Tác giả:

Nhìn nữ tử trong gương, váy trắng lụa mỏng, tú dật tuyệt mỹ. Đoạn Vân Tụ nhìn chính mình, môi nở nụ cười gượng, trong tim ẩn ẩn một nỗi buồn.Trong chốc lát, đôi mắt nàng dần dần lạnh xuống, lộ ra kiên định. Nàng không ngần ngại đưa tay rút xuống trâm bạch ngọc, cởi bỏ búi tóc mặc cho nó tuông ra, sau đó gọn gàng cuộn lại thành một búi, cài lên cây trâm bằng trúc, lại cầm lấy bút tô đậm chân mày, tiếp đó thay một bộ y phục màu xanh. Trong làn gió mát, Linh Ẩn đạo nhân một thân đạo bào màu xám dáng người tiên phong đạo cốt, ngồi vào bàn, nhìn môn đệ của mình là Đoạn Vân Tụ, ngày hôm qua nàng vẫn là thiếu nữ tuyệt sắc mà nay đã biến thành thiếu niên tuấn tú. Đại đệ tử Nhiếp Cầm và tam đệ tử Lan Thanh Nhân đứng hai bên tả hữu của Bà cũng nhìn thấy Đoạn Vân Tụ mặc một thân nam trang. “Tụ nhi, ngươi đã quyết định?” Linh Ẩn đạo nhân chậm rãi nói. “Đúng vậy, sư phụ“. Đoạn Vân Tụ gật gật đầu, giọng kiên quyết. “Tốt lắm, sư phụ cũng không cản trở con. Sư phụ biết mười năm nay con vất vả luyện…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...