Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,…
Chương 22
Tiếng Gọi Trái TimTác giả: Phượngkute2060Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,… Khi ngân vừa ra, mặt hắn liền biến sắc , hắn tiện tay lấy cái chổi lông gà ném đi, lực ném khá mạnh khiến cho bình, ly trên bàn rơi xuống, một âm thanh nghe chói cả tai. Dường như chưa xả được cơn tức hắn cầm tay thành nắm đấm rồi đánh mạnh vào tường , khiến đôi tay hắn rỉ máu.- chết tiệt, tại sao cô cứ quanh quẩn bên tôi cơ chứ, đúng la oan gia.Nó vẫn đứng bên cửa, chưa hề rời khỏi, nó cảm thấy tim mình đau lắm, một nỗi đau mấy ai hiểu được, vừa lúc đó thảo lại tới. Thảo sững sờ “ tại sao, cô ta còn lại xuất hiện ở đây , đã cố tình đẩy cô ta ra xa tuấn mà giờ lại gặp mặt ở đây, hừm được cô cứ đợi đó, tôi sẽ cho cô biến mất bên tuấn mãi mãi, tại sao trong tim hắn chỉ có hình bóng của cô”, thảo liền đi nhanh và ôm chầm lấy nó, nước mắt tuôn rơi- cậu là ngân phải không, tại sao khi đi mà chả nói tớ lời nào, biết là tui lo lắng cho bà lắm không?ngân mỉm cười nói.- tui xin lỗi được chưa, thôi đi xuống dưới lầu ra ngoài ghế đá nói chuyện- ừ.Vừa đi xuống lầu thì đã có biết bao ánh mắt nhìn nó và thảo, họ xì xầm to nhỏ .- ôi , cái con bé mới vô làm nhân viên vệ sinh hình như quen cái con hồ ly đó thì phải, từ này ta cần phải dè chừng con này.- đúng là thấy người sang bắt quàng làm họ , nhìn con nhỏ kìa nhà quê chân chất, người gì đâu mà ốm nhom, đen thui xấu xí.- thôi đi dù gì người ta cũng quen biết phu nhân tương lai của tổng giám đốc nên đối xử cô ta tốt tí .Nó e ngại nhìn vào ánh mắt của họ, cũng như những lời xì xầm, nó thấy thế nói nhỏ với thảo- tui đi với bà thế bà có ngại tui không?- bà này, hơi đâu sống mà phải nhìn vào ánh mắt của họ .- ừ.Tới ghế đá, thảo và ngân ôn lại chuyện cũ cũng như hỏi thăm về công việc-...- thế bà với tuấn cùng đi du học ở mỹ à, sướng thế.- ừ tuấn không phải dạng lẳng lơ mà rất chung tình đó nhé, từ khi quen với tui tuấn chưa hề qua lại với bất kì cô gái nào, thế bà đã có ý trung nhân chưa.- à ừ.. thì nói thật ra là tui lo kiếm tiền chứ lấy thời gian đâu lo mấy chuyện tình cảm, gió nào chứ gió này là tui ế tới già rồi.- tui có một vài người bạn thân lắm thế muốn giới thiệu đi xem mặt không nào?- thôi tui xin tui xin, đầu hàng đó đừng nói chuyện tui nữa , nói chuyện bà đi thảo- cũng chả có chuyện gì to tát , tui với tuấn đính hôn rồi đó. thảo như muốn khẳng định rằng hắn là của thảo nên ngân đừng có mơ mộng đến nữanó mỉm cười nói- thế chúc mừng bà nhé, mà có gì đâu bà vừa xinh đẹp học giỏi, hoàn cảnh gia đình tốt trai theo đầy mà bà chọn hắn là phúc 3 đời hắn tu mới có được ,- bà này, thôi chết tui lên làm việc đây nha , mà bà là nhân viên mới à- ừ tui làm nhân viên vệ sinh do có người giới thiệu công ty này đang cần người quét dọn.- ồ, thế pp nha trưa gặp lại- ừThảo đi , nở một nụ cười đầy ẩn ý “ tôi sẽ cho cô sống không nổi trong cái công ty này”Nó đến nơi làm việc, thì biết rồi đấy bà mâm tổng quản mặt hừng hừng khí thế- cô hay quá nhỉ, nhân viên mới chưa làm nên cái trò trống gì mà còn trốn công việc đi nói chuyện phiến được, được, vì thế tối nay cô phải bù lại ở đây làm thêm đề bù lại thời giờ cô lãng phí nhé.-
Khi ngân vừa ra, mặt hắn liền biến sắc , hắn tiện tay lấy cái chổi lông gà ném đi, lực ném khá mạnh khiến cho bình, ly trên bàn rơi xuống, một âm thanh nghe chói cả tai. Dường như chưa xả được cơn tức hắn cầm tay thành nắm đấm rồi đánh mạnh vào tường , khiến đôi tay hắn rỉ máu.
