“Anh là Lục Diệp sao?” Vân Thường ngồi ở trên giường mỉm cười, “Tôi là Vân Thường.” Không trả lời, ngay cả tiếng bước chân vừa rồi cũng biến mất, nhưng lại có tiếng hít thở trầm ổn của đàn ông vang lên bên tai, một lần lại một lần. “Có thể đi tới để cho tôi sờ mặt của anh được không?” Vẫn không có tiếng trả lời. Vân Thường cũng không vội, mắt cong cong, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú trắng noãn tràn đầy nụ cười. Một bước, hai bước, rốt cuộc người đàn ông cũng nhấc chân đi về hướng cô. Vân Thường vươn tay, thứ chạm vào được chính là bộ quân trang thẳng thớm cùng nút áo lạnh lẽo. Vân Thường ngồi chồm hỗm ở trên giường, dùng sức nâng người lên, đưa tay sờ từng chút một, vừa sờ tới cổ người đàn ông liền ngừng lại. “Xin lỗi, tôi với không tới, có thể khom người xuống một chút được không?” Trên tay cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của đàn ông, trong lòng Vân Thường hơi khẩn trương, vừa lúc đó, người đàn ông vốn tưởng rằng sẽ không để ý đến lời của cô lại đột nhiên khom người xuống. Đôi tay…
Tác giả: