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thiên, rất giàu có, công ty con trải rộng toàn cầu, nghe nói hắn có giao tình sau đậm với một vị quan lớn cấp cao, còn có thủ lĩnh hắc đạo, làm việc từ trước đến nay đều lôi lệ phong hành (quyết định nhanh chóng), tuổi còn trẻ nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ ngành công nghiệp,… Hàn Đông Liệt đột nhiên cau mày thật chặt, trong lòng phức tạp, không tự chủ, anh mỉm cười nhìn về phía Tuyết Nhi đang ở bên cạnh, nói: “Sau này làm việc cùng nhau, nhờ cậy em!”Tuyết Nhi không ngờ anh sẽ nói như vậy, tâm tình trở nên vui vẻ, thân mật lôi kéo cánh tay của anh. Mà Âu Tiểu Thiển hơi xoay người, đưa lưng về phía bọn họ, nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của cô.“Tiểu Thiển!” Hàn Đông Liệt cố ý gọi, muốn nhìn nét mặt hiện tại của cô.Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn không quay đầu lại, chỉ nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi, tôi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, phòng của tôi vẫn như cũ phải không, tự tôi đi là được rồi!”Cô nói xong liền vội vã đi về phía phòng mình.Hàn Đông Liệt thấy cô né tránh, cũng muốn đuổi theo, nhưng cánh tay lại bị Tuyết Nhi nắm chặt, còn nũng nịu: “Anh Đông Liệt, anh ở Mĩ nhất định gặp anh trai em, anh ấy hiện tại thế nào?”Hàn Đông Liệt phiền lòng cau mày, thấy cô chạy vào phòng, trả lời Tuyết Nhi: “Ừ, anh ấy vẫn sống tốt!”Mấy giờ sau, sắc trời từ từ tối, Hàn Đông Liệt rốt cục tìm được cớ né tránh Tuyết Nhi, liền đi tới trước cửa phòng Âu Tiểu Thiển, vốn định đẩy cửa vào, nhưng còn do dự một chút, vươn tay gõ lên cửa vài cái.Trong phòng lẳng lặng không truyền ra bất kỳ âm thanh nào, anh có chút lo lắng muốn đẩy cửa ra, lúc giơ tay lên thì cửa cũng vừa được mở.Âu Tiểu Thiển đứng sau cửa, khách sáo nói: “Tìm tôi có chuyện gì không?“Không có chuyện thì không thể tìm em sao?” Thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô, anh nổi giận trong lòng, nhớ lúc nãy Tuyết Nhi thân mật với mình như vậy, mà cô lại không có phản ứng, lửa giận trong lòng càng tăng thêm.Ở Mĩ cô không phải đã biểu lộ tâm ý của mình sao? Cô hẳn đã thích anh, nhưng sao hiện tại lại không có phản ứng? Chẳng lẽ người đàn ông mình thích thân mật cùng phụ nữ khác, cô cũng không quan tâm sao?“Không có chuyện gì thì mai gặp, giờ tôi rất mệt!” Cô vừa nói vừa đóng cửa. Nhưng Hàn Đông Liệt đưa tay cản lại, kiềm lại lửa giận nói: “Tối nay anh muốn ngủ ở đây!”Âi Tiểu Thiển kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói gì? Tôi chỉ đáp ứng cùng anh trở về, chứ không đáp ứng mọi yêu cầu của anh!”“Vậy thì sao? Anh chính là muốn ngủ chung một chỗ với em, em ngăn cản việc này được sao?” Anh lộ ra vẻ bá đạo, tức giận nhìn cô.Nhìn bộ dáng tràn đầy lửa giận của anh, Âu Tiểu Thiển thở dài nói: “Tôi không biết sao anh lại tức giận, nhưng đừng có phát tiết trên người tôi, hơn nữa tôi chưa đồng ý gả cho anh, anh quên rồi sao!”“Em nói không biết tại sao anh tức giận? Rõ ràng chính em chọc giận anh, lại giả bộ cái gì cũng không biết?” Anh rống to với cô.“Anh muốn tôi trở lại, tôi đã trở lại, muốn tôi về nhà họ Hàn, tôi về nhà họ Hàn, muốn làm gì tôi cũng đã làm, anh có gì mà phải tức giận? Tại sao phải tức giận? Người nên tức giận phải là…” Cô cũng rống to, nhưng nói đến đây đột nhiên dừng lại.