Một chiếc Audi màu đen chạy về phía đại viện gia đình quân nhân, người lính gác cổng vừa nhìn thấy biển số xe lập tức nghiêm trang đứng thẳng chào, nhìn xe chậm rãi lái vào trong sân, chạy dọc theo hai bên đường nhựa, vòng sang đường bêtong, cuối cùng biến mất ở đầu đường. Chiếc xe vững vàng dừng ở chỗ trống bên cạnh bồn hoa, lính cần vụ xuống mở cửa xe, đầu tiên thấy một người đàn ông với giày da sáng bóng, rồi đến đôi chân thon dài thẳng tắp giấu dưới quân trang. Thường nói ngắm đàn ông trước tiên ngắm chân rồi ngược lên lướt qua sống lưng thẳng tắp, cuối cùng cái nhìn mới rơi trên khuôn mặt, nếu nói là người đàn ông này bộ dạng ưa nhìn thì quả thực không giả, nhưng khuôn mặt ấy không thể so nổi với khí thế mê người tản mát từ cơ thể, là một loại cảm giác không thể nói nên lời. Người đàn ông xoay người vào trong xe vươn tay, cất giọng lạnh tanh: "Xuống." Tạ Thanh Ninh chết sống nắm cửa xe không chịu đi xuống, thân thể theo bản năng dựa về phía sau, trong mắt tràn ngập vẻ ngơ ngác và…
Tác giả: