Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,…
Chương 27
Tiếng Gọi Trái TimTác giả: Phượngkute2060Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,… Cô ta tức giận bỏ đi, nhưng trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý, còn nó thì thở phào nhẹ nhõm.-ôi nhà giàu đúng thật là kênh kiệu.Một ngày làm việc nữa lại lặng lẽ trôi qua, tuy nhiên chiều nay bộ phận của nó tổ chức tiệc ăn mừng cuối tháng cộng thêm cái tin sốt dẻo là tổng giám đốc sẽ tham gia cùng , khiến biết bao nhiêu trái tim của mấy nàng thơ rung động, trông cho thời gian trôi qua nhanh để đến buổi party, buổi tiệc nho nhỏ đã diễn ra tại một quán lẩu, mọi người ai nấy đều vui mừng chỉ có mặt nó là như cái nhọ nồi thôi, nó cứ hỏi:- tại sao, đáng lẽ vui rồi ai dè cái tên kia lại tham gia chứ, đúng là dùng đồ ăn dù ngon mấy cũng mất vị, mà hắn là tổng giám đốc lại có hứng thú với cái tiệc bé tí của mấy nhân viên quèn cơ chứ?Nó đúng là con heo hám ăn, hám uống, mọi người nói chuyện , vui cười, mặc , mình cô vẫn chiến đấu với nồi lẩu thơm phức cộng nhiều thứ khác nữa, nhưng tiếc là sự trầm lặng yên ắng của nó lại được mọi người để ý đến.- ngân này, em không có chuyện vui gì kể à? hay sao thấy im lặng thế- dạ không ạ, các anh chị cứ nói chuyện vui vẻ đừng bận tâm đến em, hehe.một ông chú lên tiếng:-thôi em không kể được thì đừng ép, tôi mời em một cốc bia, phải uống hết chứ uống không hết là không tông trọng anh mày đây.nó gượng cười đáp lại.- dạ em cảm ơn nhưng em không biết uống ạ.- này đừng nói láo chứ, mà thôi nếu không biết uống thì giờ thử ,như nước lọc à, thôi thôi đây uống nhanh cho mọi người vui nào .- đúng , ngân uống đi.dưới sự tấn công võ miệng vô cùng mạnh mẽ của mọi người, nó đành phải uống nhưng ai ngờ , mới cầm cốc bia đặt lên môi thì hắn cướp lấy nói.- cô ta không biết uống thì đừng ép làm gì, mắc công lại nói này nói nọ thì tôi không chịu trách nhiệm , nào uống thôi.hắn bây giờ lại trở thành tâm điểm chú ý của mọi người , ai nấy cũng vậy đều nô nức mời hắn uống đặc biệt là mấy cô gái, mong là được sự chú ý của hắn, nhưng họ đã sai lầm , không biết rằng dù có biết bao cô gái đang cố tình tiếp cận hắn, mời hắn uống nhưng ánh mắt của hắn không rời khỏi một người nào đó đang lặng lẽ ăn, ăn và ăn , nó đang nhâm nhi một chén canh bất ngờ lại chạm phải ánh mắt của hắn đang nhìn nó, bèn tránh người đi chỗ khác .Dưới sự cuồng nhiệt, mọi người quyết định đi hát kaoraoke , nó cũng phải đi theo thôi, ai nấy đều đã say , nhưng tinh thần thì vẫn cao như bình thường, hắn được ưu ái hát mở đầu nhưng hắn lại có một đề nghị nho nhỏ là mời một cô gái hát cùng, biết bao nàng thơ đều mong muốn dù chỉ một lần thôi cùng sánh vai với hắn một lần, nhưng việc này hắn đã có chủ ý trước , tất nhiên rồi nó trở thành đối tượng và tạm thời mấy cô nàng kia gọi là “ công chúa lọ lem” may mắn được chàng hoàng tử chọn , lên trên sân khấu với ánh mắt ghen tị , hắn hỏi nhỏ nó:- cô muốn hát bài gì?nó trả lời rất tự nhiên:- tôi chả biết bài nào hết.- hừ thế thôi, cô hát theo tôi vậy , nhìn lên màng hình ấy, đúng thật là hết biết nói nổi.- ai bảo anh không chọn người nào lại chọn đúng tôi, lỗi tại anh không phải tôi .Hắn đã tính toán từ trước, hồi đã từng nghe nó ngồi hát bài “xinh tươi việt nam” nên tiện thể chọn luôn bài này.
Cô ta tức giận bỏ đi, nhưng trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý, còn nó thì thở phào nhẹ nhõm.
-ôi nhà giàu đúng thật là kênh kiệu.
