Tác giả:

Đường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một…

Chương 33

Sắc Lang Phụ ThânTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một… Thiên Ngọc vô lực nằm th* d*c trên giường, bao nhiêu sinh khí trong người dường như đã theo dòng chất lỏng ấy mà hoàn toàn bị rút sạch, nếu cứ phải tiếp tục chịu đựng những thứ sẽ xảy ra tiếp theo, tự trong lòng Thiên Ngọc cũng biết y không có cách nào chịu đựng nổi.Yếu ớt bám lấy cánh tay hắn, lời cầu xin của y chưa kịp thốt ra thì cả cơ thể đã bị hắn ôm lấy rồi đặt một cái gối dưới lưng, ngón tay của hắn cũng tham lam xâm chiếm vào t*** h***t phía dưới.“Không!”Thiên Ngọc đau đớn muốn đẩy tay hắn ra, nhưng chân vừa co lên đã bị hắn thuận thế bắt lấy rồi dùng lực mở rộng.“Ngoan nào, cố gắng chịu đựng một chút, nếu không lát nữa ngươi sẽ rất đau.”Vừa nói hắn vừa đẩy ngón tay vào sâu hơn, hơi xoay tròn, cũng hơi kéo về một bên để nhanh chóng tạo ra khe trống, hắn thực lòng rất nóng vội muốn nới lỏng nơi này, phân thân của hắn sau bao nhiêu lần kiềm chế cũng đã sắp không thể nhẫn nhịn nổi, thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến mức nào thì ngón tay của hắn vẫn bị nội bích ấm áp hút chặt, ngay cả một khe hở nhỏ để đưa tiếp vào ngón tay thứ hai cũng không có cách nào tạo ra.Thiên Vũ đình chỉ động tác rồi thở dài mấy lượt, chuyện chưa bắt đầu thì Thiên Ngọc đã khóc lóc thê lương, thử hỏi khi hắn tiến vào lúc này thì y sẽ còn khóc bi thảm đến mức nào nữa chứ!Vì không muốn cho Thiên Ngọc mãi mãi khắc ghi ký ức đau đớn trong lòng, Đường Thiên Vũ không còn cách nào khác đành một lần nữa cố gắng đè xuống h*m m**n để chuẩn bị cho y thật kỹ.Hôn lên mi mắt tuyệt đẹp đang ướt đẫm nước mắt, Thiên Vũ véo nhẹ vào má y rồi nhỏ giọng thì thầm: “Hợp tác với ta thì người sẽ rất thoải mái, ngược lại chống đối với ta thì ngươi chỉ có nước tự chuốc lấy đau đớn mà thôi, ngươi hiểu chứ? Được rồi,  bây giờ thì cố gắng thả lỏng ra, ta hứa với ngươi nhất định sẽ làm cho người sảng khoái.”Lời vừa dứt thì môi hắn đã lập tức di chuyển xuống nh* h** nhẹ nhàng c*n m*t, một bên dùng lưỡi l**m láp như tiểu hài tử muốn tìm kiếm một dòng sữa tươi, một bên dùng tay lúc mạnh lúc nhẹ không ngừng x** n*n.Chưa kịp thích ứng với hành động mê hoặc ấy của Thiên Vũ thì Thiên Ngọc lại cảm thấy phân thân mình lại một lần nữa bị khoang miệng ấm áp của hắn dễ dàng bao trọn, kể cả hai viên tiểu châu phía dười cũng không nằm ngoài phạm vi tiến công.“Uhm…”Thiên Ngọc rên lên một tiếng khi bị hắn m*t nhẹ vào q** đ**, dù nơi đó đã hoàn toàn kiệt sức và muốn ngủ say nhưng không hiểu sao vẫn bị một loại ma lực nào đó thôi thúc mà dần dần thức tỉnh.Rất hài lòng với phản ứng từ nơi ấy của nai con, Thiên Vũ một bên vẫn chậm rãi dùng tay ma sát để y bị d*c v*ng làm phân tán sự chú ý, một bên lưỡi hắn chậm rãi lướt xuống dưới rồi nhẹ đảo một vòng, kế đó hơi dùng lực từ từ tiến vào bên trong.Cảm giác mềm mại âm ấm của một thứ gì đó đang len lỏi tiến vào nơi ấy khiến Thiên Ngọc bất giác sợ hãi trườn người lên để né tránh, không phải do đau, mà là do cảm giác ngứa ngáy quái dị đang diễn ra cùng với những cơn đau bị xâm phạm đã in sâu trong tiềm thức khiến y không khỏi hoảng hốt mà vùng vẫy trong vô thức.“Thiên Ngọc ngoan, không cần sợ…”Thiên Vũ dịu dàng trấn an, lời nói tuy ôn nhu hết sức chân thành khiến lòng người bình thản nhưng đôi tay đang ra sức x** n*n hai cánh mông mềm mại cùng ánh mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm vào mật huyệt khiến hắn thèm khát kia thì bất cứ ai đã lỡ hiểu lầm “lòng tốt” của hắn thì sẽ phải giật mình té ngửa.Sau đây là tâm sự của Vũ đại sắc lang….Mềm nha ~ Cái mông này quả thực xoa bao nhiêu lần cũng không cảm thấy chán! Còn nơi kia, vừa be bé lại xinh xinh, vừa hồng lại vừa ướt, nếu l**m l**m mấy cái bảo đảm sẽ khiến người ta có cảm giác sướng mê, thậm chí còn mềm mại và ấm áp hơn thứ cao lương mĩ vị tuyệt nhất trong thiên hạ, ta phải mau mau nới lỏng nó để nhanh chóng tiến vào, nếu có thể khiến cho nai con mau chóng sinh baby thì lại càng tốt!(mợ ơi!! >”

