Tác giả:

Đường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một…

Chương 37

Sắc Lang Phụ ThânTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một… Tiếp tục mây mưa rồi lại một lần nữa phóng thích, đến nỗi mật động bên trong đã không còn đủ chỗ trống để tiếp nhận thêm dương tinh, chất dịch trắng đục cứ như thế mà tràn ra không dứt.Đường Thiên Vũ uất hận đập đầu vào gối!Trời ơi là trời, chẳng lẽ hắn vốn là yêu tinh trời sinh hay sao?? Khi gặp Thiên Ngọc thì ma tính mới thực sự bộc phát?!Hắn nhớ rất rõ trước kia dù ăn chơi ph*ng đ*ng đến mức nào thì hắn cũng chưa bao giờ “tận sức” đến như thế, giờ này thậm chí chỉ cần liếc mắt nhìn thấy nai con thì thú tính của hắn cũng có thể nổi lên, chưa kể đến d*c v*ng cứ năm lần bảy lượt không có cách nào có thể thỏa mãn.Đầu óc linh hoạt gian tà của Đường Thiên Vũ bắt đầu phân tích thiệt hơn….Đời người có bao nhiêu năm, không ăn chơi lúc trẻ chả lẽ phải đợi đến lúc về già?? Cứ nhìn xem, mật động nhỏ bé phấn hồng ướt đẫm dịch lỏng nhớp nháp, thậm chí lại đang không ngừng trào ra như đang ngấn lệ cầu xin, chưa kể đến nếu nhìn thấy dâm cảnh thế này mà có thể nhắm mắt ngó lơ thì tuyệt đối không phải là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất!Chớp chớp mắt thêm mấy lần, hắn lại phân tích thêm: làm thì cũng đã làm rồi, làm thêm một lần nữa thì cũng có sao đâu chứ, quan trọng là nơi này trên cơ bản đã được nới rộng ra, nếu để hôm khác lại bắt đầu thì sẽ làm cho nai con chịu khổ, chi bằng bây giờ hắn cứ tốt bụng làm luôn, dù sao nai con cũng đã ngất đi chứ có còn tỉnh đâu mà phải e sợ chứ!(chết với cái lý luận dã man của lão này!!!)Tà tà nở nụ cười rồi áp mặt dụi nhẹ vào người nai con, làn da trơn mềm trắng nõn sờ vào thật thích, lại còn mật động ướt át phía dưới cứ cuốn hút lấy hắn không ngừng, kết quả là không quá hai giây hắn lại lao vào bắt đầu “chiến đấu”!Dịch lỏng bên trong cứ theo mỗi lần chuyển động của hắn mà ào ạt tràn ra, đến nỗi hắn chưa kịp phóng thích xong thì chính bản thân hắn cũng đã bị dính ướt.“Ây, sao mà nhiều thế? Mình thật là tài năng nha!”(sặc sặc!!)Thiên Vũ bất mãn rút ra, tuy nói có nhiều t*nh d*ch bôi trơn là rất tốt nhưng nhiều đến mức này thì thực sự làm hắn khó chịu.Đút hai ngón tay vào bên trong muốn nới rộng ra để dương tinh có thể thoát bớt, Thiên Vũ vừa làm vừa chép miệng cười tà: “Nhóc con này thật là, càng lúc càng biết quyến rũ rồi đấy!”Ấn vào sâu hơn, Thiên Vũ lại thừa cơ đó mà lần mò khám phá, mật huyệt bên trong tuy nhỏ hẹp nhưng lại rất có tính đàn hồi, mỗi lần ấn vào là nơi đó sẽ nới rộng ra một chút rồi lập tức co chặt lại vừa khít với thể tích của ngón tay.Thiên Vũ vừa làm vừa không ngừng nuốt nước miếng, Thiên Ngọc cứ thế này có thể nào ngày hôm nay hắn sẽ kiệt sức mà chết hay không? Không muốn a! Hắn vẫn yêu đời lắm!!!Xốc xốc cơ thể Thiên Ngọc dậy rồi lại một lần nữa kéo dang hai chân y ra, Thiên Vũ lần này dốc hết sức lực chỉ tay lên trời thề thốt: “Lần cuối cùng!”Tiến tiến xuất xuất không biết đến bao nhiêu lần, đến nỗi Thiên Ngọc đã tỉnh lại rồi tiếp tục ngất đi hắn vẫn chưa xuất ra, rốt cuộc cho đến khi hắn thực sự thỏa mãn thì trời cũng đã gần sáng.

Tiếp tục mây mưa rồi lại một lần nữa phóng thích, đến nỗi mật động bên trong đã không còn đủ chỗ trống để tiếp nhận thêm dương tinh, chất dịch trắng đục cứ như thế mà tràn ra không dứt.

Đường Thiên Vũ uất hận đập đầu vào gối!

Trời ơi là trời, chẳng lẽ hắn vốn là yêu tinh trời sinh hay sao?? Khi gặp Thiên Ngọc thì ma tính mới thực sự bộc phát?!

