Tại một trường cấp 3 nơi các học sinh năm nhất lớp 10A2 đang học toán - Chi ơi! Chi dậy đi - Quốc Anh bạn thân thúc ngồi dậy - Em cứ để cho bạn ngủ đi! - GV môn toán nói - Rồi chúng ta bắt đầu học nào!!! Mặc cho cả lớp ngỡ ngàng và Chi vẫn đang ngủ, Cô giáo vẫn day một cách bình thường như không có gì xảy ra và... “Tùng...Tùng...Tùng” Cô giáo lại bàn Chi nhẹ nhàng kẹp vào tay Chi một mẩu giấy Note. Cách sau đó 3" Chi vương vai thức dậy trong đầu nghĩ “Ra chơi rồi... “, thấy có mẩu giấy trên tay Chi đọc thầm:“ Chào em, Thùy Chi! Là cô đây GV môn toán của em đây! Em ngủ có ngon không? Nếu em đọc được bức thư này có nghĩa là em đã thức giấc rồi đúng chứ?! Không để em hồi hộp nữa vào thẳng nhé em! Thứ bảy tuần này 3 giờ em nhé! Nhắn với mẹ giúp cô!“. Toàn thân hóa đá giờ Chi muốn đập đầu vào quyển tập chết cho xong... Về đến nhà, lo lắng, khộng biết nói với mẹ như thế nào. Suy nghĩ một hồi sau trận chiến đấu tranh tư tưởng, Chi quyết định nói cho mẹ biết... - Mẹ ơi!!!... - Mấy giờ! Môn…
Chương 8: Thân thế và sự thật (2)
[Gilenchi] Thỏ À! Tớ Yêu Cậu!Tác giả: Nguyn_NTTruyện Bách HợpTại một trường cấp 3 nơi các học sinh năm nhất lớp 10A2 đang học toán - Chi ơi! Chi dậy đi - Quốc Anh bạn thân thúc ngồi dậy - Em cứ để cho bạn ngủ đi! - GV môn toán nói - Rồi chúng ta bắt đầu học nào!!! Mặc cho cả lớp ngỡ ngàng và Chi vẫn đang ngủ, Cô giáo vẫn day một cách bình thường như không có gì xảy ra và... “Tùng...Tùng...Tùng” Cô giáo lại bàn Chi nhẹ nhàng kẹp vào tay Chi một mẩu giấy Note. Cách sau đó 3" Chi vương vai thức dậy trong đầu nghĩ “Ra chơi rồi... “, thấy có mẩu giấy trên tay Chi đọc thầm:“ Chào em, Thùy Chi! Là cô đây GV môn toán của em đây! Em ngủ có ngon không? Nếu em đọc được bức thư này có nghĩa là em đã thức giấc rồi đúng chứ?! Không để em hồi hộp nữa vào thẳng nhé em! Thứ bảy tuần này 3 giờ em nhé! Nhắn với mẹ giúp cô!“. Toàn thân hóa đá giờ Chi muốn đập đầu vào quyển tập chết cho xong... Về đến nhà, lo lắng, khộng biết nói với mẹ như thế nào. Suy nghĩ một hồi sau trận chiến đấu tranh tư tưởng, Chi quyết định nói cho mẹ biết... - Mẹ ơi!!!... - Mấy giờ! Môn… Mới làm cái video trên Youtube là cái clip trên... Các bạn nhớ vào xem nha!!! (Có gì đăng kí ủng hộ Nguynb tính làm dài dài hí hí...)Vì đây là Chap phần nên đọc chung mới ra 1 chap........Tất cả là do Nguynb bí í tưởng cách 1 tuần mới đăng chap này mà raYoutube Nguynb:https://www.youtube.com/channel/UC0lFr0KAS0oTBlwQUdE5XCw _______________________________Tất cả là như thế nào... thực sự cậu là ai Gil... sao phải giấu mình... Cậu sợ mình buồn... hay sợ mình không chấp nhận cậu... cậu biết không Gil... cho dù cậu là ai... mình vẫn mãi YÊU cậu... thỏ ngốc của mình... bởi vì mình đã yêu cậu thật nhiều chú thỏ bị lãng quên... của 12 năm về trước...... Tình yêu là gì...... “Gil em sợ! em sợ lắm! Lê Sát hội! Em... sợ!”Gil nắm chặt tay Chi, kéo Chi vào sát mình... “Em đừng sợ! Có Gil đây rồi!” Gil nở một nụ cười tỏa nắng trấn an Chi- Trúc thiếu gia! Ông Phong đang đợi cậu! - Ông Hoàng quản gia lâu năm của Lê Gia và là tay trái của Ông Phong- Vâng! - Gil trả lời- Tiểu thư này... - Ông Hoàng chưa nói xong thì...