Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 6

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tầm mắt lại một lần nữa hướng Hoàng Phủ Tấn, mặc dù đầy bụng tức giận, nhưng khi nhìn vào hai tròng mắt lạnh như băng kia của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên thực không nhịn được mà rùng mình một cái, ánh mắt thật là khủng khiếp nha.“Ngươi…Ngươi thật sự là hoàng đế?” Sợ hãi nuốt nuốt nước miếng, Tiểu Thiên đánh bạo mở miệng nói.Hoàng Phủ Tấn không nói gì, chỉ là trong hai mắt lộ ra cái nhìn nguy hiểm khiến cho lá gan của Tiểu Thiên từ từ thu nhỏ lại.Thấy Hoàng Phủ Tấn không nói gì, Tiểu Thiên tiếp tục mở miệng nói: “Ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không hả?”Câu hỏi vừa mới hỏi ra, một vài hạ nhân xung quang đã gần như ngã xuống, tất cả đều là bị những lời của nàng doạ sợ chết ngất.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi đem câu hỏi vừa rồi lập lại một lần nữa!” sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn thực bị đè nén đến tái mét rồi, nàng dám đối với hắn đưa ra nghi vấn?“Ta nói ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không?” Không có nghĩ nhiều, Tiểu Thiên thực sự bị vẻ mặt của Hoàng Phủ Tấn làm cho tức giận, đau nhức truyền đến từ chỗ vừa mới bị đánh càng làm ọi oán hận của nàng đều đem đổ hết lên người của Hoàng Phủ Tấn, “Làm hoàng đế mà lại không có khí chất của một đấng quân vương. Đánh thê tử đã đủ xấu hổ rồi, ngươi lại còn sai người khác đánh, đánh lại đánh, đánh xong, lại còn muốn đem lão nương tống vào lãnh cung. Có phải ngươi cảm giác là hậu cung hơn ba nghìn phụ nữ cũng đã đủ để ngươi sai khiến rồi phải không, bớt đi một người là ta cũng đâu thấy thiếu đúng không? Cũng đúng, ai kêu ngươi là ngựa đực hoàng đế chứ, làm hoàng đế thật tốt nha, ngủ với nhiều phụ nữ như vậy mà lại không cần dùng đến tiền. Chuyện này ta cũng đã không so đo với ngươi rồi, ngươi ngược lại không biết xấu hổ mắng ta đãng phụ, ngươi nuôi dưỡng hơn ba ngàn phụ nữ, ta cũng không có mắng ngươi dâm phu, ngươi không biết xấu hổ lại mắng ta đãng phụ? Mặc dù xét tính tình ngươi bây giờ, ta thật sự rất muốn cho ngươi đội mũ xanh (bị cắm sừng a)!” Nói đến đây, Tiểu Thiên ngừng lại, lúc này mới phát hiện, tự khi nào chung quanh đã có vài cung nữ té xỉu xuống đất, sắc mặt tất cả đều đã tái nhợt .Lại liếc mắt một cái nhìn Hoàng Phủ Tấn, sắc mặt hắn xanh mét gần như đã bị đóng băng, nàng lại một lần nữa không nhịn được mở miệng nói: “Ngươi nhìn ngươi đi, sắc mặt như mọi người nợ ngươi mấy trăm vạn vậy, hạ nhân nhiều như vậy tất cả đều bị ngươi doạ đến bất tỉnh trên mặt đất, ngươi…” Đang định nói tiếp, nàng đột nhiên dừng lại, bởi vì sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn lúc này khiến cho nàng hiểu rõ rằng, mạng nhỏ của nàng có thể bị mất bất kì lúc nào.Thị vệ bên cạnh cố gắng dùng hết sức lực chống đỡ bản thân để không bị té xỉu từ lâu, mặt mày đã sớm vặn vẹo biến dạng, Hoàng hậu nương nương à Hoàng hậu nương nương, người chẳng lẽ không biết cung nữ là bị những lời người nói hù doạ đến té xỉu sao? Người còn có lá gan đem chuyện này đổ riệt cho Hoàng thượng“Ngươi… Nghe rõ ràng lời ta nói chưa?” Quyết định đem câu nói cuối cùng nói cho hết, Tiểu Thiên mới phát hiện, thì ra nãy giờ nàng lo nói một hơi, thật sự có thể ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.

