Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 13

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Sau khi nhận được lệnh của Thái hoàng thái hậu bọn thị vệ liền tiến lên, chứng kiến tính tình của Tiểu Thiên, không biết nên làm như thế nào, liếc mắt một cái lại nhìn thấy khuôn mặt đã đen lại của Hoàng Phủ Tấn, còn có đôi mắt rõ ràng đang rất đau lòng của Thái Hoàng thái hậu, bọn thị vệ khó xử đứng yên ở đó, không dám mạo muội hành động.“Thiên Thiên thông minh, đừng khóc nữa, vốn là hoàng tổ mẫu không đúng, hoàng tổ mẫu không nên giúp đỡ Tấn nhi a.” Thái Hoàng thái hậu cúi người xuống, ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Thiên, một màn trước mặt làm cho sắc mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm tối.“Hoàng tổ mẫu, ngài cùng dâm phụ này nói chuyện làm gì?” Hoàng Phủ Tấn lớn tiếng rống lên, tầm mắt chuyển hướng đám thị vệ, “Còn không đem nàng ta kéo đi chém?”“Vâng, Hoàng thượng!”“Tấn nhi…”“Hoàng tổ mẫu xin đừng quan tâm chuyện của Tôn nhi.” Hoàng Phủ Tấn ánh mắt lạnh lẽo, lần đầu tiên, hắn đối với Thái Hoàng thái hậu xuất hiện vẻ mặt bực mình.“Ta không đi ra ngoài, không đi ra ngoài.” Vô lại mà ngồi dưới đất, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu, không cho thị vệ mang đi nàng.Chuyện này liên quan trực tiếp đến mạng nhỏ, nàng ý thức được rất rõ ràng, thất lễ là nhỏ, mất mạng nhỏ lại là chuyện lớn, mặc dù nàng đã 24 tuổi, “Cao linh” rồi, nhưng lúc cần vô lại nhất định vô lại đáng vô lại, tóm lại mạng nhỏ cao hơn hết thảy.“Niếp Tiểu Thiên, buông hoàng tổ mẫu ra!” Hoàng Phủ Tấn tiếng hô như sấm minh bàn lại một lần nữa vang lên.“Ngươi bảo thị vệ đi ra ngoài đi!” Ngồi dưới đất, nháy đôi mắt to đen nhánh, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu ôm càng chặt, rất sợ nếu như chính mình buông tay ngay lập tức sẽ bị lôi đi.“Thiên Thiên…” Hoàng thái hậu cau mày, bà đã là bộ xương già nếu nếu như cứ bị hai vợ chồng bọn họ giày vò, phỏng chừng phải đi gặp hoàng gia gia của chúng rồi.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi rốt cuộc có buông ra không hả! ! !”“Không buông! Không buông! Không buông!” Ngươi muôn thi xem ai nói lớn hơn sao? Ta nhất định sẽ theo đến cùng! Sư tử rống hả? Ta chính là lão đại!Tóm lại, nàng hôm nay nếu làm cho tên bạo quân này thành công khiến cho nàng thành không có đầu quỷ, nàng nhân tiện đổi tên gọi Niếp Tiểu Thiến!“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn chán nản, nữ nhân này có dũng khí dùng hoàng tổ mẫu uy h**p hắn, nàng ôm hoàng tổ mẫu chặt như vậy, làm sao lôi nàng đi bây giờ.Đáng chết!Hoàng Phủ Tấn cắn răng, trừng mắt nhìn Tiểu Thiên, xem bộ dáng khó xử của Thái Hoàng thái hậu, lại nhìn xuống đất nữ nhân không biết xấu hổ này, Hoàng Phủ Tấn cố nén cỗ lửa giận trong lòng.Hắn thật sự phải thoả hiệp với nữ nhân này? Nữ nhân làm cho hắn bị cắm sừng lại còn dám ở trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy! ! !