Một ngày làm việc nữa lại lặng lẽ trôi qua, tuy nhiên chiều nay bộ phận của nó tổ chức tiệc ăn mừng cuối tháng cộng thêm cái tin sốt dẻo là tổng giám đốc sẽ tham gia cùng , khiến biết bao nhiêu trái tim của mấy nàng thơ rung động, trông cho thời gian trôi qua nhanh để đến buổi party, buổi tiệc nho nhỏ đã diễn ra tại một quán lẩu, mọi người ai nấy đều vui mừng chỉ có mặt nó là như cái nhọ nồi thôi, nó cứ hỏi:
- tại sao, đáng lẽ vui rồi ai dè cái tên kia lại tham gia chứ, đúng là dùng đồ ăn dù ngon mấy cũng mất vị, mà hắn là tổng giám đốc lại có hứng thú với cái tiệc bé tí của mấy nhân viên quèn cơ chứ?
Nó đúng là con heo hám ăn, hám uống, mọi người nói chuyện , vui cười, mặc , mình cô vẫn chiến đấu với nồi lẩu thơm phức cộng nhiều thứ khác nữa, nhưng tiếc là sự trầm lặng yên ắng của nó lại được mọi người để ý đến.
- ngân này, em không có chuyện vui gì kể à? hay sao thấy im lặng thế
- dạ không ạ, các anh chị cứ nói chuyện vui vẻ đừng bận tâm đến em, hehe.
một ông chú lên tiếng:
-thôi em không kể được thì đừng ép, tôi mời em một cốc bia, phải uống hết chứ uống không hết là không tông trọng anh mày đây.
nó gượng cười đáp lại.
- dạ em cảm ơn nhưng em không biết uống ạ.
- này đừng nói láo chứ, mà thôi nếu không biết uống thì giờ thử ,như nước lọc à, thôi thôi đây uống nhanh cho mọi người vui nào .
- đúng , ngân uống đi.
dưới sự tấn công võ miệng vô cùng mạnh mẽ của mọi người, nó đành phải uống nhưng ai ngờ , mới cầm cốc bia đặt lên môi thì hắn cướp lấy nói.
- cô ta không biết uống thì đừng ép làm gì, mắc công lại nói này nói nọ thì tôi không chịu trách nhiệm , nào uống thôi.
hắn bây giờ lại trở thành tâm điểm chú ý của mọi người , ai nấy cũng vậy đều nô nức mời hắn uống đặc biệt là mấy cô gái, mong là được sự chú ý của hắn, nhưng họ đã sai lầm , không biết rằng dù có biết bao cô gái đang cố tình tiếp cận hắn, mời hắn uống nhưng ánh mắt của hắn không rời khỏi một người nào đó đang lặng lẽ ăn, ăn và ăn , nó đang nhâm nhi một chén canh bất ngờ lại chạm phải ánh mắt của hắn đang nhìn nó, bèn tránh người đi chỗ khác .
Dưới sự cuồng nhiệt, mọi người quyết định đi hát kaoraoke , nó cũng phải đi theo thôi, ai nấy đều đã say , nhưng tinh thần thì vẫn cao như bình thường, hắn được ưu ái hát mở đầu nhưng hắn lại có một đề nghị nho nhỏ là mời một cô gái hát cùng, biết bao nàng thơ đều mong muốn dù chỉ một lần thôi cùng sánh vai với hắn một lần, nhưng việc này hắn đã có chủ ý trước , tất nhiên rồi nó trở thành đối tượng và tạm thời mấy cô nàng kia gọi là “ công chúa lọ lem” may mắn được chàng hoàng tử chọn , lên trên sân khấu với ánh mắt ghen tị , hắn hỏi nhỏ nó:
- cô muốn hát bài gì?
nó trả lời rất tự nhiên:
- tôi chả biết bài nào hết.
- hừ thế thôi, cô hát theo tôi vậy , nhìn lên màng hình ấy, đúng thật là hết biết nói nổi.
- ai bảo anh không chọn người nào lại chọn đúng tôi, lỗi tại anh không phải tôi .
Hắn đã tính toán từ trước, hồi đã từng nghe nó ngồi hát bài “xinh tươi việt nam” nên tiện thể chọn luôn bài này.