Hắn nhớ rất rõ trước kia dù ăn chơi ph*ng đ*ng đến mức nào thì hắn cũng chưa bao giờ “tận sức” đến như thế, giờ này thậm chí chỉ cần liếc mắt nhìn thấy nai con thì thú tính của hắn cũng có thể nổi lên, chưa kể đến d*c v*ng cứ năm lần bảy lượt không có cách nào có thể thỏa mãn.

Đầu óc linh hoạt gian tà của Đường Thiên Vũ bắt đầu phân tích thiệt hơn….

Đời người có bao nhiêu năm, không ăn chơi lúc trẻ chả lẽ phải đợi đến lúc về già?? Cứ nhìn xem, mật động nhỏ bé phấn hồng ướt đẫm dịch lỏng nhớp nháp, thậm chí lại đang không ngừng trào ra như đang ngấn lệ cầu xin, chưa kể đến nếu nhìn thấy dâm cảnh thế này mà có thể nhắm mắt ngó lơ thì tuyệt đối không phải là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất!

Chớp chớp mắt thêm mấy lần, hắn lại phân tích thêm: làm thì cũng đã làm rồi, làm thêm một lần nữa thì cũng có sao đâu chứ, quan trọng là nơi này trên cơ bản đã được nới rộng ra, nếu để hôm khác lại bắt đầu thì sẽ làm cho nai con chịu khổ, chi bằng bây giờ hắn cứ tốt bụng làm luôn, dù sao nai con cũng đã ngất đi chứ có còn tỉnh đâu mà phải e sợ chứ!

(chết với cái lý luận dã man của lão này!!!)

Tà tà nở nụ cười rồi áp mặt dụi nhẹ vào người nai con, làn da trơn mềm trắng nõn sờ vào thật thích, lại còn mật động ướt át phía dưới cứ cuốn hút lấy hắn không ngừng, kết quả là không quá hai giây hắn lại lao vào bắt đầu “chiến đấu”!

Dịch lỏng bên trong cứ theo mỗi lần chuyển động của hắn mà ào ạt tràn ra, đến nỗi hắn chưa kịp phóng thích xong thì chính bản thân hắn cũng đã bị dính ướt.

“Ây, sao mà nhiều thế? Mình thật là tài năng nha!”

(sặc sặc!!)

Thiên Vũ bất mãn rút ra, tuy nói có nhiều t*nh d*ch bôi trơn là rất tốt nhưng nhiều đến mức này thì thực sự làm hắn khó chịu.

Đút hai ngón tay vào bên trong muốn nới rộng ra để dương tinh có thể thoát bớt, Thiên Vũ vừa làm vừa chép miệng cười tà: “Nhóc con này thật là, càng lúc càng biết quyến rũ rồi đấy!”

Ấn vào sâu hơn, Thiên Vũ lại thừa cơ đó mà lần mò khám phá, mật huyệt bên trong tuy nhỏ hẹp nhưng lại rất có tính đàn hồi, mỗi lần ấn vào là nơi đó sẽ nới rộng ra một chút rồi lập tức co chặt lại vừa khít với thể tích của ngón tay.

Thiên Vũ vừa làm vừa không ngừng nuốt nước miếng, Thiên Ngọc cứ thế này có thể nào ngày hôm nay hắn sẽ kiệt sức mà chết hay không? Không muốn a! Hắn vẫn yêu đời lắm!!!

Xốc xốc cơ thể Thiên Ngọc dậy rồi lại một lần nữa kéo dang hai chân y ra, Thiên Vũ lần này dốc hết sức lực chỉ tay lên trời thề thốt: “Lần cuối cùng!”

Tiến tiến xuất xuất không biết đến bao nhiêu lần, đến nỗi Thiên Ngọc đã tỉnh lại rồi tiếp tục ngất đi hắn vẫn chưa xuất ra, rốt cuộc cho đến khi hắn thực sự thỏa mãn thì trời cũng đã gần sáng.

