Tác giả:

Đường Nhạc vừa xuống sân bay ở thành phố B, không gọi thư kí công ty đến đón, xen lẫn đám đông đi ra ngoài liền nhìn thấy Tô Trữ Xuyên mang một chiếc kính râm thật lớn đứng chờ. “Thái tử.” Tô Trữ Xuyên bỗng nhiên có chút khẩn trương, hắn đã không gặp Đường Nhạc ba tháng. Tuy Đường Nhạc không có ở đây, nhưng vẫn nắm rõ tình hình của gia tộc ở thành phố B, sau khi nhận được báo cáo, lập tức xắp xếp trở về. “Gầy.” Đường Nhạc vươn tay, khẽ vỗ gương mặt Tô Trữ Xuyên. Lực đạo không nhẹ không nặng, thần sắc bên trong con ngươi xanh biếc có chút lạnh nhạt. Tô Trữ Xuyên cúi đầu cầm lấy vali tinh xảo trong tay Đường Nhạc, biết lỗi: “Gần đây công việc hơi bận rộn, thái tử trở về, ta sẽ giảm bớt.” Đường Nhạc khẽ cười một chút, đi phía trước Tô Trữ Xuyên. Y cười có điểm lạnh lẽo, khóe môi nhếch lên trông như một con sói máu lạnh. Đường Nhạc pha lẫn nhiều dòng máu, được di truyền một chút huyết thống từ người mẹ da trắng. Đường nét lớn lên giống như bức tượng châu Âu cổ, con ngươi xanh biếc, cái…

Truyện chữ