Tác giả:

"Buồn c*̃ng thế, đã trót sinh ra con nhà nghèo. Đành vậy thôi, ngay 2 buổi sớm hôm đi làm! Nghèo vì thế nên, bạn c*̃ng không tình yêu c*̃ng muộn! Tay trắng nên âm thầm quạnh hiu! Rồi trời c*̃ng sẽ có lúc cho ta qua phận nghèo. Vì không ai, giàu 3 họ khổ đau 3 đời. Một ngày biết đâu giàu có sao tự an ủi mình. Đời đâu phải riêng mình cơm áo gạo tiền" -"Cuộc đời thử hỏi có ai chẳng muốn mình sang giàu. Hỏi có ai muốn bấp bênh trong cảnh nghèo khó. Đã trót sinh ra mang được ngay tiếng con nhà ngèo. Đành thế thôi học trèo cao chỉ thêm té đau. Nghèo thì thử hỏi có ai muốn kết bạn tâm tình. Hỏi có ai, thèm lắng nghe lời người nghèo khó. Muốn nói yêu ai nhưng lại thôi bởi thân phận nghèo. Chỉ mong sao, kiếp sau cho ta qua phận nghèo. Cầu mong sao cho kiếp sau, không còn nghèo khó!!!" Chẳng biết từ bao giờ cái bài hát ấy, cái giai điệu ấy như một thói quen khi đêm xuống lại…