Tầm mắt lại một lần nữa hướng Hoàng Phủ Tấn, mặc dù đầy bụng tức giận, nhưng khi nhìn vào hai tròng mắt lạnh như băng kia của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên thực không nhịn được mà rùng mình một cái, ánh mắt thật là khủng khiếp nha.

“Ngươi…Ngươi thật sự là hoàng đế?” Sợ hãi nuốt nuốt nước miếng, Tiểu Thiên đánh bạo mở miệng nói.

Hoàng Phủ Tấn không nói gì, chỉ là trong hai mắt lộ ra cái nhìn nguy hiểm khiến cho lá gan của Tiểu Thiên từ từ thu nhỏ lại.

Thấy Hoàng Phủ Tấn không nói gì, Tiểu Thiên tiếp tục mở miệng nói: “Ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không hả?”

Câu hỏi vừa mới hỏi ra, một vài hạ nhân xung quang đã gần như ngã xuống, tất cả đều là bị những lời của nàng doạ sợ chết ngất.

“Niếp Tiểu Thiên, ngươi đem câu hỏi vừa rồi lập lại một lần nữa!” sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn thực bị đè nén đến tái mét rồi, nàng dám đối với hắn đưa ra nghi vấn?

“Ta nói ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không?” Không có nghĩ nhiều, Tiểu Thiên thực sự bị vẻ mặt của Hoàng Phủ Tấn làm cho tức giận, đau nhức truyền đến từ chỗ vừa mới bị đánh càng làm ọi oán hận của nàng đều đem đổ hết lên người của Hoàng Phủ Tấn, “Làm hoàng đế mà lại không có khí chất của một đấng quân vương. Đánh thê tử đã đủ xấu hổ rồi, ngươi lại còn sai người khác đánh, đánh lại đánh, đánh xong, lại còn muốn đem lão nương tống vào lãnh cung. Có phải ngươi cảm giác là hậu cung hơn ba nghìn phụ nữ cũng đã đủ để ngươi sai khiến rồi phải không, bớt đi một người là ta cũng đâu thấy thiếu đúng không? Cũng đúng, ai kêu ngươi là ngựa đực hoàng đế chứ, làm hoàng đế thật tốt nha, ngủ với nhiều phụ nữ như vậy mà lại không cần dùng đến tiền. Chuyện này ta cũng đã không so đo với ngươi rồi, ngươi ngược lại không biết xấu hổ mắng ta đãng phụ, ngươi nuôi dưỡng hơn ba ngàn phụ nữ, ta cũng không có mắng ngươi dâm phu, ngươi không biết xấu hổ lại mắng ta đãng phụ? Mặc dù xét tính tình ngươi bây giờ, ta thật sự rất muốn cho ngươi đội mũ xanh (bị cắm sừng a)!” Nói đến đây, Tiểu Thiên ngừng lại, lúc này mới phát hiện, tự khi nào chung quanh đã có vài cung nữ té xỉu xuống đất, sắc mặt tất cả đều đã tái nhợt .

Lại liếc mắt một cái nhìn Hoàng Phủ Tấn, sắc mặt hắn xanh mét gần như đã bị đóng băng, nàng lại một lần nữa không nhịn được mở miệng nói: “Ngươi nhìn ngươi đi, sắc mặt như mọi người nợ ngươi mấy trăm vạn vậy, hạ nhân nhiều như vậy tất cả đều bị ngươi doạ đến bất tỉnh trên mặt đất, ngươi…” Đang định nói tiếp, nàng đột nhiên dừng lại, bởi vì sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn lúc này khiến cho nàng hiểu rõ rằng, mạng nhỏ của nàng có thể bị mất bất kì lúc nào.

Thị vệ bên cạnh cố gắng dùng hết sức lực chống đỡ bản thân để không bị té xỉu từ lâu, mặt mày đã sớm vặn vẹo biến dạng, Hoàng hậu nương nương à Hoàng hậu nương nương, người chẳng lẽ không biết cung nữ là bị những lời người nói hù doạ đến té xỉu sao? Người còn có lá gan đem chuyện này đổ riệt cho Hoàng thượng

