- Uyên Nhi , đợi tao zs , Nhiiiiii ơiiiiii ! - Mới sáng sớm mà nhoi vậy rui ? Nó nói zs giọng điệu chị cả - Mày bị điếc à ? Tao kêu mún khang cổ lun mày mới nghe ! Yến bực bội quát nó. - Hôm nay là ngày đầu tiên tao zs mày chuyển đến trường mới nên tao ko mún kiếm chuyện zs mày . Nó nói mà ngón tay lắc qua lắc lại trước mặt Yến  - Chả liên quan? - Mà mày ăn sáng chưa , tao đói qz ? - Chưa ! Tao định rủ mày đi ăn nè . - Mày đi mua 2 ổ bánh mì đi chắc bây h mà đi ăn sáng là chễ hc đó. Nó vẫn nói zs giọng điệu đó - Sao lại là tao? Yến bức xúc hỏi. - Tao hỏi mày đi ko ? Nó dùng giọng điệu dữ dằn để hăm doạ Yến - Ok, ok tao đi . Yến thở dài đáp lại nó - uk dị mới đúng chứ . " ai biểu mày ko bít võ chi , hôhô " nó nghĩ  Nó đứng đó đợi Yến mang bánh mì tới  - Sao khác nước quá hay qua lộ mua nước uống cái đã , sao con nhỏ này mua bánh mì lâu qz . Nó cằn nhằn  - Ui , chịiii ơi cẩn thận . Nó hét lên  Bỗng có 1 cô gái đi có vẻ vội lắm mà ko để ý đến phía trước có chiếc xe máy chạy gần tới. - Ui…

Chương 34

Bạn Gái Anh Tinh Nghịch ThậtTác giả: Trần Quỳnh TrânTruyện Ngôn Tình- Uyên Nhi , đợi tao zs , Nhiiiiii ơiiiiii ! - Mới sáng sớm mà nhoi vậy rui ? Nó nói zs giọng điệu chị cả - Mày bị điếc à ? Tao kêu mún khang cổ lun mày mới nghe ! Yến bực bội quát nó. - Hôm nay là ngày đầu tiên tao zs mày chuyển đến trường mới nên tao ko mún kiếm chuyện zs mày . Nó nói mà ngón tay lắc qua lắc lại trước mặt Yến  - Chả liên quan? - Mà mày ăn sáng chưa , tao đói qz ? - Chưa ! Tao định rủ mày đi ăn nè . - Mày đi mua 2 ổ bánh mì đi chắc bây h mà đi ăn sáng là chễ hc đó. Nó vẫn nói zs giọng điệu đó - Sao lại là tao? Yến bức xúc hỏi. - Tao hỏi mày đi ko ? Nó dùng giọng điệu dữ dằn để hăm doạ Yến - Ok, ok tao đi . Yến thở dài đáp lại nó - uk dị mới đúng chứ . " ai biểu mày ko bít võ chi , hôhô " nó nghĩ  Nó đứng đó đợi Yến mang bánh mì tới  - Sao khác nước quá hay qua lộ mua nước uống cái đã , sao con nhỏ này mua bánh mì lâu qz . Nó cằn nhằn  - Ui , chịiii ơi cẩn thận . Nó hét lên  Bỗng có 1 cô gái đi có vẻ vội lắm mà ko để ý đến phía trước có chiếc xe máy chạy gần tới. - Ui… Khi mọi người ra ngoài hết, hắn ngồi ngắm nó. Khuôn mặt baby đáng yêu dần tái nhợt, đôi mắt tròn xoe long lanh giờ đã vô hồn, đôi môi anh đào chúm chím khẽ run rẩy. Đầu óc nó chìm nghỉm trong ký ức đau thương, nó không ngừng nhủ thầm "Mẹ! Con sẽ báo thù, con sẽ giết hắn". Hắn nhìn nó như cái xác không hồn, tim đau như ai cắt. Qua mấy tiếng đồng hồ mà nó vẫn ngồi đó, chả nhúc nhích gì, thấy vậy hắn sốt ruột, khẽ lay lay người nó- Uyên Nhi tỉnh lại cho tôi - hắn quát lênIm lặng- Tôi bảo em TỈNH LẠI CHO TÔI - thấy nó ngay cả chớp mắt cũng không có hắn bắt đầu cáu gắt- UYÊN NHI...Hắn chưa nói hết, Yến phóng tới lay mạnh nó, quát to- f*ck! MÀY TỈNH LẠI CHO TAO, MÀY KHÔNG TỈNH LẠI TAO SẼ...XÉ CÁI CẶP YÊU QUÝ CỦA MÀYCâu Yến quả thực có tác dụng, nó bắt đầu nhúc nhích ngón tay. Thấy có tác dụng Yến tiếp tục "đã kích"nó- mày không tỉnh lại tao sẽ lấy cái cặp mà mày đã tốn bao nhiêu công sức mới mua được xé ra từng mảnh rồi đốt nó thành tro rồi...Yến chưa "đã kích" nó xong, thì bị nó đẩy ra quát vào mặt:- ai cho mày đụng tới em yêu của tao- cuối cùng mày cũng tỉnh lại, mày có biết mọi người lo cho mày lắm không hả - Yến ôm vai nó, mắt ươn ướt- ai mượn lo chi rồi giờ than với tao - nó bỉu môi- MÀY...MÀY ĐII CHẾT ĐIII - Yến tức giận bỏ ra ngoài, có ai mà như nó không chứ, lo lắng cho mà còn... Hừ!Nó nhìn theo bóng lưng Yến cười khổ. Nhớ lại cảnh rắn rết, máu me khi nãy nó rùng mình một cái. Thật ra, nó không sợ rắn cũng chả sợ máu, mà tại mấy con rắn lúc nãy làm nó nhớ đến mẹ nó, lúc chết bà cũng... Nó không muốn nhớ tới nữa

Khi mọi người ra ngoài hết, hắn ngồi ngắm nó. Khuôn mặt baby đáng yêu dần tái nhợt, đôi mắt tròn xoe long lanh giờ đã vô hồn, đôi môi anh đào chúm chím khẽ run rẩy. Đầu óc nó chìm nghỉm trong ký ức đau thương, nó không ngừng nhủ thầm "Mẹ! Con sẽ báo thù, con sẽ giết hắn". Hắn nhìn nó như cái xác không hồn, tim đau như ai cắt. Qua mấy tiếng đồng hồ mà nó vẫn ngồi đó, chả nhúc nhích gì, thấy vậy hắn sốt ruột, khẽ lay lay người nó

- Uyên Nhi tỉnh lại cho tôi - hắn quát lên

Im lặng

- Tôi bảo em TỈNH LẠI CHO TÔI - thấy nó ngay cả chớp mắt cũng không có hắn bắt đầu cáu gắt

- UYÊN NHI...

Hắn chưa nói hết, Yến phóng tới lay mạnh nó, quát to

- f*ck! MÀY TỈNH LẠI CHO TAO, MÀY KHÔNG TỈNH LẠI TAO SẼ...XÉ CÁI CẶP YÊU QUÝ CỦA MÀY

Câu Yến quả thực có tác dụng, nó bắt đầu nhúc nhích ngón tay. Thấy có tác dụng Yến tiếp tục "đã kích"nó

- mày không tỉnh lại tao sẽ lấy cái cặp mà mày đã tốn bao nhiêu công sức mới mua được xé ra từng mảnh rồi đốt nó thành tro rồi...

Yến chưa "đã kích" nó xong, thì bị nó đẩy ra quát vào mặt:

- ai cho mày đụng tới em yêu của tao

- cuối cùng mày cũng tỉnh lại, mày có biết mọi người lo cho mày lắm không hả - Yến ôm vai nó, mắt ươn ướt

- ai mượn lo chi rồi giờ than với tao - nó bỉu môi

- MÀY...MÀY ĐII CHẾT ĐIII - Yến tức giận bỏ ra ngoài, có ai mà như nó không chứ, lo lắng cho mà còn... Hừ!

Nó nhìn theo bóng lưng Yến cười khổ. Nhớ lại cảnh rắn rết, máu me khi nãy nó rùng mình một cái. Thật ra, nó không sợ rắn cũng chả sợ máu, mà tại mấy con rắn lúc nãy làm nó nhớ đến mẹ nó, lúc chết bà cũng... Nó không muốn nhớ tới nữa

Bạn Gái Anh Tinh Nghịch ThậtTác giả: Trần Quỳnh TrânTruyện Ngôn Tình- Uyên Nhi , đợi tao zs , Nhiiiiii ơiiiiii ! - Mới sáng sớm mà nhoi vậy rui ? Nó nói zs giọng điệu chị cả - Mày bị điếc à ? Tao kêu mún khang cổ lun mày mới nghe ! Yến bực bội quát nó. - Hôm nay là ngày đầu tiên tao zs mày chuyển đến trường mới nên tao ko mún kiếm chuyện zs mày . Nó nói mà ngón tay lắc qua lắc lại trước mặt Yến  - Chả liên quan? - Mà mày ăn sáng chưa , tao đói qz ? - Chưa ! Tao định rủ mày đi ăn nè . - Mày đi mua 2 ổ bánh mì đi chắc bây h mà đi ăn sáng là chễ hc đó. Nó vẫn nói zs giọng điệu đó - Sao lại là tao? Yến bức xúc hỏi. - Tao hỏi mày đi ko ? Nó dùng giọng điệu dữ dằn để hăm doạ Yến - Ok, ok tao đi . Yến thở dài đáp lại nó - uk dị mới đúng chứ . " ai biểu mày ko bít võ chi , hôhô " nó nghĩ  Nó đứng đó đợi Yến mang bánh mì tới  - Sao khác nước quá hay qua lộ mua nước uống cái đã , sao con nhỏ này mua bánh mì lâu qz . Nó cằn nhằn  - Ui , chịiii ơi cẩn thận . Nó hét lên  Bỗng có 1 cô gái đi có vẻ vội lắm mà ko để ý đến phía trước có chiếc xe máy chạy gần tới. - Ui… Khi mọi người ra ngoài hết, hắn ngồi ngắm nó. Khuôn mặt baby đáng yêu dần tái nhợt, đôi mắt tròn xoe long lanh giờ đã vô hồn, đôi môi anh đào chúm chím khẽ run rẩy. Đầu óc nó chìm nghỉm trong ký ức đau thương, nó không ngừng nhủ thầm "Mẹ! Con sẽ báo thù, con sẽ giết hắn". Hắn nhìn nó như cái xác không hồn, tim đau như ai cắt. Qua mấy tiếng đồng hồ mà nó vẫn ngồi đó, chả nhúc nhích gì, thấy vậy hắn sốt ruột, khẽ lay lay người nó- Uyên Nhi tỉnh lại cho tôi - hắn quát lênIm lặng- Tôi bảo em TỈNH LẠI CHO TÔI - thấy nó ngay cả chớp mắt cũng không có hắn bắt đầu cáu gắt- UYÊN NHI...Hắn chưa nói hết, Yến phóng tới lay mạnh nó, quát to- f*ck! MÀY TỈNH LẠI CHO TAO, MÀY KHÔNG TỈNH LẠI TAO SẼ...XÉ CÁI CẶP YÊU QUÝ CỦA MÀYCâu Yến quả thực có tác dụng, nó bắt đầu nhúc nhích ngón tay. Thấy có tác dụng Yến tiếp tục "đã kích"nó- mày không tỉnh lại tao sẽ lấy cái cặp mà mày đã tốn bao nhiêu công sức mới mua được xé ra từng mảnh rồi đốt nó thành tro rồi...Yến chưa "đã kích" nó xong, thì bị nó đẩy ra quát vào mặt:- ai cho mày đụng tới em yêu của tao- cuối cùng mày cũng tỉnh lại, mày có biết mọi người lo cho mày lắm không hả - Yến ôm vai nó, mắt ươn ướt- ai mượn lo chi rồi giờ than với tao - nó bỉu môi- MÀY...MÀY ĐII CHẾT ĐIII - Yến tức giận bỏ ra ngoài, có ai mà như nó không chứ, lo lắng cho mà còn... Hừ!Nó nhìn theo bóng lưng Yến cười khổ. Nhớ lại cảnh rắn rết, máu me khi nãy nó rùng mình một cái. Thật ra, nó không sợ rắn cũng chả sợ máu, mà tại mấy con rắn lúc nãy làm nó nhớ đến mẹ nó, lúc chết bà cũng... Nó không muốn nhớ tới nữa

Chương 34