Mùa mưa như thế này, cái gì rơi xuống cũng làm người ta không thể phân rõ được, ban đêm bao trùm làm mọi người không thể nhìn rõ diện mạo của những người vội vã qua đường, chỉ có thể thấy những thân ảnh bận rộn tìm nơi tránh mưa. “Làm sao vậy?” Trong một không gian như vậy lại có một thanh âm vang lên, thanh âm êm dịu làm cho người khác nghĩ muốn nghe lần nữa, mặc dù êm dịu nhưng mọi người có thể biết đó không phải thanh âm của nữ nhân, thanh âm đó bây giờ lại tràn ngập khó hiểu. Hỏa Di nhìn về phía thê tử vẫn đang hướng về phía cửa xe, không khỏi cảm thấy kỳ quái. “Làm sao vậy?” “Ta cảm thấy có người đang khóc…” Nói vậy nhưng ngay cả nàng cũng không thể khẳng định lời nói của mình, như thế nào có thể làm trượng phu nàng tin tưởng? Chính là, Y Viên sốt ruột nhìn cảnh vật ngoài cửa xe, hy vọng có thề tìm được điều gì đó. “…” “Quên đi, có thể ta nghe lầm đi, Trương bá, đi thôi.” Y Viên thất vọng đối với người lái xe nói, chính là ngay lúc mày trong khoảnh khắc nàng quay đầu lại, có một…
Tác giả: