Tác giả:

Lại là một ngày mới, lại là một buổi sáng sớm có ánh nắng rực rỡ, lại là tiếng mắng mỏ gay gắt của mẹ. Hạ Vũ Mạt 18 tuổi, tâm tình vẫn giống như trước, cô bình tĩnh rời giường, bình tĩnh gấp chăn gọn gàng đặt trên chiếc giường đơn của mình. “Ông là đồ bỏ đi! Ông chết với quỷ đi, bà đây theo ông đúng là xui xẻo tám đời…” Nếu cảm thấy không tốt, có thể tái hôn. Vừa đánh răng Hạ Vũ Mạt vừa nghĩ tới lời kịch tiếp theo. “Bà đây chẳng qua chỉ đánh ván bài nhỏ, ông cần gì phải nói ma nói quỷ suốt nửa ngày với tôi?!” Ba chỉ nhỏ giọng nói gì đó. “Người ta đi chết, sao ông không đi chết đi? Tìm cái xe sang trọng nào đó mà đâm đầu vào, như vậy ba mẹ con tôi cũng có tiền sống được thêm mấy tháng!” Thật đúng là càng mắng càng phát hỏa. Người cha yếu đuối của cô, chắc chắn đùi đã bị cấu đến thâm tím, ngay cả ho một tiếng cũng chẳng dám. Hờ hững cầm lấy túi sách, cô cứ thế không nhìn vai võ phụ đang trình diễn trong phòng khách. (vai võ phụ: vai phụ trong vở kịch khi biểu diễn đánh võ) Cô không đồng…

Quyển 8 - Chương 5: Đoạn ngắn 5

Giường ĐơnTác giả: Đản Đản 1113Truyện Ngôn TìnhLại là một ngày mới, lại là một buổi sáng sớm có ánh nắng rực rỡ, lại là tiếng mắng mỏ gay gắt của mẹ. Hạ Vũ Mạt 18 tuổi, tâm tình vẫn giống như trước, cô bình tĩnh rời giường, bình tĩnh gấp chăn gọn gàng đặt trên chiếc giường đơn của mình. “Ông là đồ bỏ đi! Ông chết với quỷ đi, bà đây theo ông đúng là xui xẻo tám đời…” Nếu cảm thấy không tốt, có thể tái hôn. Vừa đánh răng Hạ Vũ Mạt vừa nghĩ tới lời kịch tiếp theo. “Bà đây chẳng qua chỉ đánh ván bài nhỏ, ông cần gì phải nói ma nói quỷ suốt nửa ngày với tôi?!” Ba chỉ nhỏ giọng nói gì đó. “Người ta đi chết, sao ông không đi chết đi? Tìm cái xe sang trọng nào đó mà đâm đầu vào, như vậy ba mẹ con tôi cũng có tiền sống được thêm mấy tháng!” Thật đúng là càng mắng càng phát hỏa. Người cha yếu đuối của cô, chắc chắn đùi đã bị cấu đến thâm tím, ngay cả ho một tiếng cũng chẳng dám. Hờ hững cầm lấy túi sách, cô cứ thế không nhìn vai võ phụ đang trình diễn trong phòng khách. (vai võ phụ: vai phụ trong vở kịch khi biểu diễn đánh võ) Cô không đồng… “Lịch trình của tôi là do ai sắp xếp?!” Một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên.Đúng là điên mất rồi! Lịch trình của anh…“Tổng giám đốc, là tôi.” Giọng nói lạnh lùng nhưng cung kính truyền tới từ góc văn phòng.Sửng sốt, sao anh lại quên mất chứ, anh sợ cô ở nhà sẽ nhàm chán, suy nghĩ miên man nên đã sắp xếp thêm một bàn làm việc trong văn phòng của mình, để vợ yêu của anh làm trợ lý cho mình.“Kỉ niệm ngày thành lập Pháp vị thiên hạ phải tham gia, tiệc từ thiện của hội XX cũng phải tham gia, ngay cả tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà đấy cũng phải đi nốt sao?!” Anh cầm lịch trình, thật sự là hết chỗ nói.Rất nhiều tiệc xã giao mà anh vô cùng chán ghét…“Kỉ niệm thành lập Pháp vị thiên hạ, tổng giám đốc tham gia sẽ động viên tinh thần của nhân viên, tiệc từ thiện XX sẽ giúp hình ảnh công ty trở nên tốt hơn, tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà có cả vài vị tổng giám đốc tương lai phát triển rất tốt cũng tới.” Cô trả lời cẩn thận.Lịch trình này là cô đã chọn lọc cẩn thận giúp anh.“Nhưng mà, anh chán ghét mấy chuyện này…” Vẻ mặt của anh rất khó chịu, giống như một đứa bé đang giận dỗi.“Vậy… Em sẽ đi sửa lại nhé?…” Cô không ép buộc anh, đều nhường nhịn anh, chỉ cần anh vui vẻ là được rồi“Quên đi, em để anh ôm một cái, anh sẽ vui ngay.” Lập tức kéo cô vào trong lòng.Thì ra cảm giác 24 giờ đều có thể nhìn thấy vợ thật là thích!Anh đã 30 tuổi, vẫn ngang ngược như trước nhưng không còn ích kỷ muốn cất giấu người vợ xinh đẹp của mình nữa.“Hôn anh một cái, anh phải đi rồi.” Anh chỉ vào má mình, ra điều kiện với cô.Tuy cảm thấy thế này không hay lắm, nhưng cô vẫn hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước.“Hôn chỗ này nữa.” Anh được một tấc lại muốn tiến một thước, chỉ lên đôi môi của mình.Đúng là điên rồi! Sao lại nghĩ tới việc quấy rối t*nh d*c ở văn phòng chứ?!“Vâng!” Cô tươi cười nắm hai tay lại, ngửa đầu tỏ ra chuẩn bị hôn anh, không ngờ đôi giày cao gót năm tấc lại giẫm lên giày da Ý của ‘Tổng giám đốc đại nhân’.“A!~” sau tiếng thét bất ngờ, văn phòng truyền tới tiếng kêu thảm thiết.

“Lịch trình của tôi là do ai sắp xếp?!” Một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên.

Đúng là điên mất rồi! Lịch trình của anh…

“Tổng giám đốc, là tôi.” Giọng nói lạnh lùng nhưng cung kính truyền tới từ góc văn phòng.

Sửng sốt, sao anh lại quên mất chứ, anh sợ cô ở nhà sẽ nhàm chán, suy nghĩ miên man nên đã sắp xếp thêm một bàn làm việc trong văn phòng của mình, để vợ yêu của anh làm trợ lý cho mình.

“Kỉ niệm ngày thành lập Pháp vị thiên hạ phải tham gia, tiệc từ thiện của hội XX cũng phải tham gia, ngay cả tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà đấy cũng phải đi nốt sao?!” Anh cầm lịch trình, thật sự là hết chỗ nói.

Rất nhiều tiệc xã giao mà anh vô cùng chán ghét…

“Kỉ niệm thành lập Pháp vị thiên hạ, tổng giám đốc tham gia sẽ động viên tinh thần của nhân viên, tiệc từ thiện XX sẽ giúp hình ảnh công ty trở nên tốt hơn, tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà có cả vài vị tổng giám đốc tương lai phát triển rất tốt cũng tới.” Cô trả lời cẩn thận.

Lịch trình này là cô đã chọn lọc cẩn thận giúp anh.

“Nhưng mà, anh chán ghét mấy chuyện này…” Vẻ mặt của anh rất khó chịu, giống như một đứa bé đang giận dỗi.

“Vậy… Em sẽ đi sửa lại nhé?…” Cô không ép buộc anh, đều nhường nhịn anh, chỉ cần anh vui vẻ là được rồi

“Quên đi, em để anh ôm một cái, anh sẽ vui ngay.” Lập tức kéo cô vào trong lòng.

Thì ra cảm giác 24 giờ đều có thể nhìn thấy vợ thật là thích!

Anh đã 30 tuổi, vẫn ngang ngược như trước nhưng không còn ích kỷ muốn cất giấu người vợ xinh đẹp của mình nữa.

“Hôn anh một cái, anh phải đi rồi.” Anh chỉ vào má mình, ra điều kiện với cô.

Tuy cảm thấy thế này không hay lắm, nhưng cô vẫn hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước.

“Hôn chỗ này nữa.” Anh được một tấc lại muốn tiến một thước, chỉ lên đôi môi của mình.

Đúng là điên rồi! Sao lại nghĩ tới việc quấy rối t*nh d*c ở văn phòng chứ?!

“Vâng!” Cô tươi cười nắm hai tay lại, ngửa đầu tỏ ra chuẩn bị hôn anh, không ngờ đôi giày cao gót năm tấc lại giẫm lên giày da Ý của ‘Tổng giám đốc đại nhân’.

“A!~” sau tiếng thét bất ngờ, văn phòng truyền tới tiếng kêu thảm thiết.