Sau khi nhận được lệnh của Thái hoàng thái hậu bọn thị vệ liền tiến lên, chứng kiến tính tình của Tiểu Thiên, không biết nên làm như thế nào, liếc mắt một cái lại nhìn thấy khuôn mặt đã đen lại của Hoàng Phủ Tấn, còn có đôi mắt rõ ràng đang rất đau lòng của Thái Hoàng thái hậu, bọn thị vệ khó xử đứng yên ở đó, không dám mạo muội hành động.

“Thiên Thiên thông minh, đừng khóc nữa, vốn là hoàng tổ mẫu không đúng, hoàng tổ mẫu không nên giúp đỡ Tấn nhi a.” Thái Hoàng thái hậu cúi người xuống, ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Thiên, một màn trước mặt làm cho sắc mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm tối.

“Hoàng tổ mẫu, ngài cùng dâm phụ này nói chuyện làm gì?” Hoàng Phủ Tấn lớn tiếng rống lên, tầm mắt chuyển hướng đám thị vệ, “Còn không đem nàng ta kéo đi chém?”

“Vâng, Hoàng thượng!”

“Tấn nhi…”

“Hoàng tổ mẫu xin đừng quan tâm chuyện của Tôn nhi.” Hoàng Phủ Tấn ánh mắt lạnh lẽo, lần đầu tiên, hắn đối với Thái Hoàng thái hậu xuất hiện vẻ mặt bực mình.

“Ta không đi ra ngoài, không đi ra ngoài.” Vô lại mà ngồi dưới đất, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu, không cho thị vệ mang đi nàng.

Chuyện này liên quan trực tiếp đến mạng nhỏ, nàng ý thức được rất rõ ràng, thất lễ là nhỏ, mất mạng nhỏ lại là chuyện lớn, mặc dù nàng đã 24 tuổi, “Cao linh” rồi, nhưng lúc cần vô lại nhất định vô lại đáng vô lại, tóm lại mạng nhỏ cao hơn hết thảy.

“Niếp Tiểu Thiên, buông hoàng tổ mẫu ra!” Hoàng Phủ Tấn tiếng hô như sấm minh bàn lại một lần nữa vang lên.

“Ngươi bảo thị vệ đi ra ngoài đi!” Ngồi dưới đất, nháy đôi mắt to đen nhánh, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu ôm càng chặt, rất sợ nếu như chính mình buông tay ngay lập tức sẽ bị lôi đi.

“Thiên Thiên…” Hoàng thái hậu cau mày, bà đã là bộ xương già nếu nếu như cứ bị hai vợ chồng bọn họ giày vò, phỏng chừng phải đi gặp hoàng gia gia của chúng rồi.

“Niếp Tiểu Thiên, ngươi rốt cuộc có buông ra không hả! ! !”

“Không buông! Không buông! Không buông!” Ngươi muôn thi xem ai nói lớn hơn sao? Ta nhất định sẽ theo đến cùng! Sư tử rống hả? Ta chính là lão đại!

Tóm lại, nàng hôm nay nếu làm cho tên bạo quân này thành công khiến cho nàng thành không có đầu quỷ, nàng nhân tiện đổi tên gọi Niếp Tiểu Thiến!

“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn chán nản, nữ nhân này có dũng khí dùng hoàng tổ mẫu uy h**p hắn, nàng ôm hoàng tổ mẫu chặt như vậy, làm sao lôi nàng đi bây giờ.

Đáng chết!

Hoàng Phủ Tấn cắn răng, trừng mắt nhìn Tiểu Thiên, xem bộ dáng khó xử của Thái Hoàng thái hậu, lại nhìn xuống đất nữ nhân không biết xấu hổ này, Hoàng Phủ Tấn cố nén cỗ lửa giận trong lòng.

Hắn thật sự phải thoả hiệp với nữ nhân này? Nữ nhân làm cho hắn bị cắm sừng lại còn dám ở trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy! ! !

