Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 54

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tiểu Thiên khẽ nhép miệng lên, miễn cưỡng liếc Niếp Vân Hạc nhìn một cái.Vương thị gặp Niếp Vân Hạc tiến vào, vừa rồi kia cổ kiêu ngạo , dáng vẻ bệ vệ nháy mắt biến thành một bộ đáng thương, “Lão gia, người xem đi, nha đầu chết tiệt này tự dưng đến đây khi dễ thiếp.”Ông nội ngươi, hai mẹ con Tiểu Thiên trợn mắt nhìn kẻ nói dối .Tiểu Thiên vốn định đi tới đánh mấy bạt tai nữa, lại bị Niếp phu nhân kéo lại.Chỉ thấy Niếp Vân Hạc lại một lần nữa đem tầm mắt chuyển hướng Tiểu Thiên, ngữ khí cao ngạo mở miệng nói: “Không thể quên đi, vậy ngươi muốn như thế nào? Là muốn đem Nhị nương ăn sống nuốt tươi luôn phải không?”“Ngài nghĩ rằng ta không dám làm sao?” Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng nhìn Niếp Vân Hạc, lão già chết tiệt kia cũng không phải là cha nàng, nàng mới sẽ không cho hắn mặt mũi.Niếp Vân Hạc nghe Tiểu Thiên nói ngây ngẩn cả người, đây là con gái lớn của ông, nhưng cho tới bây giờ không dám nói với ông như vậy, nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào hai mắt của ông, chứ đừng nói đến biểu hiện ra như vậy khinh thường.“Ngươi thử làm xem!” Niếp Vân Hạc nheo lại hai mắt, cắn răng nói.“A ~” Ngược lại Tiểu Thiên lại có vẻ bình tĩnh rất nhiều, khẽ cười một tiếng, nàng hơi nháy mắt mắt, tầm mắt quét về phía Vương thị, mở miệng nói: “Vậy ngài bảo bà ấy tiếp tục khi dễ một lần thử xem xem.”Ánh mắt Tiểu Thiên như vậy làm cho Vương thị theo bản năng bước chân ra sau vài bước.

Tiểu Thiên khẽ nhép miệng lên, miễn cưỡng liếc Niếp Vân Hạc nhìn một cái.

Vương thị gặp Niếp Vân Hạc tiến vào, vừa rồi kia cổ kiêu ngạo , dáng vẻ bệ vệ nháy mắt biến thành một bộ đáng thương, “Lão gia, người xem đi, nha đầu chết tiệt này tự dưng đến đây khi dễ thiếp.”

Ông nội ngươi, hai mẹ con Tiểu Thiên trợn mắt nhìn kẻ nói dối .

Tiểu Thiên vốn định đi tới đánh mấy bạt tai nữa, lại bị Niếp phu nhân kéo lại.

Chỉ thấy Niếp Vân Hạc lại một lần nữa đem tầm mắt chuyển hướng Tiểu Thiên, ngữ khí cao ngạo mở miệng nói: “Không thể quên đi, vậy ngươi muốn như thế nào? Là muốn đem Nhị nương ăn sống nuốt tươi luôn phải không?”

“Ngài nghĩ rằng ta không dám làm sao?” Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng nhìn Niếp Vân Hạc, lão già chết tiệt kia cũng không phải là cha nàng, nàng mới sẽ không cho hắn mặt mũi.

Niếp Vân Hạc nghe Tiểu Thiên nói ngây ngẩn cả người, đây là con gái lớn của ông, nhưng cho tới bây giờ không dám nói với ông như vậy, nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào hai mắt của ông, chứ đừng nói đến biểu hiện ra như vậy khinh thường.

“Ngươi thử làm xem!” Niếp Vân Hạc nheo lại hai mắt, cắn răng nói.

“A ~” Ngược lại Tiểu Thiên lại có vẻ bình tĩnh rất nhiều, khẽ cười một tiếng, nàng hơi nháy mắt mắt, tầm mắt quét về phía Vương thị, mở miệng nói: “Vậy ngài bảo bà ấy tiếp tục khi dễ một lần thử xem xem.”

Ánh mắt Tiểu Thiên như vậy làm cho Vương thị theo bản năng bước chân ra sau vài bước.

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tiểu Thiên khẽ nhép miệng lên, miễn cưỡng liếc Niếp Vân Hạc nhìn một cái.Vương thị gặp Niếp Vân Hạc tiến vào, vừa rồi kia cổ kiêu ngạo , dáng vẻ bệ vệ nháy mắt biến thành một bộ đáng thương, “Lão gia, người xem đi, nha đầu chết tiệt này tự dưng đến đây khi dễ thiếp.”Ông nội ngươi, hai mẹ con Tiểu Thiên trợn mắt nhìn kẻ nói dối .Tiểu Thiên vốn định đi tới đánh mấy bạt tai nữa, lại bị Niếp phu nhân kéo lại.Chỉ thấy Niếp Vân Hạc lại một lần nữa đem tầm mắt chuyển hướng Tiểu Thiên, ngữ khí cao ngạo mở miệng nói: “Không thể quên đi, vậy ngươi muốn như thế nào? Là muốn đem Nhị nương ăn sống nuốt tươi luôn phải không?”“Ngài nghĩ rằng ta không dám làm sao?” Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng nhìn Niếp Vân Hạc, lão già chết tiệt kia cũng không phải là cha nàng, nàng mới sẽ không cho hắn mặt mũi.Niếp Vân Hạc nghe Tiểu Thiên nói ngây ngẩn cả người, đây là con gái lớn của ông, nhưng cho tới bây giờ không dám nói với ông như vậy, nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào hai mắt của ông, chứ đừng nói đến biểu hiện ra như vậy khinh thường.“Ngươi thử làm xem!” Niếp Vân Hạc nheo lại hai mắt, cắn răng nói.“A ~” Ngược lại Tiểu Thiên lại có vẻ bình tĩnh rất nhiều, khẽ cười một tiếng, nàng hơi nháy mắt mắt, tầm mắt quét về phía Vương thị, mở miệng nói: “Vậy ngài bảo bà ấy tiếp tục khi dễ một lần thử xem xem.”Ánh mắt Tiểu Thiên như vậy làm cho Vương thị theo bản năng bước chân ra sau vài bước.

Chương 54