Sân bay Hamburg nước Đức, một cô gái kéo vali nặng trĩu qua cổng lớn, ở trong đám người phần lớn cao to, trông có vẻ rất nhỏ bé. Cô mặc áo bông thật dày, vì thế căn bản nhìn không ra dáng người, chỉ có gương mặt nhỏ nhắn thanh tú và mái tóc dài xõa xuống giống thác nước l khiến ngời ta kh qun. Mt to linh hoạt đang tò mò đnh gi thnh ph xa lạ ny, độ cong lng my nhu m xinh đẹp v thức nhăn lại một chỗ. Ly tờ giy trong túi ra, nh kỹ s điện thoại v địa chỉ bn trn, c đã lin lạc từ trc vi một c gi Trung Quc đang du học ở Hamburg thng qua internet, tn Lm Nhã Khiết, hiện đang học ở đại học A học viện nghệ thuật Hamburg. Nhưng mà hôm này lại không có thời gian đến đón cô, lúc này trong lòng Thái Gia Tuyền đang chửi Lâm Nhã Khiết NN lần. Nhưng sau khi mắng xong đành phải bất lực đi đến trạm taxi…. Sau khi taxi dừng ở trước cổng vào tòa nhà, đau lòng đưa tiền boa cho tài xế. Thái Gia Tuyền kéo hành lý xuống xe, giương mắt nhìn tòa nhà gọn gàng sạch sẽ, dường như có vẻ không tệ lắm. Đây là một xã…