Giường ĐơnTác giả: Đản Đản 1113Truyện Ngôn TìnhLại là một ngày mới, lại là một buổi sáng sớm có ánh nắng rực rỡ, lại là tiếng mắng mỏ gay gắt của mẹ. Hạ Vũ Mạt 18 tuổi, tâm tình vẫn giống như trước, cô bình tĩnh rời giường, bình tĩnh gấp chăn gọn gàng đặt trên chiếc giường đơn của mình. “Ông là đồ bỏ đi! Ông chết với quỷ đi, bà đây theo ông đúng là xui xẻo tám đời…” Nếu cảm thấy không tốt, có thể tái hôn. Vừa đánh răng Hạ Vũ Mạt vừa nghĩ tới lời kịch tiếp theo. “Bà đây chẳng qua chỉ đánh ván bài nhỏ, ông cần gì phải nói ma nói quỷ suốt nửa ngày với tôi?!” Ba chỉ nhỏ giọng nói gì đó. “Người ta đi chết, sao ông không đi chết đi? Tìm cái xe sang trọng nào đó mà đâm đầu vào, như vậy ba mẹ con tôi cũng có tiền sống được thêm mấy tháng!” Thật đúng là càng mắng càng phát hỏa. Người cha yếu đuối của cô, chắc chắn đùi đã bị cấu đến thâm tím, ngay cả ho một tiếng cũng chẳng dám. Hờ hững cầm lấy túi sách, cô cứ thế không nhìn vai võ phụ đang trình diễn trong phòng khách. (vai võ phụ: vai phụ trong vở kịch khi biểu diễn đánh võ) Cô không đồng… “Lịch trình của tôi là do ai sắp xếp?!” Một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên.Đúng là điên mất rồi! Lịch trình của anh…“Tổng giám đốc, là tôi.” Giọng nói lạnh lùng nhưng cung kính truyền tới từ góc văn phòng.Sửng sốt, sao anh lại quên mất chứ, anh sợ cô ở nhà sẽ nhàm chán, suy nghĩ miên man nên đã sắp xếp thêm một bàn làm việc trong văn phòng của mình, để vợ yêu của anh làm trợ lý cho mình.“Kỉ niệm ngày thành lập Pháp vị thiên hạ phải tham gia, tiệc từ thiện của hội XX cũng phải tham gia, ngay cả tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà đấy cũng phải đi nốt sao?!” Anh cầm lịch trình, thật sự là hết chỗ nói.Rất nhiều tiệc xã giao mà anh vô cùng chán ghét…“Kỉ niệm thành lập Pháp vị thiên hạ, tổng giám đốc tham gia sẽ động viên tinh thần của nhân viên, tiệc từ thiện XX sẽ giúp hình ảnh công ty trở nên tốt hơn, tiệc sinh nhật của nghị sĩ Hà có cả vài vị tổng giám đốc tương lai phát triển rất tốt cũng tới.” Cô trả lời cẩn thận.Lịch trình này là cô đã chọn lọc cẩn thận giúp anh.“Nhưng mà, anh chán ghét mấy chuyện này…” Vẻ mặt của anh rất khó chịu, giống như một đứa bé đang giận dỗi.“Vậy… Em sẽ đi sửa lại nhé?…” Cô không ép buộc anh, đều nhường nhịn anh, chỉ cần anh vui vẻ là được rồi“Quên đi, em để anh ôm một cái, anh sẽ vui ngay.” Lập tức kéo cô vào trong lòng.Thì ra cảm giác 24 giờ đều có thể nhìn thấy vợ thật là thích!Anh đã 30 tuổi, vẫn ngang ngược như trước nhưng không còn ích kỷ muốn cất giấu người vợ xinh đẹp của mình nữa.“Hôn anh một cái, anh phải đi rồi.” Anh chỉ vào má mình, ra điều kiện với cô.Tuy cảm thấy thế này không hay lắm, nhưng cô vẫn hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước.“Hôn chỗ này nữa.” Anh được một tấc lại muốn tiến một thước, chỉ lên đôi môi của mình.Đúng là điên rồi! Sao lại nghĩ tới việc quấy rối t*nh d*c ở văn phòng chứ?!“Vâng!” Cô tươi cười nắm hai tay lại, ngửa đầu tỏ ra chuẩn bị hôn anh, không ngờ đôi giày cao gót năm tấc lại giẫm lên giày da Ý của ‘Tổng giám đốc đại nhân’.“A!~” sau tiếng thét bất ngờ, văn phòng truyền tới tiếng kêu thảm thiết.

Quyển 8 - Chương 5: Đoạn ngắn 5