- Vợ tương lai của tôi! Cô ấy được phép rồi chứ! - Gil lạnh lùng nói... nghe xong câu nói này Chi vừa xấu hổ vừa vui vui vu vơ...- Tôi xin lỗi tiểu thư! Xin tiểu thư hãy tha lỗi cho tôi! - Ông Hoàng cuối đầu xin lỗi- Không sao đâu bác! Bác lớn tuổi hơn cháu sao lại cuối đầu -Chi thúc ông Hoàng ngẩn mặt lên - Với lại bác cứ gọi cháu là Thùy Chi được rồi! Tiểu thư gì đấy! Nghe ngại lắm!- Cảm ơn cô! Thùy Chi tiểu thư!- Ơ - Chi đứng hình- Thôi đi đi! Gil cũng hết cách với ông ấy rồi! - Gil cười với Chi- Cháu chào bác! - Chi không quên quay lại chào ông Hoàng”Cô Thùy Chi này thật kì lạ, đúng là Lê Gia có phúc, phu nhân tương lai quả là một người tốt cậu chủ hy vọng cậu sẽ biết trân trọng tiểu thư Thùy Chi...đừng ngu ngốc giống cha cậu” - Ông Hoàng nhìn theo bóng Chi nghĩ, rồi cười mỉm...... Tại phòng của ông Phong...- Có chuyện gì mà...- Chỉ là ta muốn nói với hai đứa một chuyện thôi - Cắt ngang lời Gil- Chuyện gì mà phải kéo tui với Chi đến cái nơi dơ bẩn của ông- Cái nơi dơ bẩn sao?! Nơi dơ bẩn này sẽ là nơi con thừa kế đấy-... Muốn nói gì thì nhanh đi!- Hai đứa... 5 tháng sau hai đứa sẽ kết hôn- Sao!!! - Cả Gil và Chi đều nói- Ta không rõ nhưng bệnh của ta nó đã ở giai đoạn thứ 2, ta không muốn phải bỏ lỡ điều gì nữa...... và kể từ hôm nay Gil sẽ là TGĐ và là người đứng đầu sau ta nhưng chỉ là tạm thời.... Mau ra khỏi đây đi.......” Vậy đây là lí do mà ông ta kêu mình đến đây... thừa kế... kết hôn... mình đã làm được... nhưng ông ta... sao mình không vui... sao mình lại quan tâm đến con người đó... ông ta bệnh lúc nào chứ... giai đoạn thứ hai là sao?!... Sao ông ta phải giấu mình... “Có được tất cả rồi mất một thứ mà mình chưa bao giờ trân trọng sao nó lại đau đến thế......- Mời tiểu thư xuống xe!!- Gil!!! - Chi gọi lớn-... Hở! - Gil giật mình- Không sao đâu!Nói xong Chi nở nụ cười thật tươi làm cho mọi buồn phiền trong Gil đã tan đi phần nào...----------------------590 từ...Suy nghĩ nát ócRÕ ĂN HẠIchap very Max ngắn...Mong mọi người đừng ném đáVÌ NGUYNB BIẾTNGUYNB RẤT ĂN HẠIcảm ơn vì đã xem đến đây...Mong các bạn tiếp tục theo dõi truyện....
Mới làm cái video trên Youtube là cái clip trên... Các bạn nhớ vào xem nha!!! (Có gì đăng kí ủng hộ Nguynb tính làm dài dài hí hí...)
Vì đây là Chap phần nên đọc chung mới ra 1 chap........Tất cả là do Nguynb bí í tưởng cách 1 tuần mới đăng chap này mà ra
Youtube Nguynb:
https://www.youtube.com/channel/UC0lFr0KAS0oTBlwQUdE5XCw
_______________________________
Tất cả là như thế nào... thực sự cậu là ai Gil... sao phải giấu mình...
Cậu sợ mình buồn... hay sợ mình không chấp nhận cậu... cậu biết không
Gil... cho dù cậu là ai... mình vẫn mãi YÊU cậu... thỏ ngốc của mình... bởi vì mình đã yêu cậu thật nhiều chú thỏ bị lãng quên... của 12 năm về trước...
... Tình yêu là gì...
... “Gil em sợ! em sợ lắm! Lê Sát hội! Em... sợ!”
Gil nắm chặt tay Chi, kéo Chi vào sát mình... “Em đừng sợ! Có Gil đây rồi!” Gil nở một nụ cười tỏa nắng trấn an Chi
- Trúc thiếu gia! Ông Phong đang đợi cậu! - Ông Hoàng quản gia lâu năm của Lê Gia và là tay trái của Ông Phong
- Vâng! - Gil trả lời
- Tiểu thư này... - Ông Hoàng chưa nói xong thì...
-
Vợ tương lai của tôi! Cô ấy được phép rồi chứ! - Gil lạnh lùng nói... nghe xong câu nói này Chi vừa xấu hổ vừa vui vui vu vơ...
