Tai họa buông xuống ngay lúc Phó Sử Ngọ đang say giấc nồng. Cho dù là ai mà liên tục tăng ca ba ngày, về đến nhà cũng sẽ ngủ đến tối tăm mặt mày như thế. Tiếng động bình thường không dễ đánh thức y, chỉ có nguy hiểm ảnh hưởng đến sinh mệnh mới khiến hệ thống sinh học tự động phản xạ, hay thường được gọi là: Trực giác dã thú. Phó Sử Ngọ đột nhiên bừng tỉnh cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc, thế nhưng ánh mắt mờ mịt của y còn chưa duy trì được vài giây, liền nhanh chóng nắm lấy cặp mắt kiếng trên đầu giường đeo vào. Chỉ trong nháy mắt bộ dạng vừa ngốc vừa đần nhìn dễ chọc ghẹo kia liền biến thành một tinh anh ánh mắt sáng quắc. Tầm mắt khôi phục rõ ràng, đồng tử đột nhiên rụt nhỏ lại. Ngoài cửa sổ, bầu trời như bị ánh lửa thiêu sáng, Phó Sử Ngọ chỉ cảm thấy lông tơ dựng thẳng, giật bắn cả người. Y nhảy bật lên, bất chấp nguyên tắc phải thay áo ngủ ra mặc chiếc sơ mi ngay ngắn rồi mới ra khỏi cửa như thường lệ, mang bừa một đôi dép lê Phó Sử Ngọ liền chạy ào ra cửa phòng, “Ầm ầm ầm” đập…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...