Chương 19: Đến nhà e ăn cơm

Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)Tác giả: Longthan98"Buồn c*̃ng thế, đã trót sinh ra con nhà nghèo. Đành vậy thôi, ngay 2 buổi sớm hôm đi làm! Nghèo vì thế nên, bạn c*̃ng không tình yêu c*̃ng muộn! Tay trắng nên âm thầm quạnh hiu! Rồi trời c*̃ng sẽ có lúc cho ta qua phận nghèo. Vì không ai, giàu 3 họ khổ đau 3 đời. Một ngày biết đâu giàu có sao tự an ủi mình. Đời đâu phải riêng mình cơm áo gạo tiền" -"Cuộc đời thử hỏi có ai chẳng muốn mình sang giàu. Hỏi có ai muốn bấp bênh trong cảnh nghèo khó. Đã trót sinh ra mang được ngay tiếng con nhà ngèo. Đành thế thôi học trèo cao chỉ thêm té đau. Nghèo thì thử hỏi có ai muốn kết bạn tâm tình. Hỏi có ai, thèm lắng nghe lời người nghèo khó. Muốn nói yêu ai nhưng lại thôi bởi thân phận nghèo. Chỉ mong sao, kiếp sau cho ta qua phận nghèo. Cầu mong sao cho kiếp sau, không còn nghèo khó!!!" Chẳng biết từ bao giờ cái bài hát ấy, cái giai điệu ấy như một thói quen khi đêm xuống lại… Ba ngày mệt nhoài vật lộn với việc "phục hưng tập đoàn", 6h, nó tỉnh dậy sau một đêm dài ngon giấc. Vươn vai chào ngày mới, bây giờ trong nó cảm giác thật tuyệt vì một nhân viên trẻ như nó mới ngày đầu đi làm đã lập chiến tích, hơn nữa là với một công ty "không phải dạng vừa" ở đất HN này. Từ nhà tắm đi ra thì điện thoại reo, là e gọi-2 c*!-c* cái đầu a đó, e đang ở trước cửa nhà nè!-Ukm! A ra liền!-Dạ!Cửa mở ra, e mặc chiếc váy màu vàng, tóc búi nhìn dễ thương lắm-Hihi! E cười tươi rồi hai tay hai túi đồ ăn giơ lên. Vào trong-Chẹp chẹp! Nó lắc đầu tỏ vẻ lo sợ-A sao vậy? E chau mày khó hiểu-À! A đang lo hôm nay e dậy sớm, không biết tí trời có mưa to hay bão lũ gì không? Hehe!E lườm nó rồi bỏ đồ ăn ra, bún thịt xiên nướng ngon hết sẩy à. Ăn uống, thay đồ xong, nó c*̀ng e xuống dưới nhà-Bỏ ra đi Bống, e không thấy ngại à!-Ứ ừ! E thích!E nhõng nhẽo rồi khoác tay nó chặt hơn-A đi xe e nè, e tiện đường qua công ty mà!-Thôi, a đi xe a được rồi! Nói rồi nó trèo lên-Hả hết xăng! Không phải chứ?Nó đớ người ra, e thì cười cười nhìn nó với ánh mắt như là "lên xe chở bà đi làm mau" ý, nó đành mặt mo nhảy lên xe e, hai người đi ra-Hai đứa đi làm hả? Tiếng bác Q bảo vệ oang oang-Dạ chào bác vợ chồng chúng con đi đây ạ! E cười tươi-Ờ!Nó lườm e từ kính chiếu hậu, e cười tít mắt rồi ôm chặt lấy nó, nó phê vì thứ gì đó vừa mềm vừa ấm áp chặt vào lưng. Đến nơi, nó xuống-Thôi a vào làm đây! E đi cẩn thận nhé!-Dạ! Bibi ông xã!-Nè! Ai là ông xã c*̉a e hả?-A! Hihi!E choài lên thơm má nó rồi phi xe đi, nó lắc đầu cười rồi đi vào. Cửa vừa mở ra, một tràng vỗ tay làm nó bất ngờ, một xe e ích bóng loáng dựng ở đó, đứng sau là chị Vân và anh chị phòng nó, chị Vân cười đi đến-Bảo Nam chúc mừng e! Đây là phần thưởng mà công ty dành tặng cho e! Chị nói rồi đưa chìa khoá và một túi giấy tờ ra-Ơ..e..e!