Tác giả:

edit: diepanhquan beta: Phong Tuyết *lão tử: bố mày (tự xưng khi tức giận hoặc khi vui đùa) Nam nhân xinh đẹp khẽ mỉm cười nói: “Cô nương, ngươi nắm nhược điểm của tại hạ”. Tôi đang mải suy nghĩ một vấn đề triết học, đột nhiên hắn lại lên tiếng khiến tôi sợ hết hồn, vội vàng khống chế sự hoảng sợ, cắn cắn đầu lưỡi hỏi hắn: “Tiên sinh tại sao nói như vậy? Không phải là ngài đang bắt mạch cho ta sao?”. Nam nhân xinh đẹp nhìn xuống phía g*** h** ch*n mình, ánh mắt chậm rãi di động, liên tục nhìn đến khuỷu tay của tôi, nhẹ nhàng than thở: “Cô nương, cái này tại hạ cũng chỉ có một mà thôi, không có đồ dự trữ, cho nên không thể cho ngươi, phiền ngươi buông tay đi”. Lúc này tôi mới phát hiện, không biết từ lúc nào tôi đã nắm chặt được m*nh c*n* của hắn. *m*nh c*n: căn nguyên của tính mạng, điểm chí mạng, ở đây là gì thì cả nhà tự hiểu nhé ^^ Thảo nào, còn tưởng rằng cột giường cũng lớn như vậy. Tôi vội vàng buông tay, phất cánh tay cười ngượng ngùng: “Ta… Ta nói ta là theo bản năng, ngài có…

Truyện chữ