- chết tiệt, tại sao cô cứ quanh quẩn bên tôi cơ chứ, đúng la oan gia.
Nó vẫn đứng bên cửa, chưa hề rời khỏi, nó cảm thấy tim mình đau lắm, một nỗi đau mấy ai hiểu được, vừa lúc đó thảo lại tới. Thảo sững sờ “ tại sao, cô ta còn lại xuất hiện ở đây , đã cố tình đẩy cô ta ra xa tuấn mà giờ lại gặp mặt ở đây, hừm được cô cứ đợi đó, tôi sẽ cho cô biến mất bên tuấn mãi mãi, tại sao trong tim hắn chỉ có hình bóng của cô”, thảo liền đi nhanh và ôm chầm lấy nó, nước mắt tuôn rơi
- cậu là ngân phải không, tại sao khi đi mà chả nói tớ lời nào, biết là tui lo lắng cho bà lắm không?
ngân mỉm cười nói.
- tui xin lỗi được chưa, thôi đi xuống dưới lầu ra ngoài ghế đá nói chuyện
- ừ.
Vừa đi xuống lầu thì đã có biết bao ánh mắt nhìn nó và thảo, họ xì xầm to nhỏ .
- ôi , cái con bé mới vô làm nhân viên vệ sinh hình như quen cái con hồ ly đó thì phải, từ này ta cần phải dè chừng con này.
- đúng là thấy người sang bắt quàng làm họ , nhìn con nhỏ kìa nhà quê chân chất, người gì đâu mà ốm nhom, đen thui xấu xí.
- thôi đi dù gì người ta cũng quen biết phu nhân tương lai của tổng giám đốc nên đối xử cô ta tốt tí .
Nó e ngại nhìn vào ánh mắt của họ, cũng như những lời xì xầm, nó thấy thế nói nhỏ với thảo
- tui đi với bà thế bà có ngại tui không?
- bà này, hơi đâu sống mà phải nhìn vào ánh mắt của họ .
- ừ.
Tới ghế đá, thảo và ngân ôn lại chuyện cũ cũng như hỏi thăm về công việc
-...
- thế bà với tuấn cùng đi du học ở mỹ à, sướng thế.
- ừ tuấn không phải dạng lẳng lơ mà rất chung tình đó nhé, từ khi quen với tui tuấn chưa hề qua lại với bất kì cô gái nào, thế bà đã có ý trung nhân chưa.
- à ừ.. thì nói thật ra là tui lo kiếm tiền chứ lấy thời gian đâu lo mấy chuyện tình cảm, gió nào chứ gió này là tui ế tới già rồi.
- tui có một vài người bạn thân lắm thế muốn giới thiệu đi xem mặt không nào?
- thôi tui xin tui xin, đầu hàng đó đừng nói chuyện tui nữa , nói chuyện bà đi thảo
- cũng chả có chuyện gì to tát , tui với tuấn đính hôn rồi đó. thảo như muốn khẳng định rằng hắn là của thảo nên ngân đừng có mơ mộng đến nữa
nó mỉm cười nói
- thế chúc mừng bà nhé, mà có gì đâu bà vừa xinh đẹp học giỏi, hoàn cảnh gia đình tốt trai theo đầy mà bà chọn hắn là phúc 3 đời hắn tu mới có được ,
- bà này, thôi chết tui lên làm việc đây nha , mà bà là nhân viên mới à
- ừ tui làm nhân viên vệ sinh do có người giới thiệu công ty này đang cần người quét dọn.
- ồ, thế pp nha trưa gặp lại
- ừ
Thảo đi , nở một nụ cười đầy ẩn ý “ tôi sẽ cho cô sống không nổi trong cái công ty này”
Nó đến nơi làm việc, thì biết rồi đấy bà mâm tổng quản mặt hừng hừng khí thế
- cô hay quá nhỉ, nhân viên mới chưa làm nên cái trò trống gì mà còn trốn công việc đi nói chuyện phiến được, được, vì thế tối nay cô phải bù lại ở đây làm thêm đề bù lại thời giờ cô lãng phí nhé.