- Tôi xin lỗi tiểu thư! Xin tiểu thư hãy tha lỗi cho tôi! - Ông Hoàng cuối đầu xin lỗi
-
Không sao đâu bác! Bác lớn tuổi hơn cháu sao lại cuối đầu -Chi thúc ông Hoàng ngẩn mặt lên - Với lại bác cứ gọi cháu là Thùy Chi được rồi!
Tiểu thư gì đấy! Nghe ngại lắm!
- Cảm ơn cô! Thùy Chi tiểu thư!
- Ơ - Chi đứng hình
- Thôi đi đi! Gil cũng hết cách với ông ấy rồi! - Gil cười với Chi
- Cháu chào bác! - Chi không quên quay lại chào ông Hoàng
”Cô Thùy Chi này thật kì lạ, đúng là Lê Gia có phúc, phu nhân tương lai quả là một người tốt cậu chủ hy vọng cậu sẽ biết trân trọng tiểu thư Thùy
Chi...đừng ngu ngốc giống cha cậu” - Ông Hoàng nhìn theo bóng Chi nghĩ,
rồi cười mỉm
...... Tại phòng của ông Phong...
- Có chuyện gì mà...
- Chỉ là ta muốn nói với hai đứa một chuyện thôi - Cắt ngang lời Gil
- Chuyện gì mà phải kéo tui với Chi đến cái nơi dơ bẩn của ông
- Cái nơi dơ bẩn sao?! Nơi dơ bẩn này sẽ là nơi con thừa kế đấy
-... Muốn nói gì thì nhanh đi!
- Hai đứa... 5 tháng sau hai đứa sẽ kết hôn
- Sao!!! - Cả Gil và Chi đều nói
-
Ta không rõ nhưng bệnh của ta nó đã ở giai đoạn thứ 2, ta không muốn
phải bỏ lỡ điều gì nữa...... và kể từ hôm nay Gil sẽ là TGĐ và là người đứng đầu sau ta nhưng chỉ là tạm thời.... Mau ra khỏi đây đi...
....
”
Vậy đây là lí do mà ông ta kêu mình đến đây... thừa kế... kết hôn...
mình đã làm được... nhưng ông ta... sao mình không vui... sao mình lại quan tâm đến con người đó... ông ta bệnh lúc nào chứ... giai đoạn thứ
hai là sao?!... Sao ông ta phải giấu mình... “
Có được tất cả rồi mất một thứ mà mình chưa bao giờ trân trọng sao nó lại đau đến thế...
...
- Mời tiểu thư xuống xe!!
- Gil!!! - Chi gọi lớn
-... Hở! - Gil giật mình
- Không sao đâu!
Nói xong Chi nở nụ cười thật tươi làm cho mọi buồn phiền trong Gil đã tan đi phần nào...
----------------------
590 từ...
Suy nghĩ nát óc
RÕ ĂN HẠI
chap very Max ngắn...
Mong mọi người đừng ném đá
VÌ NGUYNB BIẾT
NGUYNB RẤT ĂN HẠI
cảm ơn vì đã xem đến đây...
Mong các bạn tiếp tục theo dõi truyện....
[Gilenchi] Thỏ À! Tớ Yêu Cậu!Tác giả: Nguyn_NTTruyện Bách HợpTại một trường cấp 3 nơi các học sinh năm nhất lớp 10A2 đang học toán - Chi ơi! Chi dậy đi - Quốc Anh bạn thân thúc ngồi dậy - Em cứ để cho bạn ngủ đi! - GV môn toán nói - Rồi chúng ta bắt đầu học nào!!! Mặc cho cả lớp ngỡ ngàng và Chi vẫn đang ngủ, Cô giáo vẫn day một cách bình thường như không có gì xảy ra và... “Tùng...Tùng...Tùng” Cô giáo lại bàn Chi nhẹ nhàng kẹp vào tay Chi một mẩu giấy Note. Cách sau đó 3" Chi vương vai thức dậy trong đầu nghĩ “Ra chơi rồi... “, thấy có mẩu giấy trên tay Chi đọc thầm:“ Chào em, Thùy Chi! Là cô đây GV môn toán của em đây! Em ngủ có ngon không? Nếu em đọc được bức thư này có nghĩa là em đã thức giấc rồi đúng chứ?! Không để em hồi hộp nữa vào thẳng nhé em! Thứ bảy tuần này 3 giờ em nhé! Nhắn với mẹ giúp cô!