-E đừng từ chối, e xứng đáng nhận nó mà!-Đúng đó Bảo Nam! Anh chị c*̀ng cười-Dạ! Thôi thì cung kính không bằng tuân lệnh hihi!Ngồi vào bàn làm việc mà nó vẫn chưa "hết sướng". Một lúc sau có tin nhắn từ e-Chàng ngốc! A thấy xe đẹp không? Té ra-Á à! E biết trước rồi lên xe a hết xăng đúng không?-^^!-Ba e đích thân mua và làm giấy tờ cho a đó!-Ukm! Hihi! Thôi a làm việc đây!-Hihi! Yêu a lắm đó! Chụt!Nó cười rồi đặt điện thoại xuống rồi bắt đầu làm việc. Nhưng 10p sau lại có cuộc gọi, số lạ-A lô!-Bảo Nam hả con?-A bác Long!-Sao con hay vậy!-Giọng người khác có thể sai nhưng giọng bác thì không lầm vào đâu được hihi!-Khà khà!-Con cảm ơn bác rất nhiều về chiếc xe ạ!-Ukm! Con xứng đáng được nhận nó, mà con đã giúp ta thu lãi hơn trăm tỉ và cho tập đoàn ba tên kia lỗ nặng, một chiếc xe thôi đâu đủ hết công lao cuả con được!-Dạ hihi! Nó phổng mũi lên-Bảo Nam này!-Dạ!-Trưa ta mời con về nhà ta ăn cơm nhé, hai bác cháu ta tâm sự!-Dạ..con..con!-Sao! Con không muốn à?-Dạ không phải ạ! Vâng thưa bác!-Thế chứ! Hẹn gặp lại con sau!-Vâng ạ!Nó vừa mừng vừa lo, nhưng mà thôi, đến đó tùy cơ ứng biến vậy11h30 có tin nhắn từ e-A xuống đi! E đang ở cổng công ty nè!-Ukm!Nó thu dọn rồi đi ra, nhưng vẫn phải trả lời những câu hỏi c*̉a anh chị với một lí do là đi thử xe. Đi xe ra đến cổng, e đã ở đó, nó không dừng mà bấm còi làm hiệu, e song hành c*̀ng nó, cảm giác đi ích thật tuyệt. 30p đi đường lớn rồi rẽ trái vào khu phố. E dừng xe thì nó biết là đã đến nơi, hiện ra trước mắt nó là một ngôi biệt thự kếch xù sang trọng. Nó và e ở cổng, e bấm chuông, nó ngửa mặt lên đã thấy 2 camera soi chằm chằm vào hai người rồi. 5p sau có người ra mở cổng, là chị gjúp việc khá trẻ, tầm 32,33 gì đó-Bống đã về rồi hả e? Mà ai đây? Chị hỏi-Dạ! Đây là Bảo Nam, bạn e và c*̃ng là người cứu ba e hôm bữa đó chị!E nói rồi quay sang nó-A! Đây là chị Xuân, giúp việc cho gia đình e!-Dạ e chào chị! Giờ nó mới lên tiếng-Ukm! Chị chào e! Thôi hai đứa vào nhà đi!-Dạ! Đồng thanhNó và e dong xe vào, chị Xuân ở sau khoá cửa. Ấn tượng đầu tiên c*̉a nó là đường đi vào nhà lát đá cuội, chắc sân c*̃ng thế, hai bên là dãy hoa loa kèn đỏ rực không có lấy một cọng cỏ xanh, đi vào trong thêm một đoạn là nhà để xe, ở đó có ôtô c*̉a ba e và hai con tay ga màu trắng sữa nữa, hai người vô trong cất xe, trời lại có camera giám sát. Đi ra, nó đơ ra vì nhà e quá đẹp, có hồ bơi, hòn non bộ, vườn cây cảnh xanh rì có bóng mát để đặt một chiếc đu, xa hơn một chút nơi cao ráo và thoáng mát nhất, có đặt hai bức tượng cuả phật a di đà và phật quan âm lộ thiên, đủ để nó biết nhà e xùng đạo phật. Trước nhà có hai con sư tử đá to vl ra-Mìnhvào....