Chương 150: Đấu

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc HắcTác giả: Thiên Lại Thần ThoạiTruyện Ngôn TìnhSân bay Hamburg nước Đức, một cô gái kéo vali nặng trĩu qua cổng lớn, ở trong đám người phần lớn cao to, trông có vẻ rất nhỏ bé. Cô mặc áo bông thật dày, vì thế căn bản nhìn không ra dáng người, chỉ có gương mặt nhỏ nhắn thanh tú và mái tóc dài xõa xuống giống thác nước l khiến ngời ta kh qun. Mt to linh hoạt đang tò mò đnh gi thnh ph xa lạ ny, độ cong lng my nhu m xinh đẹp v thức nhăn lại một chỗ. Ly tờ giy trong túi ra, nh kỹ s điện thoại v địa chỉ bn trn, c đã lin lạc từ trc vi một c gi Trung Quc đang du học ở Hamburg thng qua internet, tn Lm Nhã Khiết, hiện đang học ở đại học A học viện nghệ thuật Hamburg. Nhưng mà hôm này lại không có thời gian đến đón cô, lúc này trong lòng Thái Gia Tuyền đang chửi Lâm Nhã Khiết NN lần. Nhưng sau khi mắng xong đành phải bất lực đi đến trạm taxi…. Sau khi taxi dừng ở trước cổng vào tòa nhà, đau lòng đưa tiền boa cho tài xế. Thái Gia Tuyền kéo hành lý xuống xe, giương mắt nhìn tòa nhà gọn gàng sạch sẽ, dường như có vẻ không tệ lắm. Đây là một xã… "Đến đây lúc nào?" Hạ Cẩm Hiên thanh âm đột nhiên từ cửa truyền tới, làm sợ tới mức Thái Gia Tuyền vội vàng rụt đầu về."Vừa tới." Khang Hinh cười duyên nghênh đón."Về sau không có việc đừng đến công ty, gọi điện thoại là được." Hạ Cẩm Hiên mặt không thay đổi đi tới bên cạnh bàn để xuống văn kiện trong tay."Anh không nhớ em sao!" Khang Hinh liều mạng làm nũng"Đúng rồi, Hiên, Anh thật sự không nhớ Thái Gia Tuyền hả ?" Cô không kịp chờ đợi chuyển đề tài."Không nhớ rõ." Hạ Cẩm Hiên không chút do dự trả lời, thuận tay cởi hai nút áo cổ sơ mi.Thái Gia Tuyền không khỏi oán thầm: "Vẫn như vậy, mặc dù mặc mặc vào rất đẹp trai thế nhưng vẫn không thoải mái ~ còn làm như thích hợp lắm"Khang Hinh đắc ý đưa thư hiệp nghị trong tay lên: "Hiên, anh xem cái này một chút."Hạ Cẩm Hiên nhận lấy, Khang Hinh vội vàng nói: "Em còn tưởng rằng hai người có gì mập mờ kia chứ, thì ra chỉ là cùng cô ta chơi bời. Anh cũng không chịu giải thích gì với em làm em cứ lo lắng." Thấy Hạ Cẩm Hiên chỉ là nhìn hiệp nghị, cũng không có phản ứng khác, cô lại bổ sung: "Thật ra cũng đã qua, trước kia anh sống một mình, thì phải tìm người chăm sóc cuộc sống thường ngày cho anh, nhưng mà hiện giờ không cần, chúng ta lập tức sẽ phải kết hôn, em hoàn toàn có thể làm xứng đang làm hiền thê lương mẫu. Cho nên. . . Anh có thể bỏ cô ta." Khang Hinh nói xong, thân thể gống một con rắn nhỏ, quấn lấy trên người Hạ Cẩm Hiên.Thái Gia Tuyền nghiến răng nghiến lợi, hận không được xông ra cho cô một bạt tai. Mà lúc này Hạ Cẩm Hiên cũng nhíu mày một cái, gỡ bung cánh tay Khang Hinh ra, lạnh lùng nói: "Anh nớ hình như em chưa rõ tình huống—— chúng ta chỉ là đính hôn mà thôi, về phần kết hôn. . ."Không đợi hắn nói xong, Khang Hinh lập tức ngắt lời nói: "Em hiểu biết rõ, em sẽ ngoan ngoãn chờ anh, sẽ không thúc giục anh. . . Nhưng là nếu đính hôn, anh có thể hay không. . . cho em chìa khóa phòng. . . ?"Hạ Cẩm Hiên híp mắt nhìn cô, thấy Khang Hinh cúi thấp đầu, mới mở miệng nói: "Quay về đi Anh đang vội.""Không muốn, người ta đặc biệt chờ anh cùng nhau ăn cơm tối." Khang Hinh giọng nũng nịu nói."Không rảnh." Hạ Cẩm Hiên xoay người nhấn điện thoại nội bộ: "Hà Vân, tìm tài xế đưa Khang tiểu thư về nhà.". . . . . . . . . . . .Khang Hinh không thể làm gì đành phải bỏ đi, Thái Gia Tuyền cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cô nhìn chung quanh cũng không nhìn ra Hạ Cẩm Hiên giống như"đang rất vội" hắn vẫn như vậy tựa nửa người vào bàn làm việc, cầm trong tay hiệp định người giúp việc, không biết không biết nghĩ gì giống như không nhúc nhích."Cô còn không định đi ra?" Một hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên lên tiếng.Thái Gia Tuyền lại hoàn toàn không tự giác, chỉ cho hắn là đang lầm bầm lầu bầu, cho đến Hạ Cẩm Hiên nhấc chân đi đến kéo cửa ra. . ."Ha ha, làm sao anh phát hiện?" Thái Gia Tuyền lúng túng rụt cổ hỏi.Hạ Cẩm Hiên giơ tay lên gõ một cái cửa xe: "Cô không có đóng cửa kín." Động tác kia tiêu sái mà thoải mái, Thái Gia Tuyền không khỏi si mê."Cô ở đây làm gì?" Hạ Cẩm Hiên xoay người đi tới trên ghế mình ngồi xuống."Tìm cái đó." Thái Gia Tuyền chỉ vào trên bàn hắn hợp đồng giúp việc."Bản hợp đồng này là thật?""Phải! Là anh ngây thơ, chuyên chế lại là kẻ ích kỷ. Toàn những điều khoản không công bằng"Hạ Cẩm Hiên nghe vậy nhíu mày: "Cho nên cô tính toán thừa dịp tôi mất trí nhớ, đến hủy thi diệt tích?""Tôi sẽ không hèn hạ như thế! Tôi chỉ là nếu anh thấy được không chừng sẽ nhớ được gì đó. . ." Thái Gia Tuyền giải thích."Cô hi vọng tôi nhớ ra cái gì?" Hạ Cẩm Hiên buồn cười nhìn cô.Thái Gia Tuyền dừng một chút, thở dài"Anh chỉ cần nhớ rõ ràng em mới là đối tượng anh phải kết hôn như thế là được!""Tôi với cô kết hôn? Tại sao?""Tại sao? ! Kết hôn còn có thể tại sao! Đương nhiên là yêu thương lẫn nhau rồi!" Thái Gia Tuyền có chút nổi cáu, cất cao giọng kêu lên."Không thấy được!""Không thấy được?""Tôi đính hôn cùng Khang Hinh, chính là vì muốn làm nóng thị trường chứng khoán." Hạ Cẩm Hiên xem thường trả lời.Hắn nói là sự thật, ngày đó chiêu đãi ký giả chính là rót thêm một liều thuốc trợ tim cho cổ đông, khiến khó khăn nhiều ngàycổ phiếu đột nhiên tăng cao hết sức.Thái Gia Tuyền chẹn họng thật lâu, bất đắc dĩ rơi vào thế cụt, sau một hồi không nói gì lại nói ra một câu không đâui: "Cái. . . Xe trong nhà xe của anh Volkswagen Beetle là mua cho em. . ."". . . . . .""Anh trước hết đưa nó cho em. . . em hiện giờ đi làm thật là xa nha. . ."". . . . . .""Chính anh từ từ nhớ lại đi, em cũng vậy không muốn ép anh làm gì. . . Chẳng qua em nói trước cho anh biết, em đặc biệt là người không có kiên nhẫn, tuổi của em đã xếp vào hàng ngũ gái ế, nếu anh quá lâu cũng không tự đứng dậy được, em nói không chừng sẽ thay lòng ."Hạ Cẩm Hiên khóe miệng khẽ run, Thái Gia Tuyền nhìn ở trong mắt, nói tiếp: "Đến lúc đó anh cũng đừng hối hận, nếu lại rơi nước mắt, còn uống thuốc ngủ tự sát, em chắc cũng phải tôn trọng quyết định của anh thôi!" Tiểu ác ma trong lòng quấy phá, Thái Gia Tuyền càng nói càng đắc ý."Thái tiểu thư, nếu như cô không có chuyện gì khác, vậy thì mời đi ra ngoài đi." Hạ Cẩm Hiên lãnh đạm nói, khuôn mặt hình như có chút tức giận.Thái Gia Tuyền sợ hết hồn, trong ấn tượng hắn cũng chưa từng thật sự tức giận qua với mình, nhưng bây giờ, hắn tựa hồ giận thật."Đi thì đi!" Thái Gia Tuyền phẫn uất đóng cửa bước ra.Hạ Cẩm Hiên mặt không vẻ gì ngồi ở chỗ đó, nhíu chặt mày, một tay cầm hợp đồng nữ giúp việc lên, một tay khác vô lực nâng trán, rơi vào trầm tư."Rơi lệ, tự sát? . . . Đây chính là nguyên nhân lựa chọn mất trí nhớ sao? Thái Gia Tuyền, cô rốt cuộc là gì đối với tôi? Tôi không phải là hận cô sao?"

"Đến đây lúc nào?" Hạ Cẩm Hiên thanh âm đột nhiên từ cửa truyền tới, làm sợ tới mức Thái Gia Tuyền vội vàng rụt đầu về.

"Vừa tới." Khang Hinh cười duyên nghênh đón.

"Về sau không có việc đừng đến công ty, gọi điện thoại là được." Hạ Cẩm Hiên mặt không thay đổi đi tới bên cạnh bàn để xuống văn kiện trong tay.

"Anh không nhớ em sao!" Khang Hinh liều mạng làm nũng"Đúng rồi, Hiên, Anh thật sự không nhớ Thái Gia Tuyền hả ?" Cô không kịp chờ đợi chuyển đề tài.

"Không nhớ rõ." Hạ Cẩm Hiên không chút do dự trả lời, thuận tay cởi hai nút áo cổ sơ mi.

Thái Gia Tuyền không khỏi oán thầm: "Vẫn như vậy, mặc dù mặc mặc vào rất đẹp trai thế nhưng vẫn không thoải mái ~ còn làm như thích hợp lắm"

Khang Hinh đắc ý đưa thư hiệp nghị trong tay lên: "Hiên, anh xem cái này một chút."

Hạ Cẩm Hiên nhận lấy, Khang Hinh vội vàng nói: "Em còn tưởng rằng hai người có gì mập mờ kia chứ, thì ra chỉ là cùng cô ta chơi bời. Anh cũng không chịu giải thích gì với em làm em cứ lo lắng." Thấy Hạ Cẩm Hiên chỉ là nhìn hiệp nghị, cũng không có phản ứng khác, cô lại bổ sung: "Thật ra cũng đã qua, trước kia anh sống một mình, thì phải tìm người chăm sóc cuộc sống thường ngày cho anh, nhưng mà hiện giờ không cần, chúng ta lập tức sẽ phải kết hôn, em hoàn toàn có thể làm xứng đang làm hiền thê lương mẫu. Cho nên. . . Anh có thể bỏ cô ta." Khang Hinh nói xong, thân thể gống một con rắn nhỏ, quấn lấy trên người Hạ Cẩm Hiên.

Thái Gia Tuyền nghiến răng nghiến lợi, hận không được xông ra cho cô một bạt tai. Mà lúc này Hạ Cẩm Hiên cũng nhíu mày một cái, gỡ bung cánh tay Khang Hinh ra, lạnh lùng nói: "Anh nớ hình như em chưa rõ tình huống—— chúng ta chỉ là đính hôn mà thôi, về phần kết hôn. . ."

Không đợi hắn nói xong, Khang Hinh lập tức ngắt lời nói: "Em hiểu biết rõ, em sẽ ngoan ngoãn chờ anh, sẽ không thúc giục anh. . . Nhưng là nếu đính hôn, anh có thể hay không. . . cho em chìa khóa phòng. . . ?"

Hạ Cẩm Hiên híp mắt nhìn cô, thấy Khang Hinh cúi thấp đầu, mới mở miệng nói: "Quay về đi Anh đang vội."

"Không muốn, người ta đặc biệt chờ anh cùng nhau ăn cơm tối." Khang Hinh giọng nũng nịu nói.

"Không rảnh." Hạ Cẩm Hiên xoay người nhấn điện thoại nội bộ: "Hà Vân, tìm tài xế đưa Khang tiểu thư về nhà."

. . . . . . . . . . . .

Khang Hinh không thể làm gì đành phải bỏ đi, Thái Gia Tuyền cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cô nhìn chung quanh cũng không nhìn ra Hạ Cẩm Hiên giống như"đang rất vội" hắn vẫn như vậy tựa nửa người vào bàn làm việc, cầm trong tay hiệp định người giúp việc, không biết không biết nghĩ gì giống như không nhúc nhích.

"Cô còn không định đi ra?" Một hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên lên tiếng.

Thái Gia Tuyền lại hoàn toàn không tự giác, chỉ cho hắn là đang lầm bầm lầu bầu, cho đến Hạ Cẩm Hiên nhấc chân đi đến kéo cửa ra. . .

"Ha ha, làm sao anh phát hiện?" Thái Gia Tuyền lúng túng rụt cổ hỏi.

Hạ Cẩm Hiên giơ tay lên gõ một cái cửa xe: "Cô không có đóng cửa kín." Động tác kia tiêu sái mà thoải mái, Thái Gia Tuyền không khỏi si mê.

"Cô ở đây làm gì?" Hạ Cẩm Hiên xoay người đi tới trên ghế mình ngồi xuống.

"Tìm cái đó." Thái Gia Tuyền chỉ vào trên bàn hắn hợp đồng giúp việc.

"Bản hợp đồng này là thật?"

"Phải! Là anh ngây thơ, chuyên chế lại là kẻ ích kỷ. Toàn những điều khoản không công bằng"

Hạ Cẩm Hiên nghe vậy nhíu mày: "Cho nên cô tính toán thừa dịp tôi mất trí nhớ, đến hủy thi diệt tích?"

"Tôi sẽ không hèn hạ như thế! Tôi chỉ là nếu anh thấy được không chừng sẽ nhớ được gì đó. . ." Thái Gia Tuyền giải thích.

"Cô hi vọng tôi nhớ ra cái gì?" Hạ Cẩm Hiên buồn cười nhìn cô.

Thái Gia Tuyền dừng một chút, thở dài"Anh chỉ cần nhớ rõ ràng em mới là đối tượng anh phải kết hôn như thế là được!"

"Tôi với cô kết hôn? Tại sao?"

"Tại sao? ! Kết hôn còn có thể tại sao! Đương nhiên là yêu thương lẫn nhau rồi!" Thái Gia Tuyền có chút nổi cáu, cất cao giọng kêu lên.

"Không thấy được!"

"Không thấy được?"

"Tôi đính hôn cùng Khang Hinh, chính là vì muốn làm nóng thị trường chứng khoán." Hạ Cẩm Hiên xem thường trả lời.

Hắn nói là sự thật, ngày đó chiêu đãi ký giả chính là rót thêm một liều thuốc trợ tim cho cổ đông, khiến khó khăn nhiều ngàycổ phiếu đột nhiên tăng cao hết sức.

Thái Gia Tuyền chẹn họng thật lâu, bất đắc dĩ rơi vào thế cụt, sau một hồi không nói gì lại nói ra một câu không đâui: "Cái. . . Xe trong nhà xe của anh Volkswagen Beetle là mua cho em. . ."

". . . . . ."

"Anh trước hết đưa nó cho em. . . em hiện giờ đi làm thật là xa nha. . ."

". . . . . ."

"Chính anh từ từ nhớ lại đi, em cũng vậy không muốn ép anh làm gì. . . Chẳng qua em nói trước cho anh biết, em đặc biệt là người không có kiên nhẫn, tuổi của em đã xếp vào hàng ngũ gái ế, nếu anh quá lâu cũng không tự đứng dậy được, em nói không chừng sẽ thay lòng ."

Hạ Cẩm Hiên khóe miệng khẽ run, Thái Gia Tuyền nhìn ở trong mắt, nói tiếp: "Đến lúc đó anh cũng đừng hối hận, nếu lại rơi nước mắt, còn uống thuốc ngủ tự sát, em chắc cũng phải tôn trọng quyết định của anh thôi!" Tiểu ác ma trong lòng quấy phá, Thái Gia Tuyền càng nói càng đắc ý.

"Thái tiểu thư, nếu như cô không có chuyện gì khác, vậy thì mời đi ra ngoài đi." Hạ Cẩm Hiên lãnh đạm nói, khuôn mặt hình như có chút tức giận.

Thái Gia Tuyền sợ hết hồn, trong ấn tượng hắn cũng chưa từng thật sự tức giận qua với mình, nhưng bây giờ, hắn tựa hồ giận thật.

"Đi thì đi!" Thái Gia Tuyền phẫn uất đóng cửa bước ra.

Hạ Cẩm Hiên mặt không vẻ gì ngồi ở chỗ đó, nhíu chặt mày, một tay cầm hợp đồng nữ giúp việc lên, một tay khác vô lực nâng trán, rơi vào trầm tư."Rơi lệ, tự sát? . . . Đây chính là nguyên nhân lựa chọn mất trí nhớ sao? Thái Gia Tuyền, cô rốt cuộc là gì đối với tôi? Tôi không phải là hận cô sao?"