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Sau khi nhận được lệnh của Thái hoàng thái hậu bọn thị vệ liền tiến lên, chứng kiến tính tình của Tiểu Thiên, không biết nên làm như thế nào, liếc mắt một cái lại nhìn thấy khuôn mặt đã đen lại của Hoàng Phủ Tấn, còn có đôi mắt rõ ràng đang rất đau lòng của Thái Hoàng thái hậu, bọn thị vệ khó xử đứng yên ở đó, không dám mạo muội hành động.“Thiên Thiên thông minh, đừng khóc nữa, vốn là hoàng tổ mẫu không đúng, hoàng tổ mẫu không nên giúp đỡ Tấn nhi a.” Thái Hoàng thái hậu cúi người xuống, ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Thiên, một màn trước mặt làm cho sắc mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm tối.“Hoàng tổ mẫu, ngài cùng dâm phụ này nói chuyện làm gì?” Hoàng Phủ Tấn lớn tiếng rống lên, tầm mắt chuyển hướng đám thị vệ, “Còn không đem nàng ta kéo đi chém?”“Vâng, Hoàng thượng!”“Tấn nhi…”“Hoàng tổ mẫu xin đừng quan tâm chuyện của Tôn nhi.” Hoàng Phủ Tấn ánh mắt lạnh lẽo, lần đầu tiên, hắn đối với Thái Hoàng thái hậu xuất hiện vẻ mặt bực mình.“Ta không đi ra ngoài, không đi ra ngoài.” Vô lại mà ngồi dưới đất, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu, không cho thị vệ mang đi nàng.Chuyện này liên quan trực tiếp đến mạng nhỏ, nàng ý thức được rất rõ ràng, thất lễ là nhỏ, mất mạng nhỏ lại là chuyện lớn, mặc dù nàng đã 24 tuổi, “Cao linh” rồi, nhưng lúc cần vô lại nhất định vô lại đáng vô lại, tóm lại mạng nhỏ cao hơn hết thảy.“Niếp Tiểu Thiên, buông hoàng tổ mẫu ra!” Hoàng Phủ Tấn tiếng hô như sấm minh bàn lại một lần nữa vang lên.“Ngươi bảo thị vệ đi ra ngoài đi!” Ngồi dưới đất, nháy đôi mắt to đen nhánh, Tiểu Thiên ôm bắp đùi Thái Hoàng thái hậu ôm càng chặt, rất sợ nếu như chính mình buông tay ngay lập tức sẽ bị lôi đi.“Thiên Thiên…” Hoàng thái hậu cau mày, bà đã là bộ xương già nếu nếu như cứ bị hai vợ chồng bọn họ giày vò, phỏng chừng phải đi gặp hoàng gia gia của chúng rồi.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi rốt cuộc có buông ra không hả! ! !”“Không buông! Không buông! Không buông!” Ngươi muôn thi xem ai nói lớn hơn sao? Ta nhất định sẽ theo đến cùng! Sư tử rống hả? Ta chính là lão đại!Tóm lại, nàng hôm nay nếu làm cho tên bạo quân này thành công khiến cho nàng thành không có đầu quỷ, nàng nhân tiện đổi tên gọi Niếp Tiểu Thiến!“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn chán nản, nữ nhân này có dũng khí dùng hoàng tổ mẫu uy h**p hắn, nàng ôm hoàng tổ mẫu chặt như vậy, làm sao lôi nàng đi bây giờ.Đáng chết!Hoàng Phủ Tấn cắn răng, trừng mắt nhìn Tiểu Thiên, xem bộ dáng khó xử của Thái Hoàng thái hậu, lại nhìn xuống đất nữ nhân không biết xấu hổ này, Hoàng Phủ Tấn cố nén cỗ lửa giận trong lòng.Hắn thật sự phải thoả hiệp với nữ nhân này? Nữ nhân làm cho hắn bị cắm sừng lại còn dám ở trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy! ! !

Chương 13