Thiên Ngọc vô lực nằm th* d*c trên giường, bao nhiêu sinh khí trong người dường như đã theo dòng chất lỏng ấy mà hoàn toàn bị rút sạch, nếu cứ phải tiếp tục chịu đựng những thứ sẽ xảy ra tiếp theo, tự trong lòng Thiên Ngọc cũng biết y không có cách nào chịu đựng nổi.

Yếu ớt bám lấy cánh tay hắn, lời cầu xin của y chưa kịp thốt ra thì cả cơ thể đã bị hắn ôm lấy rồi đặt một cái gối dưới lưng, ngón tay của hắn cũng tham lam xâm chiếm vào t*** h***t phía dưới.

“Không!”

Thiên Ngọc đau đớn muốn đẩy tay hắn ra, nhưng chân vừa co lên đã bị hắn thuận thế bắt lấy rồi dùng lực mở rộng.

“Ngoan nào, cố gắng chịu đựng một chút, nếu không lát nữa ngươi sẽ rất đau.”

Vừa nói hắn vừa đẩy ngón tay vào sâu hơn, hơi xoay tròn, cũng hơi kéo về một bên để nhanh chóng tạo ra khe trống, hắn thực lòng rất nóng vội muốn nới lỏng nơi này, phân thân của hắn sau bao nhiêu lần kiềm chế cũng đã sắp không thể nhẫn nhịn nổi, thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến mức nào thì ngón tay của hắn vẫn bị nội bích ấm áp hút chặt, ngay cả một khe hở nhỏ để đưa tiếp vào ngón tay thứ hai cũng không có cách nào tạo ra.

Thiên Vũ đình chỉ động tác rồi thở dài mấy lượt, chuyện chưa bắt đầu thì Thiên Ngọc đã khóc lóc thê lương, thử hỏi khi hắn tiến vào lúc này thì y sẽ còn khóc bi thảm đến mức nào nữa chứ!

Vì không muốn cho Thiên Ngọc mãi mãi khắc ghi ký ức đau đớn trong lòng, Đường Thiên Vũ không còn cách nào khác đành một lần nữa cố gắng đè xuống h*m m**n để chuẩn bị cho y thật kỹ.

Hôn lên mi mắt tuyệt đẹp đang ướt đẫm nước mắt, Thiên Vũ véo nhẹ vào má y rồi nhỏ giọng thì thầm: “Hợp tác với ta thì người sẽ rất thoải mái, ngược lại chống đối với ta thì ngươi chỉ có nước tự chuốc lấy đau đớn mà thôi, ngươi hiểu chứ? Được rồi,  bây giờ thì cố gắng thả lỏng ra, ta hứa với ngươi nhất định sẽ làm cho người sảng khoái.”