Tiếng Gọi Trái TimTác giả: Phượngkute2060Lệ Ngân sinh ra đã vốn là 1 cô bé nhà nghèo với chỉ số iq binh thường 1 người mà cứ tưởng dường như mọi thứ xấu nhất đều dồn lên ,tài thì chả có mà tai ương giang xuống người không biết bao nhiêu là đếm xểu nhưng dù thế ở cô bé vẫn ánh lên 1 vẻ đẹp của tâm hồn lòng lương thiện . Một buổi sáng đẹp trời hôm nay lẽ ra là 1 ngày đặc biệt đối với nó để chúc mừng nó đậu vào trường trung học phổ thông nguyễn thái bình nhờ những tấm vé vớt cuối cùng nhưng không ông trời đã nhẫn tâm cướp đi niềm vui niềm hạnh phúc ấy được người báo tin bà ngoại của ngân đã qua đời vì một cơn đột quỵ . Nghe tin ấy ngân dường như một người mất hồn vì đã quen có bà bên mình bầu bạn , ngân trốn vào buồng khóc những giọt nước mắt vừa mặn vừa chát lăn dài trên đôi má bé nhỏ ấy . Cuộc sống cũng giống như 1 bản nhạc lúc thăng lúc trầm lúc thì sôi động lúc thì yên tĩnh đến lạ lùng . Ngoại ! tiếng gọi thân thương ấy giờ đây khi phát ra là cả sự mất mát. Đối với nó mà nói thì ngoại có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời nó ,… Cô ta tức giận bỏ đi, nhưng trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý, còn nó thì thở phào nhẹ nhõm.-ôi nhà giàu đúng thật là kênh kiệu.Một ngày làm việc nữa lại lặng lẽ trôi qua, tuy nhiên chiều nay bộ phận của nó tổ chức tiệc ăn mừng cuối tháng cộng thêm cái tin sốt dẻo là tổng giám đốc sẽ tham gia cùng , khiến biết bao nhiêu trái tim của mấy nàng thơ rung động, trông cho thời gian trôi qua nhanh để đến buổi party, buổi tiệc nho nhỏ đã diễn ra tại một quán lẩu, mọi người ai nấy đều vui mừng chỉ có mặt nó là như cái nhọ nồi thôi, nó cứ hỏi:- tại sao, đáng lẽ vui rồi ai dè cái tên kia lại tham gia chứ, đúng là dùng đồ ăn dù ngon mấy cũng mất vị, mà hắn là tổng giám đốc lại có hứng thú với cái tiệc bé tí của mấy nhân viên quèn cơ chứ?Nó đúng là con heo hám ăn, hám uống, mọi người nói chuyện , vui cười, mặc , mình cô vẫn chiến đấu với nồi lẩu thơm phức cộng nhiều thứ khác nữa, nhưng tiếc là sự trầm lặng yên ắng của nó lại được mọi người để ý đến.- ngân này, em không có chuyện vui gì kể à? hay sao thấy im lặng thế- dạ không ạ, các anh chị cứ nói chuyện vui vẻ đừng bận tâm đến em, hehe.một ông chú lên tiếng:-thôi em không kể được thì đừng ép, tôi mời em một cốc bia, phải uống hết chứ uống không hết là không tông trọng anh mày đây.nó gượng cười đáp lại.- dạ em cảm ơn nhưng em không biết uống ạ.- này đừng nói láo chứ, mà thôi nếu không biết uống thì giờ thử ,như nước lọc à, thôi thôi đây uống nhanh cho mọi người vui nào .- đúng , ngân uống đi.dưới sự tấn công võ miệng vô cùng mạnh mẽ của mọi người, nó đành phải uống nhưng ai ngờ , mới cầm cốc bia đặt lên môi thì hắn cướp lấy nói.- cô ta không biết uống thì đừng ép làm gì, mắc công lại nói này nói nọ thì tôi không chịu trách nhiệm , nào uống thôi.hắn bây giờ lại trở thành tâm điểm chú ý của mọi người , ai nấy cũng vậy đều nô nức mời hắn uống đặc biệt là mấy cô gái, mong là được sự chú ý của hắn, nhưng họ đã sai lầm , không biết rằng dù có biết bao cô gái đang cố tình tiếp cận hắn, mời hắn uống nhưng ánh mắt của hắn không rời khỏi một người nào đó đang lặng lẽ ăn, ăn và ăn , nó đang nhâm nhi một chén canh bất ngờ lại chạm phải ánh mắt của hắn đang nhìn nó, bèn tránh người đi chỗ khác .Dưới sự cuồng nhiệt, mọi người quyết định đi hát kaoraoke , nó cũng phải đi theo thôi, ai nấy đều đã say , nhưng tinh thần thì vẫn cao như bình thường, hắn được ưu ái hát mở đầu nhưng hắn lại có một đề nghị nho nhỏ là mời một cô gái hát cùng, biết bao nàng thơ đều mong muốn dù chỉ một lần thôi cùng sánh vai với hắn một lần, nhưng việc này hắn đã có chủ ý trước , tất nhiên rồi nó trở thành đối tượng và tạm thời mấy cô nàng kia gọi là “ công chúa lọ lem” may mắn được chàng hoàng tử chọn , lên trên sân khấu với ánh mắt ghen tị , hắn hỏi nhỏ nó:- cô muốn hát bài gì?nó trả lời rất tự nhiên:- tôi chả biết bài nào hết.- hừ thế thôi, cô hát theo tôi vậy , nhìn lên màng hình ấy, đúng thật là hết biết nói nổi.- ai bảo anh không chọn người nào lại chọn đúng tôi, lỗi tại anh không phải tôi .Hắn đã tính toán từ trước, hồi đã từng nghe nó ngồi hát bài “xinh tươi việt nam” nên tiện thể chọn luôn bài này.