Ba ngày mệt nhoài vật lộn với việc "phục hưng tập đoàn", 6h, nó tỉnh dậy sau một đêm dài ngon giấc. Vươn vai chào ngày mới, bây giờ trong nó cảm giác thật tuyệt vì một nhân viên trẻ như nó mới ngày đầu đi làm đã lập chiến tích, hơn nữa là với một công ty "không phải dạng vừa" ở đất HN này. Từ nhà tắm đi ra thì điện thoại reo, là e gọi

-2 c*!

-c* cái đầu a đó, e đang ở trước cửa nhà nè!

-Ukm! A ra liền!

-Dạ!

Cửa mở ra, e mặc chiếc váy màu vàng, tóc búi nhìn dễ thương lắm

-Hihi! E cười tươi rồi hai tay hai túi đồ ăn giơ lên. Vào trong

-Chẹp chẹp! Nó lắc đầu tỏ vẻ lo sợ

-A sao vậy? E chau mày khó hiểu

-À! A đang lo hôm nay e dậy sớm, không biết tí trời có mưa to hay bão lũ gì không? Hehe!

E lườm nó rồi bỏ đồ ăn ra, bún thịt xiên nướng ngon hết sẩy à. Ăn uống, thay đồ xong, nó c*̀ng e xuống dưới nhà

-Bỏ ra đi Bống, e không thấy ngại à!

-Ứ ừ! E thích!

E nhõng nhẽo rồi khoác tay nó chặt hơn

-A đi xe e nè, e tiện đường qua công ty mà!

-Thôi, a đi xe a được rồi! Nói rồi nó trèo lên

-Hả hết xăng! Không phải chứ?

Nó đớ người ra, e thì cười cười nhìn nó với ánh mắt như là "lên xe chở bà đi làm mau" ý, nó đành mặt mo nhảy lên xe e, hai người đi ra

-Hai đứa đi làm hả? Tiếng bác Q bảo vệ oang oang

-Dạ chào bác vợ chồng chúng con đi đây ạ! E cười tươi

-Ờ!

Nó lườm e từ kính chiếu hậu, e cười tít mắt rồi ôm chặt lấy nó, nó phê vì thứ gì đó vừa mềm vừa ấm áp chặt vào lưng. Đến nơi, nó xuống

-Thôi a vào làm đây! E đi cẩn thận nhé!

-Dạ! Bibi ông xã!

-Nè! Ai là ông xã c*̉a e hả?

-A! Hihi!

E choài lên thơm má nó rồi phi xe đi, nó lắc đầu cười rồi đi vào. Cửa vừa mở ra, một tràng vỗ tay làm nó bất ngờ, một xe e ích bóng loáng dựng ở đó, đứng sau là chị Vân và anh chị phòng nó, chị Vân cười đi đến

-Bảo Nam chúc mừng e! Đây là phần thưởng mà công ty dành tặng cho e! Chị nói rồi đưa chìa khoá và một túi giấy tờ ra

-Ơ..e..e!