Lời vừa dứt thì môi hắn đã lập tức di chuyển xuống nh* h** nhẹ nhàng c*n m*t, một bên dùng lưỡi l**m láp như tiểu hài tử muốn tìm kiếm một dòng sữa tươi, một bên dùng tay lúc mạnh lúc nhẹ không ngừng x** n*n.

Chưa kịp thích ứng với hành động mê hoặc ấy của Thiên Vũ thì Thiên Ngọc lại cảm thấy phân thân mình lại một lần nữa bị khoang miệng ấm áp của hắn dễ dàng bao trọn, kể cả hai viên tiểu châu phía dười cũng không nằm ngoài phạm vi tiến công.

“Uhm…”

Thiên Ngọc rên lên một tiếng khi bị hắn m*t nhẹ vào q** đ**, dù nơi đó đã hoàn toàn kiệt sức và muốn ngủ say nhưng không hiểu sao vẫn bị một loại ma lực nào đó thôi thúc mà dần dần thức tỉnh.

Rất hài lòng với phản ứng từ nơi ấy của nai con, Thiên Vũ một bên vẫn chậm rãi dùng tay ma sát để y bị d*c v*ng làm phân tán sự chú ý, một bên lưỡi hắn chậm rãi lướt xuống dưới rồi nhẹ đảo một vòng, kế đó hơi dùng lực từ từ tiến vào bên trong.

Cảm giác mềm mại âm ấm của một thứ gì đó đang len lỏi tiến vào nơi ấy khiến Thiên Ngọc bất giác sợ hãi trườn người lên để né tránh, không phải do đau, mà là do cảm giác ngứa ngáy quái dị đang diễn ra cùng với những cơn đau bị xâm phạm đã in sâu trong tiềm thức khiến y không khỏi hoảng hốt mà vùng vẫy trong vô thức.

“Thiên Ngọc ngoan, không cần sợ…”

Thiên Vũ dịu dàng trấn an, lời nói tuy ôn nhu hết sức chân thành khiến lòng người bình thản nhưng đôi tay đang ra sức x** n*n hai cánh mông mềm mại cùng ánh mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm vào mật huyệt khiến hắn thèm khát kia thì bất cứ ai đã lỡ hiểu lầm “lòng tốt” của hắn thì sẽ phải giật mình té ngửa.

Sau đây là tâm sự của Vũ đại sắc lang….

Mềm nha ~ Cái mông này quả thực xoa bao nhiêu lần cũng không cảm thấy chán! Còn nơi kia, vừa be bé lại xinh xinh, vừa hồng lại vừa ướt, nếu l**m l**m mấy cái bảo đảm sẽ khiến người ta có cảm giác sướng mê, thậm chí còn mềm mại và ấm áp hơn thứ cao lương mĩ vị tuyệt nhất trong thiên hạ, ta phải mau mau nới lỏng nó để nhanh chóng tiến vào, nếu có thể khiến cho nai con mau chóng sinh baby thì lại càng tốt!

(mợ ơi!! >”

