Tiêu Tiêu cho rằng trong cuộc sống 23 năm của mình chẳng có gì may mắn lại còn rối tinh tối mù, trước khi mẹ qua đời bà có tìm đến một ông thầy tướng số, còn nói là có quý nhân cao chiếu, cuộc sống về sau căn bản không cần phải lo âu. Đáng tiếc, Tiêu Tiêu còn chưa thực hiện được cuộc sống “không cần lo âu” thì mẹ đã qua đời để đi tìm người cha đã chết. Nhưng khi Tiêu Tiêu tỉnh lại ở trong một khách sạn xa hoa, lúc thấy mình nằm tr*n tr**ng ở trên chiếc giường lớn thì trong đầu cô chỉ hiện lên một câu: không có xui xẻo nhất, chỉ có xui xẻo hơn! Huyệt thái dương như bị đâm vào đau đớn, tiệc rượu tối qua cô uống quá nhiều, say đến nổi không biết sau đó xảy ra chuyện gì, chỉ còn lại ký ức rải rác, cuối cùng có một cảnh cô nhớ rõ, dường như mình và đạo diễn Ôn hàn huyên vài câu, sau đó… Tiêu Tiêu tưởng tượng đến cái bụng phệ của đạo diễn Ôn, thông minh “Tuyệt” đỉnh, vẻ mặt bóng nhoáng kiêu căng thì cô nhịn không được mà đem thức ăn tối qua của khách sạn năm sao toàn bộ cống hiến cho toilet…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...