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc HắcTác giả: Thiên Lại Thần ThoạiTruyện Ngôn TìnhSân bay Hamburg nước Đức, một cô gái kéo vali nặng trĩu qua cổng lớn, ở trong đám người phần lớn cao to, trông có vẻ rất nhỏ bé. Cô mặc áo bông thật dày, vì thế căn bản nhìn không ra dáng người, chỉ có gương mặt nhỏ nhắn thanh tú và mái tóc dài xõa xuống giống thác nước l khiến ngời ta kh qun. Mt to linh hoạt đang tò mò đnh gi thnh ph xa lạ ny, độ cong lng my nhu m xinh đẹp v thức nhăn lại một chỗ. Ly tờ giy trong túi ra, nh kỹ s điện thoại v địa chỉ bn trn, c đã lin lạc từ trc vi một c gi Trung Quc đang du học ở Hamburg thng qua internet, tn Lm Nhã Khiết, hiện đang học ở đại học A học viện nghệ thuật Hamburg. Nhưng mà hôm này lại không có thời gian đến đón cô, lúc này trong lòng Thái Gia Tuyền đang chửi Lâm Nhã Khiết NN lần. Nhưng sau khi mắng xong đành phải bất lực đi đến trạm taxi…. Sau khi taxi dừng ở trước cổng vào tòa nhà, đau lòng đưa tiền boa cho tài xế. Thái Gia Tuyền kéo hành lý xuống xe, giương mắt nhìn tòa nhà gọn gàng sạch sẽ, dường như có vẻ không tệ lắm. Đây là một xã… "Đến đây lúc nào?" Hạ Cẩm Hiên thanh âm đột nhiên từ cửa truyền tới, làm sợ tới mức Thái Gia Tuyền vội vàng rụt đầu về."Vừa tới." Khang Hinh cười duyên nghênh đón."Về sau không có việc đừng đến công ty, gọi điện thoại là được." Hạ Cẩm Hiên mặt không thay đổi đi tới bên cạnh bàn để xuống văn kiện trong tay."Anh không nhớ em sao!" Khang Hinh liều mạng làm nũng"Đúng rồi, Hiên, Anh thật sự không nhớ Thái Gia Tuyền hả ?" Cô không kịp chờ đợi chuyển đề tài."Không nhớ rõ." Hạ Cẩm Hiên không chút do dự trả lời, thuận tay cởi hai nút áo cổ sơ mi.Thái Gia Tuyền không khỏi oán thầm: "Vẫn như vậy, mặc dù mặc mặc vào rất đẹp trai thế nhưng vẫn không thoải mái ~ còn làm như thích hợp lắm"Khang Hinh đắc ý đưa thư hiệp nghị trong tay lên: "Hiên, anh xem cái này một chút."Hạ Cẩm Hiên nhận lấy, Khang Hinh vội vàng nói: "Em còn tưởng rằng hai người có gì mập mờ kia chứ, thì ra chỉ là cùng cô ta chơi bời. Anh cũng không chịu giải thích gì với em làm em cứ lo lắng." Thấy Hạ Cẩm Hiên chỉ là nhìn hiệp nghị, cũng không có phản ứng khác, cô lại bổ sung: "Thật ra cũng đã qua, trước kia anh sống một mình, thì phải tìm người chăm sóc cuộc sống thường ngày cho anh, nhưng mà hiện giờ không cần, chúng ta lập tức sẽ phải kết hôn, em hoàn toàn có thể làm xứng đang làm hiền thê lương mẫu. Cho nên. . . Anh có thể bỏ cô ta." Khang Hinh nói xong, thân thể gống một con rắn nhỏ, quấn lấy trên người Hạ Cẩm Hiên.Thái Gia Tuyền nghiến răng nghiến lợi, hận không được xông ra cho cô một bạt tai. Mà lúc này Hạ Cẩm Hiên cũng nhíu mày một cái, gỡ bung cánh tay Khang Hinh ra, lạnh lùng nói: "Anh nớ hình như em chưa rõ tình huống—— chúng ta chỉ là đính hôn mà thôi, về phần kết hôn. . ."Không đợi hắn nói xong, Khang Hinh lập tức ngắt lời nói: "Em hiểu biết rõ, em sẽ ngoan ngoãn chờ anh, sẽ không thúc giục anh. . . Nhưng là nếu đính hôn, anh có thể hay không. . . cho em chìa khóa phòng. . . ?"Hạ Cẩm Hiên híp mắt nhìn cô, thấy Khang Hinh cúi thấp đầu, mới mở miệng nói: "Quay về đi Anh đang vội.""Không muốn, người ta đặc biệt chờ anh cùng nhau ăn cơm tối." Khang Hinh giọng nũng nịu nói."Không rảnh." Hạ Cẩm Hiên xoay người nhấn điện thoại nội bộ: "Hà Vân, tìm tài xế đưa Khang tiểu thư về nhà.". . . . . . . . . . . .Khang Hinh không thể làm gì đành phải bỏ đi, Thái Gia Tuyền cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cô nhìn chung quanh cũng không nhìn ra Hạ Cẩm Hiên giống như"đang rất vội" hắn vẫn như vậy tựa nửa người vào bàn làm việc, cầm trong tay hiệp định người giúp việc, không biết không biết nghĩ gì giống như không nhúc nhích."Cô còn không định đi ra?" Một hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên lên tiếng.Thái Gia Tuyền lại hoàn toàn không tự giác, chỉ cho hắn là đang lầm bầm lầu bầu, cho đến Hạ Cẩm Hiên nhấc chân đi đến kéo cửa ra. . ."Ha ha, làm sao anh phát hiện?" Thái Gia Tuyền lúng túng rụt cổ hỏi.Hạ Cẩm Hiên giơ tay lên gõ một cái cửa xe: "Cô không có đóng cửa kín." Động tác kia tiêu sái mà thoải mái, Thái Gia Tuyền không khỏi si mê."Cô ở đây làm gì?" Hạ Cẩm Hiên xoay người đi tới trên ghế mình ngồi xuống."Tìm cái đó." Thái Gia Tuyền chỉ vào trên bàn hắn hợp đồng giúp việc."Bản hợp đồng này là thật?""Phải! Là anh ngây thơ, chuyên chế lại là kẻ ích kỷ. Toàn những điều khoản không công bằng"Hạ Cẩm Hiên nghe vậy nhíu mày: "Cho nên cô tính toán thừa dịp tôi mất trí nhớ, đến hủy thi diệt tích?""Tôi sẽ không hèn hạ như thế! Tôi chỉ là nếu anh thấy được không chừng sẽ nhớ được gì đó. . ." Thái Gia Tuyền giải thích."Cô hi vọng tôi nhớ ra cái gì?" Hạ Cẩm Hiên buồn cười nhìn cô.Thái Gia Tuyền dừng một chút, thở dài"Anh chỉ cần nhớ rõ ràng em mới là đối tượng anh phải kết hôn như thế là được!""Tôi với cô kết hôn? Tại sao?""Tại sao? ! Kết hôn còn có thể tại sao! Đương nhiên là yêu thương lẫn nhau rồi!" Thái Gia Tuyền có chút nổi cáu, cất cao giọng kêu lên."Không thấy được!""Không thấy được?""Tôi đính hôn cùng Khang Hinh, chính là vì muốn làm nóng thị trường chứng khoán." Hạ Cẩm Hiên xem thường trả lời.Hắn nói là sự thật, ngày đó chiêu đãi ký giả chính là rót thêm một liều thuốc trợ tim cho cổ đông, khiến khó khăn nhiều ngàycổ phiếu đột nhiên tăng cao hết sức.Thái Gia Tuyền chẹn họng thật lâu, bất đắc dĩ rơi vào thế cụt, sau một hồi không nói gì lại nói ra một câu không đâui: "Cái. . . Xe trong nhà xe của anh Volkswagen Beetle là mua cho em. . ."". . . . . .""Anh trước hết đưa nó cho em. . . em hiện giờ đi làm thật là xa nha. . ."". . . . . .""Chính anh từ từ nhớ lại đi, em cũng vậy không muốn ép anh làm gì. . . Chẳng qua em nói trước cho anh biết, em đặc biệt là người không có kiên nhẫn, tuổi của em đã xếp vào hàng ngũ gái ế, nếu anh quá lâu cũng không tự đứng dậy được, em nói không chừng sẽ thay lòng ."Hạ Cẩm Hiên khóe miệng khẽ run, Thái Gia Tuyền nhìn ở trong mắt, nói tiếp: "Đến lúc đó anh cũng đừng hối hận, nếu lại rơi nước mắt, còn uống thuốc ngủ tự sát, em chắc cũng phải tôn trọng quyết định của anh thôi!" Tiểu ác ma trong lòng quấy phá, Thái Gia Tuyền càng nói càng đắc ý."Thái tiểu thư, nếu như cô không có chuyện gì khác, vậy thì mời đi ra ngoài đi." Hạ Cẩm Hiên lãnh đạm nói, khuôn mặt hình như có chút tức giận.Thái Gia Tuyền sợ hết hồn, trong ấn tượng hắn cũng chưa từng thật sự tức giận qua với mình, nhưng bây giờ, hắn tựa hồ giận thật."Đi thì đi!" Thái Gia Tuyền phẫn uất đóng cửa bước ra.Hạ Cẩm Hiên mặt không vẻ gì ngồi ở chỗ đó, nhíu chặt mày, một tay cầm hợp đồng nữ giúp việc lên, một tay khác vô lực nâng trán, rơi vào trầm tư."Rơi lệ, tự sát? . . . Đây chính là nguyên nhân lựa chọn mất trí nhớ sao? Thái Gia Tuyền, cô rốt cuộc là gì đối với tôi? Tôi không phải là hận cô sao?"

Chương 150: Đấu