Sắc Lang Phụ ThânTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một… Thiên Ngọc vô lực nằm th* d*c trên giường, bao nhiêu sinh khí trong người dường như đã theo dòng chất lỏng ấy mà hoàn toàn bị rút sạch, nếu cứ phải tiếp tục chịu đựng những thứ sẽ xảy ra tiếp theo, tự trong lòng Thiên Ngọc cũng biết y không có cách nào chịu đựng nổi.Yếu ớt bám lấy cánh tay hắn, lời cầu xin của y chưa kịp thốt ra thì cả cơ thể đã bị hắn ôm lấy rồi đặt một cái gối dưới lưng, ngón tay của hắn cũng tham lam xâm chiếm vào t*** h***t phía dưới.“Không!”Thiên Ngọc đau đớn muốn đẩy tay hắn ra, nhưng chân vừa co lên đã bị hắn thuận thế bắt lấy rồi dùng lực mở rộng.“Ngoan nào, cố gắng chịu đựng một chút, nếu không lát nữa ngươi sẽ rất đau.”Vừa nói hắn vừa đẩy ngón tay vào sâu hơn, hơi xoay tròn, cũng hơi kéo về một bên để nhanh chóng tạo ra khe trống, hắn thực lòng rất nóng vội muốn nới lỏng nơi này, phân thân của hắn sau bao nhiêu lần kiềm chế cũng đã sắp không thể nhẫn nhịn nổi, thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến mức nào thì ngón tay của hắn vẫn bị nội bích ấm áp hút chặt, ngay cả một khe hở nhỏ để đưa tiếp vào ngón tay thứ hai cũng không có cách nào tạo ra.Thiên Vũ đình chỉ động tác rồi thở dài mấy lượt, chuyện chưa bắt đầu thì Thiên Ngọc đã khóc lóc thê lương, thử hỏi khi hắn tiến vào lúc này thì y sẽ còn khóc bi thảm đến mức nào nữa chứ!Vì không muốn cho Thiên Ngọc mãi mãi khắc ghi ký ức đau đớn trong lòng, Đường Thiên Vũ không còn cách nào khác đành một lần nữa cố gắng đè xuống h*m m**n để chuẩn bị cho y thật kỹ.Hôn lên mi mắt tuyệt đẹp đang ướt đẫm nước mắt, Thiên Vũ véo nhẹ vào má y rồi nhỏ giọng thì thầm: “Hợp tác với ta thì người sẽ rất thoải mái, ngược lại chống đối với ta thì ngươi chỉ có nước tự chuốc lấy đau đớn mà thôi, ngươi hiểu chứ? Được rồi,  bây giờ thì cố gắng thả lỏng ra, ta hứa với ngươi nhất định sẽ làm cho người sảng khoái.”Lời vừa dứt thì môi hắn đã lập tức di chuyển xuống nh* h** nhẹ nhàng c*n m*t, một bên dùng lưỡi l**m láp như tiểu hài tử muốn tìm kiếm một dòng sữa tươi, một bên dùng tay lúc mạnh lúc nhẹ không ngừng x** n*n.Chưa kịp thích ứng với hành động mê hoặc ấy của Thiên Vũ thì Thiên Ngọc lại cảm thấy phân thân mình lại một lần nữa bị khoang miệng ấm áp của hắn dễ dàng bao trọn, kể cả hai viên tiểu châu phía dười cũng không nằm ngoài phạm vi tiến công.“Uhm…”Thiên Ngọc rên lên một tiếng khi bị hắn m*t nhẹ vào q** đ**, dù nơi đó đã hoàn toàn kiệt sức và muốn ngủ say nhưng không hiểu sao vẫn bị một loại ma lực nào đó thôi thúc mà dần dần thức tỉnh.Rất hài lòng với phản ứng từ nơi ấy của nai con, Thiên Vũ một bên vẫn chậm rãi dùng tay ma sát để y bị d*c v*ng làm phân tán sự chú ý, một bên lưỡi hắn chậm rãi lướt xuống dưới rồi nhẹ đảo một vòng, kế đó hơi dùng lực từ từ tiến vào bên trong.Cảm giác mềm mại âm ấm của một thứ gì đó đang len lỏi tiến vào nơi ấy khiến Thiên Ngọc bất giác sợ hãi trườn người lên để né tránh, không phải do đau, mà là do cảm giác ngứa ngáy quái dị đang diễn ra cùng với những cơn đau bị xâm phạm đã in sâu trong tiềm thức khiến y không khỏi hoảng hốt mà vùng vẫy trong vô thức.“Thiên Ngọc ngoan, không cần sợ…”Thiên Vũ dịu dàng trấn an, lời nói tuy ôn nhu hết sức chân thành khiến lòng người bình thản nhưng đôi tay đang ra sức x** n*n hai cánh mông mềm mại cùng ánh mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm vào mật huyệt khiến hắn thèm khát kia thì bất cứ ai đã lỡ hiểu lầm “lòng tốt” của hắn thì sẽ phải giật mình té ngửa.Sau đây là tâm sự của Vũ đại sắc lang….Mềm nha ~ Cái mông này quả thực xoa bao nhiêu lần cũng không cảm thấy chán! Còn nơi kia, vừa be bé lại xinh xinh, vừa hồng lại vừa ướt, nếu l**m l**m mấy cái bảo đảm sẽ khiến người ta có cảm giác sướng mê, thậm chí còn mềm mại và ấm áp hơn thứ cao lương mĩ vị tuyệt nhất trong thiên hạ, ta phải mau mau nới lỏng nó để nhanh chóng tiến vào, nếu có thể khiến cho nai con mau chóng sinh baby thì lại càng tốt!(mợ ơi!! >”

Chương 33