“. Toàn thân hóa đá giờ Chi muốn đập đầu vào quyển tập chết cho xong... Về đến nhà, lo lắng, khộng biết nói với mẹ như thế nào. Suy nghĩ một hồi sau trận chiến đấu tranh tư tưởng, Chi quyết định nói cho mẹ biết... - Mẹ ơi!!!... - Mấy giờ! Môn… Mới làm cái video trên Youtube là cái clip trên... Các bạn nhớ vào xem nha!!! (Có gì đăng kí ủng hộ Nguynb tính làm dài dài hí hí...)Vì đây là Chap phần nên đọc chung mới ra 1 chap........Tất cả là do Nguynb bí í tưởng cách 1 tuần mới đăng chap này mà raYoutube Nguynb:https://www.youtube.com/channel/UC0lFr0KAS0oTBlwQUdE5XCw _______________________________Tất cả là như thế nào... thực sự cậu là ai Gil... sao phải giấu mình... Cậu sợ mình buồn... hay sợ mình không chấp nhận cậu... cậu biết không Gil... cho dù cậu là ai... mình vẫn mãi YÊU cậu... thỏ ngốc của mình... bởi vì mình đã yêu cậu thật nhiều chú thỏ bị lãng quên... của 12 năm về trước...... Tình yêu là gì...... “Gil em sợ! em sợ lắm! Lê Sát hội! Em... sợ!”Gil nắm chặt tay Chi, kéo Chi vào sát mình... “Em đừng sợ! Có Gil đây rồi!” Gil nở một nụ cười tỏa nắng trấn an Chi- Trúc thiếu gia! Ông Phong đang đợi cậu! - Ông Hoàng quản gia lâu năm của Lê Gia và là tay trái của Ông Phong- Vâng! - Gil trả lời- Tiểu thư này... - Ông Hoàng chưa nói xong thì...- Vợ tương lai của tôi! Cô ấy được phép rồi chứ! - Gil lạnh lùng nói... nghe xong câu nói này Chi vừa xấu hổ vừa vui vui vu vơ...- Tôi xin lỗi tiểu thư! Xin tiểu thư hãy tha lỗi cho tôi! - Ông Hoàng cuối đầu xin lỗi- Không sao đâu bác! Bác lớn tuổi hơn cháu sao lại cuối đầu -Chi thúc ông Hoàng ngẩn mặt lên - Với lại bác cứ gọi cháu là Thùy Chi được rồi! Tiểu thư gì đấy! Nghe ngại lắm!- Cảm ơn cô! Thùy Chi tiểu thư!- Ơ - Chi đứng hình- Thôi đi đi! Gil cũng hết cách với ông ấy rồi! - Gil cười với Chi- Cháu chào bác! - Chi không quên quay lại chào ông Hoàng”Cô Thùy Chi này thật kì lạ, đúng là Lê Gia có phúc, phu nhân tương lai quả là một người tốt cậu chủ hy vọng cậu sẽ biết trân trọng tiểu thư Thùy Chi...đừng ngu ngốc giống cha cậu” - Ông Hoàng nhìn theo bóng Chi nghĩ, rồi cười mỉm...... Tại phòng của ông Phong...- Có chuyện gì mà...- Chỉ là ta muốn nói với hai đứa một chuyện thôi - Cắt ngang lời Gil- Chuyện gì mà phải kéo tui với Chi đến cái nơi dơ bẩn của ông- Cái nơi dơ bẩn sao?! Nơi dơ bẩn này sẽ là nơi con thừa kế đấy-... Muốn nói gì thì nhanh đi!- Hai đứa... 5 tháng sau hai đứa sẽ kết hôn- Sao!!! - Cả Gil và Chi đều nói- Ta không rõ nhưng bệnh của ta nó đã ở giai đoạn thứ 2, ta không muốn phải bỏ lỡ điều gì nữa...... và kể từ hôm nay Gil sẽ là TGĐ và là người đứng đầu sau ta nhưng chỉ là tạm thời.... Mau ra khỏi đây đi.......” Vậy đây là lí do mà ông ta kêu mình đến đây... thừa kế... kết hôn... mình đã làm được... nhưng ông ta... sao mình không vui... sao mình lại quan tâm đến con người đó... ông ta bệnh lúc nào chứ... giai đoạn thứ hai là sao?!... Sao ông ta phải giấu mình... “Có được tất cả rồi mất một thứ mà mình chưa bao giờ trân trọng sao nó lại đau đến thế......- Mời tiểu thư xuống xe!!- Gil!!! - Chi gọi lớn-... Hở! - Gil giật mình- Không sao đâu!Nói xong Chi nở nụ cười thật tươi làm cho mọi buồn phiền trong Gil đã tan đi phần nào...----------------------590 từ...Suy nghĩ nát ócRÕ ĂN HẠIchap very Max ngắn...Mong mọi người đừng ném đáVÌ NGUYNB BIẾTNGUYNB RẤT ĂN HẠIcảm ơn vì đã xem đến đây...Mong các bạn tiếp tục theo dõi truyện....