Sắc Lang Phụ ThânTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐường Thiên Vũ – đó là cái tên mà suốt đời này y không bao giờ quên được. Hắn ngọc thụ lâm phong, tài hoa anh tuấn, hắn văn võ song toàn lại là đệ nhất phú thương, là người mà bất cứ ai trong thiên hạ cũng đều phải âm thầm ngưỡng mộ, hắn – lại là phụ thân của y! Chỉ tiếc là hai tiếng “phụ thân” kia y chưa bao giờ được gọi. Tại sao ư? Kể ra thì đó là một câu chuyện khá dài, y cũng không rõ, chỉ nghe lóm bọn hạ nhân kháo nhau rằng, y được sinh ra là do mối tình phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt của Đường Thiên Vũ thời niên thiếu, mà mẹ y lại là một kỹ nữ tầm thường hết sức đáng khinh, nhưng đó cũng chưa phải lý do chính để y bị vứt ở xó sỉnh tồi tàn hoang phế của Đường gia, cái chính yếu đó là : y bị coi là đứa con của quỷ. Nghe cũng thật nực cười, nhưng đó lại là sự thật. Y ra đời sau khi mẹ y đã tạ thế. Đứa con của quỷ! Phải ! Vì người chết không thể sinh con .Y là oan nghiệt, là sự nguyền rủa mà mẹ y đã để lại trên thế giới này. Y chưa bao giờ hận mẹ, vì nói cho cùng, nàng cũng là một… Tiếp tục mây mưa rồi lại một lần nữa phóng thích, đến nỗi mật động bên trong đã không còn đủ chỗ trống để tiếp nhận thêm dương tinh, chất dịch trắng đục cứ như thế mà tràn ra không dứt.Đường Thiên Vũ uất hận đập đầu vào gối!Trời ơi là trời, chẳng lẽ hắn vốn là yêu tinh trời sinh hay sao?? Khi gặp Thiên Ngọc thì ma tính mới thực sự bộc phát?!Hắn nhớ rất rõ trước kia dù ăn chơi ph*ng đ*ng đến mức nào thì hắn cũng chưa bao giờ “tận sức” đến như thế, giờ này thậm chí chỉ cần liếc mắt nhìn thấy nai con thì thú tính của hắn cũng có thể nổi lên, chưa kể đến d*c v*ng cứ năm lần bảy lượt không có cách nào có thể thỏa mãn.Đầu óc linh hoạt gian tà của Đường Thiên Vũ bắt đầu phân tích thiệt hơn….Đời người có bao nhiêu năm, không ăn chơi lúc trẻ chả lẽ phải đợi đến lúc về già?? Cứ nhìn xem, mật động nhỏ bé phấn hồng ướt đẫm dịch lỏng nhớp nháp, thậm chí lại đang không ngừng trào ra như đang ngấn lệ cầu xin, chưa kể đến nếu nhìn thấy dâm cảnh thế này mà có thể nhắm mắt ngó lơ thì tuyệt đối không phải là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất!Chớp chớp mắt thêm mấy lần, hắn lại phân tích thêm: làm thì cũng đã làm rồi, làm thêm một lần nữa thì cũng có sao đâu chứ, quan trọng là nơi này trên cơ bản đã được nới rộng ra, nếu để hôm khác lại bắt đầu thì sẽ làm cho nai con chịu khổ, chi bằng bây giờ hắn cứ tốt bụng làm luôn, dù sao nai con cũng đã ngất đi chứ có còn tỉnh đâu mà phải e sợ chứ!(chết với cái lý luận dã man của lão này!!!)Tà tà nở nụ cười rồi áp mặt dụi nhẹ vào người nai con, làn da trơn mềm trắng nõn sờ vào thật thích, lại còn mật động ướt át phía dưới cứ cuốn hút lấy hắn không ngừng, kết quả là không quá hai giây hắn lại lao vào bắt đầu “chiến đấu”!Dịch lỏng bên trong cứ theo mỗi lần chuyển động của hắn mà ào ạt tràn ra, đến nỗi hắn chưa kịp phóng thích xong thì chính bản thân hắn cũng đã bị dính ướt.“Ây, sao mà nhiều thế? Mình thật là tài năng nha!”(sặc sặc!!)Thiên Vũ bất mãn rút ra, tuy nói có nhiều t*nh d*ch bôi trơn là rất tốt nhưng nhiều đến mức này thì thực sự làm hắn khó chịu.Đút hai ngón tay vào bên trong muốn nới rộng ra để dương tinh có thể thoát bớt, Thiên Vũ vừa làm vừa chép miệng cười tà: “Nhóc con này thật là, càng lúc càng biết quyến rũ rồi đấy!”Ấn vào sâu hơn, Thiên Vũ lại thừa cơ đó mà lần mò khám phá, mật huyệt bên trong tuy nhỏ hẹp nhưng lại rất có tính đàn hồi, mỗi lần ấn vào là nơi đó sẽ nới rộng ra một chút rồi lập tức co chặt lại vừa khít với thể tích của ngón tay.Thiên Vũ vừa làm vừa không ngừng nuốt nước miếng, Thiên Ngọc cứ thế này có thể nào ngày hôm nay hắn sẽ kiệt sức mà chết hay không? Không muốn a! Hắn vẫn yêu đời lắm!!!Xốc xốc cơ thể Thiên Ngọc dậy rồi lại một lần nữa kéo dang hai chân y ra, Thiên Vũ lần này dốc hết sức lực chỉ tay lên trời thề thốt: “Lần cuối cùng!”Tiến tiến xuất xuất không biết đến bao nhiêu lần, đến nỗi Thiên Ngọc đã tỉnh lại rồi tiếp tục ngất đi hắn vẫn chưa xuất ra, rốt cuộc cho đến khi hắn thực sự thỏa mãn thì trời cũng đã gần sáng.

Chương 37