-
Tiếng Gọi Trái TimTác giả: Phượngkute2060Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,… Khi ngân vừa ra, mặt hắn liền biến sắc , hắn tiện tay lấy cái chổi lông gà ném đi, lực ném khá mạnh khiến cho bình, ly trên bàn rơi xuống, một âm thanh nghe chói cả tai. Dường như chưa xả được cơn tức hắn cầm tay thành nắm đấm rồi đánh mạnh vào tường , khiến đôi tay hắn rỉ máu.- chết tiệt, tại sao cô cứ quanh quẩn bên tôi cơ chứ, đúng la oan gia.Nó vẫn đứng bên cửa, chưa hề rời khỏi, nó cảm thấy tim mình đau lắm, một nỗi đau mấy ai hiểu được, vừa lúc đó thảo lại tới. Thảo sững sờ “ tại sao, cô ta còn lại xuất hiện ở đây , đã cố tình đẩy cô ta ra xa tuấn mà giờ lại gặp mặt ở đây, hừm được cô cứ đợi đó, tôi sẽ cho cô biến mất bên tuấn mãi mãi, tại sao trong tim hắn chỉ có hình bóng của cô”, thảo liền đi nhanh và ôm chầm lấy nó, nước mắt tuôn rơi- cậu là ngân phải không, tại sao khi đi mà chả nói tớ lời nào, biết là tui lo lắng cho bà lắm không?ngân mỉm cười nói.- tui xin lỗi được chưa, thôi đi xuống dưới lầu ra ngoài ghế đá nói chuyện- ừ.Vừa đi xuống lầu thì đã có biết bao ánh mắt nhìn nó và thảo, họ xì xầm to nhỏ .- ôi , cái con bé mới vô làm nhân viên vệ sinh hình như quen cái con hồ ly đó thì phải, từ này ta cần phải dè chừng con này.- đúng là thấy người sang bắt quàng làm họ , nhìn con nhỏ kìa nhà quê chân chất, người gì đâu mà ốm nhom, đen thui xấu xí.- thôi đi dù gì người ta cũng quen biết phu nhân tương lai của tổng giám đốc nên đối xử cô ta tốt tí .Nó e ngại nhìn vào ánh mắt của họ, cũng như những lời xì xầm, nó thấy thế nói nhỏ với thảo- tui đi với bà thế bà có ngại tui không?- bà này, hơi đâu sống mà phải nhìn vào ánh mắt của họ .- ừ.Tới ghế đá, thảo và ngân ôn lại chuyện cũ cũng như hỏi thăm về công việc-...- thế bà với tuấn cùng đi du học ở mỹ à, sướng thế.- ừ tuấn không phải dạng lẳng lơ mà rất chung tình đó nhé, từ khi quen với tui tuấn chưa hề qua lại với bất kì cô gái nào, thế bà đã có ý trung nhân chưa.- à ừ.. thì nói thật ra là tui lo kiếm tiền chứ lấy thời gian đâu lo mấy chuyện tình cảm, gió nào chứ gió này là tui ế tới già rồi.- tui có một vài người bạn thân lắm thế muốn giới thiệu đi xem mặt không nào?- thôi tui xin tui xin, đầu hàng đó đừng nói chuyện tui nữa , nói chuyện bà đi thảo- cũng chả có chuyện gì to tát , tui với tuấn đính hôn rồi đó. thảo như muốn khẳng định rằng hắn là của thảo nên ngân đừng có mơ mộng đến nữanó mỉm cười nói- thế chúc mừng bà nhé, mà có gì đâu bà vừa xinh đẹp học giỏi, hoàn cảnh gia đình tốt trai theo đầy mà bà chọn hắn là phúc 3 đời hắn tu mới có được ,- bà này, thôi chết tui lên làm việc đây nha , mà bà là nhân viên mới à- ừ tui làm nhân viên vệ sinh do có người giới thiệu công ty này đang cần người quét dọn.- ồ, thế pp nha trưa gặp lại- ừThảo đi , nở một nụ cười đầy ẩn ý “ tôi sẽ cho cô sống không nổi trong cái công ty này”Nó đến nơi làm việc, thì biết rồi đấy bà mâm tổng quản mặt hừng hừng khí thế- cô hay quá nhỉ, nhân viên mới chưa làm nên cái trò trống gì mà còn trốn công việc đi nói chuyện phiến được, được, vì thế tối nay cô phải bù lại ở đây làm thêm đề bù lại thời giờ cô lãng phí nhé.-