-E đừng từ chối, e xứng đáng nhận nó mà!

-Đúng đó Bảo Nam! Anh chị c*̀ng cười

-Dạ! Thôi thì cung kính không bằng tuân lệnh hihi!

Ngồi vào bàn làm việc mà nó vẫn chưa "hết sướng". Một lúc sau có tin nhắn từ e

-Chàng ngốc! A thấy xe đẹp không? Té ra

-Á à! E biết trước rồi lên xe a hết xăng đúng không?

-^^!

-Ba e đích thân mua và làm giấy tờ cho a đó!

-Ukm! Hihi! Thôi a làm việc đây!

-Hihi! Yêu a lắm đó! Chụt!

Nó cười rồi đặt điện thoại xuống rồi bắt đầu làm việc. Nhưng 10p sau lại có cuộc gọi, số lạ

-A lô!

-Bảo Nam hả con?

-A bác Long!

-Sao con hay vậy!

-Giọng người khác có thể sai nhưng giọng bác thì không lầm vào đâu được hihi!

-Khà khà!

-Con cảm ơn bác rất nhiều về chiếc xe ạ!

-Ukm! Con xứng đáng được nhận nó, mà con đã giúp ta thu lãi hơn trăm tỉ và cho tập đoàn ba tên kia lỗ nặng, một chiếc xe thôi đâu đủ hết công lao cuả con được!

-Dạ hihi! Nó phổng mũi lên

-Bảo Nam này!

-Dạ!

-Trưa ta mời con về nhà ta ăn cơm nhé, hai bác cháu ta tâm sự!

-Dạ..con..con!

-Sao! Con không muốn à?

-Dạ không phải ạ! Vâng thưa bác!

-Thế chứ! Hẹn gặp lại con sau!

-Vâng ạ!

Nó vừa mừng vừa lo, nhưng mà thôi, đến đó tùy cơ ứng biến vậy

11h30 có tin nhắn từ e

-A xuống đi! E đang ở cổng công ty nè!

-Ukm!

Nó thu dọn rồi đi ra, nhưng vẫn phải trả lời những câu hỏi c*̉a anh chị với một lí do là đi thử xe. Đi xe ra đến cổng, e đã ở đó, nó không dừng mà bấm còi làm hiệu, e song hành c*̀ng nó, cảm giác đi ích thật tuyệt. 30p đi đường lớn rồi rẽ trái vào khu phố. E dừng xe thì nó biết là đã đến nơi, hiện ra trước mắt nó là một ngôi biệt thự kếch xù sang trọng. Nó và e ở cổng, e bấm chuông, nó ngửa mặt lên đã thấy 2 camera soi chằm chằm vào hai người rồi. 5p sau có người ra mở cổng, là chị gjúp việc khá trẻ, tầm 32,33 gì đó

-Bống đã về rồi hả e? Mà ai đây? Chị hỏi

-Dạ! Đây là Bảo Nam, bạn e và c*̃ng là người cứu ba e hôm bữa đó chị!

E nói rồi quay sang nó

-A! Đây là chị Xuân, giúp việc cho gia đình e!

-Dạ e chào chị! Giờ nó mới lên tiếng

-Ukm! Chị chào e! Thôi hai đứa vào nhà đi!

-Dạ! Đồng thanh

Nó và e dong xe vào, chị Xuân ở sau khoá cửa. Ấn tượng đầu tiên c*̉a nó là đường đi vào nhà lát đá cuội, chắc sân c*̃ng thế, hai bên là dãy hoa loa kèn đỏ rực không có lấy một cọng cỏ xanh, đi vào trong thêm một đoạn là nhà để xe, ở đó có ôtô c*̉a ba e và hai con tay ga màu trắng sữa nữa, hai người vô trong cất xe, trời lại có camera giám sát. Đi ra, nó đơ ra vì nhà e quá đẹp, có hồ bơi, hòn non bộ, vườn cây cảnh xanh rì có bóng mát để đặt một chiếc đu, xa hơn một chút nơi cao ráo và thoáng mát nhất, có đặt hai bức tượng cuả phật a di đà và phật quan âm lộ thiên, đủ để nó biết nhà e xùng đạo phật. Trước nhà có hai con sư tử đá to vl ra

-Mìnhvào....

Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)Tác giả: Longthan98"Buồn c*̃ng thế, đã trót sinh ra con nhà nghèo. Đành vậy thôi, ngay 2 buổi sớm hôm đi làm! Nghèo vì thế nên, bạn c*̃ng không tình yêu c*̃ng muộn! Tay trắng nên âm thầm quạnh hiu! Rồi trời c*̃ng sẽ có lúc cho ta qua phận nghèo. Vì không ai, giàu 3 họ khổ đau 3 đời. Một ngày biết đâu giàu có sao tự an ủi mình. Đời đâu phải riêng mình cơm áo gạo tiền" -"Cuộc đời thử hỏi có ai chẳng muốn mình sang giàu. Hỏi có ai muốn bấp bênh trong cảnh nghèo khó. Đã trót sinh ra mang được ngay tiếng con nhà ngèo. Đành thế thôi học trèo cao chỉ thêm té đau. Nghèo thì thử hỏi có ai muốn kết bạn tâm tình. Hỏi có ai, thèm lắng nghe lời người nghèo khó. Muốn nói yêu ai nhưng lại thôi bởi thân phận nghèo. Chỉ mong sao, kiếp sau cho ta qua phận nghèo. Cầu mong sao cho kiếp sau, không còn nghèo khó!!!" Chẳng biết từ bao giờ cái bài hát ấy, cái giai điệu ấy như một thói quen khi đêm xuống lại… Ba ngày mệt nhoài vật lộn với việc "phục hưng tập đoàn", 6h, nó tỉnh dậy sau một đêm dài ngon giấc. Vươn vai chào ngày mới, bây giờ trong nó cảm giác thật tuyệt vì một nhân viên trẻ như nó mới ngày đầu đi làm đã lập chiến tích, hơn nữa là với một công ty "không phải dạng vừa" ở đất HN này. Từ nhà tắm đi ra thì điện thoại reo, là e gọi-2 c*!-c* cái đầu a đó, e đang ở trước cửa nhà nè!-Ukm! A ra liền!-Dạ!Cửa mở ra, e mặc chiếc váy màu vàng, tóc búi nhìn dễ thương lắm-Hihi! E cười tươi rồi hai tay hai túi đồ ăn giơ lên. Vào trong-Chẹp chẹp! Nó lắc đầu tỏ vẻ lo sợ-A sao vậy? E chau mày khó hiểu-À! A đang lo hôm nay e dậy sớm, không biết tí trời có mưa to hay bão lũ gì không? Hehe!E lườm nó rồi bỏ đồ ăn ra, bún thịt xiên nướng ngon hết sẩy à. Ăn uống, thay đồ xong, nó c*̀ng e xuống dưới nhà-Bỏ ra đi Bống, e không thấy ngại à!-Ứ ừ! E thích!E nhõng nhẽo rồi khoác tay nó chặt hơn-A đi xe e nè, e tiện đường qua công ty mà!-Thôi, a đi xe a được rồi! Nói rồi nó trèo lên-Hả hết xăng! Không phải chứ?Nó đớ người ra, e thì cười cười nhìn nó với ánh mắt như là "lên xe chở bà đi làm mau" ý, nó đành mặt mo nhảy lên xe e, hai người đi ra-Hai đứa đi làm hả? Tiếng bác Q bảo vệ oang oang-Dạ chào bác vợ chồng chúng con đi đây ạ! E cười tươi-Ờ!Nó lườm e từ kính chiếu hậu, e cười tít mắt rồi ôm chặt lấy nó, nó phê vì thứ gì đó vừa mềm vừa ấm áp chặt vào lưng. Đến nơi, nó xuống-Thôi a vào làm đây! E đi cẩn thận nhé!-Dạ! Bibi ông xã!-Nè! Ai là ông xã c*̉a e hả?-A! Hihi!E choài lên thơm má nó rồi phi xe đi, nó lắc đầu cười rồi đi vào. Cửa vừa mở ra, một tràng vỗ tay làm nó bất ngờ, một xe e ích bóng loáng dựng ở đó, đứng sau là chị Vân và anh chị phòng nó, chị Vân cười đi đến-Bảo Nam chúc mừng e! Đây là phần thưởng mà công ty dành tặng cho e! Chị nói rồi đưa chìa khoá và một túi giấy tờ ra-Ơ..e..e!-E đừng từ chối, e xứng đáng nhận nó mà!-Đúng đó Bảo Nam! Anh chị c*̀ng cười-Dạ! Thôi thì cung kính không bằng tuân lệnh hihi!Ngồi vào bàn làm việc mà nó vẫn chưa "hết sướng". Một lúc sau có tin nhắn từ e-Chàng ngốc! A thấy xe đẹp không? Té ra-Á à! E biết trước rồi lên xe a hết xăng đúng không?-^^!-Ba e đích thân mua và làm giấy tờ cho a đó!-Ukm! Hihi! Thôi a làm việc đây!-Hihi! Yêu a lắm đó! Chụt!Nó cười rồi đặt điện thoại xuống rồi bắt đầu làm việc. Nhưng 10p sau lại có cuộc gọi, số lạ-A lô!-Bảo Nam hả con?-A bác Long!-Sao con hay vậy!-Giọng người khác có thể sai nhưng giọng bác thì không lầm vào đâu được hihi!-Khà khà!-Con cảm ơn bác rất nhiều về chiếc xe ạ!-Ukm! Con xứng đáng được nhận nó, mà con đã giúp ta thu lãi hơn trăm tỉ và cho tập đoàn ba tên kia lỗ nặng, một chiếc xe thôi đâu đủ hết công lao cuả con được!-Dạ hihi! Nó phổng mũi lên-Bảo Nam này!-Dạ!-Trưa ta mời con về nhà ta ăn cơm nhé, hai bác cháu ta tâm sự!-Dạ..con..con!-Sao! Con không muốn à?-Dạ không phải ạ! Vâng thưa bác!-Thế chứ! Hẹn gặp lại con sau!-Vâng ạ!Nó vừa mừng vừa lo, nhưng mà thôi, đến đó tùy cơ ứng biến vậy11h30 có tin nhắn từ e-A xuống đi! E đang ở cổng công ty nè!-Ukm!Nó thu dọn rồi đi ra, nhưng vẫn phải trả lời những câu hỏi c*̉a anh chị với một lí do là đi thử xe. Đi xe ra đến cổng, e đã ở đó, nó không dừng mà bấm còi làm hiệu, e song hành c*̀ng nó, cảm giác đi ích thật tuyệt. 30p đi đường lớn rồi rẽ trái vào khu phố. E dừng xe thì nó biết là đã đến nơi, hiện ra trước mắt nó là một ngôi biệt thự kếch xù sang trọng. Nó và e ở cổng, e bấm chuông, nó ngửa mặt lên đã thấy 2 camera soi chằm chằm vào hai người rồi. 5p sau có người ra mở cổng, là chị gjúp việc khá trẻ, tầm 32,33 gì đó-Bống đã về rồi hả e? Mà ai đây? Chị hỏi-Dạ! Đây là Bảo Nam, bạn e và c*̃ng là người cứu ba e hôm bữa đó chị!E nói rồi quay sang nó-A! Đây là chị Xuân, giúp việc cho gia đình e!-Dạ e chào chị! Giờ nó mới lên tiếng-Ukm! Chị chào e! Thôi hai đứa vào nhà đi!-Dạ! Đồng thanhNó và e dong xe vào, chị Xuân ở sau khoá cửa. Ấn tượng đầu tiên c*̉a nó là đường đi vào nhà lát đá cuội, chắc sân c*̃ng thế, hai bên là dãy hoa loa kèn đỏ rực không có lấy một cọng cỏ xanh, đi vào trong thêm một đoạn là nhà để xe, ở đó có ôtô c*̉a ba e và hai con tay ga màu trắng sữa nữa, hai người vô trong cất xe, trời lại có camera giám sát. Đi ra, nó đơ ra vì nhà e quá đẹp, có hồ bơi, hòn non bộ, vườn cây cảnh xanh rì có bóng mát để đặt một chiếc đu, xa hơn một chút nơi cao ráo và thoáng mát nhất, có đặt hai bức tượng cuả phật a di đà và phật quan âm lộ thiên, đủ để nó biết nhà e xùng đạo phật. Trước nhà có hai con sư tử đá to vl ra-Mìnhvào....

Chương 19: Đến nhà e ăn cơm