“Ngươi… Nghe rõ ràng lời ta nói chưa?” Quyết định đem câu nói cuối cùng nói cho hết, Tiểu Thiên mới phát hiện, thì ra nãy giờ nàng lo nói một hơi, thật sự có thể ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tầm mắt lại một lần nữa hướng Hoàng Phủ Tấn, mặc dù đầy bụng tức giận, nhưng khi nhìn vào hai tròng mắt lạnh như băng kia của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên thực không nhịn được mà rùng mình một cái, ánh mắt thật là khủng khiếp nha.“Ngươi…Ngươi thật sự là hoàng đế?” Sợ hãi nuốt nuốt nước miếng, Tiểu Thiên đánh bạo mở miệng nói.Hoàng Phủ Tấn không nói gì, chỉ là trong hai mắt lộ ra cái nhìn nguy hiểm khiến cho lá gan của Tiểu Thiên từ từ thu nhỏ lại.Thấy Hoàng Phủ Tấn không nói gì, Tiểu Thiên tiếp tục mở miệng nói: “Ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không hả?”Câu hỏi vừa mới hỏi ra, một vài hạ nhân xung quang đã gần như ngã xuống, tất cả đều là bị những lời của nàng doạ sợ chết ngất.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi đem câu hỏi vừa rồi lập lại một lần nữa!” sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn thực bị đè nén đến tái mét rồi, nàng dám đối với hắn đưa ra nghi vấn?“Ta nói ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không?” Không có nghĩ nhiều, Tiểu Thiên thực sự bị vẻ mặt của Hoàng Phủ Tấn làm cho tức giận, đau nhức truyền đến từ chỗ vừa mới bị đánh càng làm ọi oán hận của nàng đều đem đổ hết lên người của Hoàng Phủ Tấn, “Làm hoàng đế mà lại không có khí chất của một đấng quân vương. Đánh thê tử đã đủ xấu hổ rồi, ngươi lại còn sai người khác đánh, đánh lại đánh, đánh xong, lại còn muốn đem lão nương tống vào lãnh cung. Có phải ngươi cảm giác là hậu cung hơn ba nghìn phụ nữ cũng đã đủ để ngươi sai khiến rồi phải không, bớt đi một người là ta cũng đâu thấy thiếu đúng không? Cũng đúng, ai kêu ngươi là ngựa đực hoàng đế chứ, làm hoàng đế thật tốt nha, ngủ với nhiều phụ nữ như vậy mà lại không cần dùng đến tiền. Chuyện này ta cũng đã không so đo với ngươi rồi, ngươi ngược lại không biết xấu hổ mắng ta đãng phụ, ngươi nuôi dưỡng hơn ba ngàn phụ nữ, ta cũng không có mắng ngươi dâm phu, ngươi không biết xấu hổ lại mắng ta đãng phụ? Mặc dù xét tính tình ngươi bây giờ, ta thật sự rất muốn cho ngươi đội mũ xanh (bị cắm sừng a)!” Nói đến đây, Tiểu Thiên ngừng lại, lúc này mới phát hiện, tự khi nào chung quanh đã có vài cung nữ té xỉu xuống đất, sắc mặt tất cả đều đã tái nhợt .Lại liếc mắt một cái nhìn Hoàng Phủ Tấn, sắc mặt hắn xanh mét gần như đã bị đóng băng, nàng lại một lần nữa không nhịn được mở miệng nói: “Ngươi nhìn ngươi đi, sắc mặt như mọi người nợ ngươi mấy trăm vạn vậy, hạ nhân nhiều như vậy tất cả đều bị ngươi doạ đến bất tỉnh trên mặt đất, ngươi…” Đang định nói tiếp, nàng đột nhiên dừng lại, bởi vì sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn lúc này khiến cho nàng hiểu rõ rằng, mạng nhỏ của nàng có thể bị mất bất kì lúc nào.Thị vệ bên cạnh cố gắng dùng hết sức lực chống đỡ bản thân để không bị té xỉu từ lâu, mặt mày đã sớm vặn vẹo biến dạng, Hoàng hậu nương nương à Hoàng hậu nương nương, người chẳng lẽ không biết cung nữ là bị những lời người nói hù doạ đến té xỉu sao? Người còn có lá gan đem chuyện này đổ riệt cho Hoàng thượng“Ngươi… Nghe rõ ràng lời ta nói chưa?” Quyết định đem câu nói cuối cùng nói cho hết, Tiểu Thiên mới phát hiện, thì ra nãy giờ nàng lo nói một hơi, thật sự có thể ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.

Chương 6