Sắc xuân tan chậm, màn đêm nhẹ buông, mưa bụi khẽ bay. Khi màn đêm buông xuống trên đường phố Đài Bắc, giao thông trở nên nhộn nhịp, người xe ồn ào náo nhiệt, làn mưa xuống đã gột rửa tất cả mọi thứ làm đường phố trở nên sáng sủa, ánh đèn nê ông và đèn flash nhấp nháy chợt sáng chợt tắt phản chiếu ven đường đến lóa cả mắt. Trong căn phòng có diện tích vừa phải, Hàn Tâm Dao cầm bút, ngồi trên ghế dựa ở trước bàn làm việc. Ở một góc của bàn làm việc, sổ ghi chép của sinh viên chất đống giống như một ngọn núi nhỏ, trước mặt cô cũng có một quyển, đang chờ kiểm tra, nhưng, ánh mắt của cô lại nhìn ra ngoài cửa sổ đầy sương mù, ngẩn người. Bên ngoài tường rào, một chiếc đèn đường đứng lặng im trơ trọi. Ở góc nhìn này, làn mưa bụi duyên dáng bay xuyên qua ánh đèn mờ nhạt, rơi xuống mặt sân. Mùa xuân, lại im hơi lặng tiếng, lặng lẽ tiến đến trước cửa sổ nhà cô. Hàn Tâm Dao có chút không kiên nhẫn đem bút vứt sang một bên, nhìn mưa bụi rơi liên tục, mạch suy nghĩ lại quay trở về vùng ký ức sâu…
Tác giả: