“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…
Chương 64
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… “Hoàng Thượng thật là, hậu cung có nhiều mỹ nữ như vậy cùng ngài, ngài không thể cho Thiên Thiên ở nhà thêm vài ngày sao?” Tựa vào trên vai Hoàng Phủ Tấn, không biết người khác còn tưởng rằng bọn họ trong lúc đó có bao nhiêu ân ái.“Không, trẫm chỉ thích Thiên Thiên thôi.” Hoàng Phủ Tấn siết chặt tay đặt ở thắt lưng của Tiểu Thiên, trong lòng ứa ra hỏa, ở mặt ngoài lại như trước là kia ôn nhu làm cho nữ nhân nguyện ý lâm vào biểu hiện này mà chết.“Ha hả ~~ Hoàng Thượng chàng thật là xấu!” Tiểu Thiên ra vẻ không thuận theo đẩy hoàng đế một phen, bộ dáng đưa đẩy giống y như kĩ nữ ngay cả chính mình còn không nhịn được rùng mình một cái!Mẹ ơi, rõ ràng là cùng hôn quân này giả vớ ân ân ái ái, tại sao nàng lại cảm thấy mình như đang đóng vai một kĩ nữ vầy nè trời!“Niếp Tiểu Thiên, ngươi diễn đắc ý quá mức !” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, nhịn không được nhắc nhở nàng, khóe miệng hơi hơi run rẩy .“Khụ khụ. . . . . .” Bị lời nói của Hoàng Phủ Tấn làm sặc, trong mắt Tiểu Thiên hiện lên một tia mất tự nhiên.
“Hoàng Thượng thật là, hậu cung có nhiều mỹ nữ như vậy cùng ngài, ngài không thể cho Thiên Thiên ở nhà thêm vài ngày sao?” Tựa vào trên vai Hoàng Phủ Tấn, không biết người khác còn tưởng rằng bọn họ trong lúc đó có bao nhiêu ân ái.
“Không, trẫm chỉ thích Thiên Thiên thôi.” Hoàng Phủ Tấn siết chặt tay đặt ở thắt lưng của Tiểu Thiên, trong lòng ứa ra hỏa, ở mặt ngoài lại như trước là kia ôn nhu làm cho nữ nhân nguyện ý lâm vào biểu hiện này mà chết.
“Ha hả ~~ Hoàng Thượng chàng thật là xấu!” Tiểu Thiên ra vẻ không thuận theo đẩy hoàng đế một phen, bộ dáng đưa đẩy giống y như kĩ nữ ngay cả chính mình còn không nhịn được rùng mình một cái!
Mẹ ơi, rõ ràng là cùng hôn quân này giả vớ ân ân ái ái, tại sao nàng lại cảm thấy mình như đang đóng vai một kĩ nữ vầy nè trời!
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi diễn đắc ý quá mức !” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, nhịn không được nhắc nhở nàng, khóe miệng hơi hơi run rẩy .
“Khụ khụ. . . . . .” Bị lời nói của Hoàng Phủ Tấn làm sặc, trong mắt Tiểu Thiên hiện lên một tia mất tự nhiên.
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… “Hoàng Thượng thật là, hậu cung có nhiều mỹ nữ như vậy cùng ngài, ngài không thể cho Thiên Thiên ở nhà thêm vài ngày sao?” Tựa vào trên vai Hoàng Phủ Tấn, không biết người khác còn tưởng rằng bọn họ trong lúc đó có bao nhiêu ân ái.“Không, trẫm chỉ thích Thiên Thiên thôi.” Hoàng Phủ Tấn siết chặt tay đặt ở thắt lưng của Tiểu Thiên, trong lòng ứa ra hỏa, ở mặt ngoài lại như trước là kia ôn nhu làm cho nữ nhân nguyện ý lâm vào biểu hiện này mà chết.“Ha hả ~~ Hoàng Thượng chàng thật là xấu!” Tiểu Thiên ra vẻ không thuận theo đẩy hoàng đế một phen, bộ dáng đưa đẩy giống y như kĩ nữ ngay cả chính mình còn không nhịn được rùng mình một cái!Mẹ ơi, rõ ràng là cùng hôn quân này giả vớ ân ân ái ái, tại sao nàng lại cảm thấy mình như đang đóng vai một kĩ nữ vầy nè trời!“Niếp Tiểu Thiên, ngươi diễn đắc ý quá mức !” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, nhịn không được nhắc nhở nàng, khóe miệng hơi hơi run rẩy .“Khụ khụ. . . . . .” Bị lời nói của Hoàng Phủ Tấn làm sặc, trong mắt Tiểu Thiên hiện lên một tia mất tự nhiên.