Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 374

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Hoàng Phủ Tấn hành động kinh ngạc, có chút hả hê nhìn Lan phi bên cạnh, đồng thời, khiến hắn càng thêm kinh ngạc chính là nụ hôn của hắn làm Thiên Thiên có chút đau.Nàng thủy chung bị Hoàng Phủ Tấn ôm chặt vào ngực, nhìn ánh mắt tức giận của Hoàng Phủ Tấn, lại không chút thương tiếc hôn trừng phạt nàng, vành mắt nàng càng thêm đỏ.Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay!Những lời này của Hoàng Phủ Tấn không ngừng nổi lên trong đầu nàng, cộng thêm hắn vừa rồi mới cùng Lan Phi thân mật, làm trong lòng nàng nhói lên, ngày đó ủy khuất cộng với lúc này tức giận cùng nhau bừng lên.Hắn ngay cả một cơ hội giải thích cũng không cho nàng, tại sao bây giờ lại thô lỗ hôn trừng phạt nàng như vậy?"Pang ——"Tiếng tát tay kinh người vang lên, làm Lan Phi ở bên cạnh bị dọa cho sợ đến xanh mặt, dưới chân mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất.Này. . . . . . Này Hoàng hậu nương nương điên rồi sao? Nàng lại dám động thủ đánh hoàng thượng?Hoàng Phủ Tấn thấy Tiểu Thiên hành động như vậy cũng sửng sốt một lúc lâu, hắn không nghĩ Tiểu Thiên sẽ giận đến mức trước mặt phi tử khác cho hắn một tát tay, hắn càng không nghĩ tới, rõ ràng đã nói muốn thả tay hắn, lại vì bộ dạng ra vẻ không sao cả này của nàng mà giận đến hôn nàng, không chút nào thương hương tiếc ngọc hôn nàng.Làm hoàng đế, gặp phải tình huống như vậy, hắn đáng ra phải tức giận, cái này đánh nàng nữ nhân là sẽ không có ngày thật tốt qua không phải sao?Nhưng khi hắn thấy mắt nàng lóe lên lệ quang thì lại đau lòng không thôi"Hoàng Phủ Tấn!" Thừa dịp Hoàng Phủ Tấn lo lắng không chú ý, Tiểu Thiên chợt đẩy hắn ra, "Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời, cũng đừng gặp mặt ta! ! !" Câu này, nàng gần như hô lên, nước mắt không thể nén nổi nửa tuôn trào ra, xoay người chạy ra ngoài."Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời?"Hoàng Phủ Tấn che gò má nóng lên , lo lắng tự nói, trong đầu thoáng qua hình ảnh Tiểu Thiên thương tâm chạy đi trong nước mắt, tim lại nhói lên.Không lẽ theo như lời Ngự nói, nàng ngày đó tìm Như Mộng còn có chuyện khác sao?Nhưng là, nàng đi tìm Như Mộng còn có thể có chuyện gì?Nhíu mày, Hoàng Phủ Tấn trầm mặc không nói, một lúc lâu sau, hắn mới xoay người rời đi. Hắn không đi tìm Tiểu Thiên. Hiện tại, có một số việc, hắn cần làm rõ .

Hoàng Phủ Tấn hành động kinh ngạc, có chút hả hê nhìn Lan phi bên cạnh, đồng thời, khiến hắn càng thêm kinh ngạc chính là nụ hôn của hắn làm Thiên Thiên có chút đau.

Nàng thủy chung bị Hoàng Phủ Tấn ôm chặt vào ngực, nhìn ánh mắt tức giận của Hoàng Phủ Tấn, lại không chút thương tiếc hôn trừng phạt nàng, vành mắt nàng càng thêm đỏ.

Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay!

Những lời này của Hoàng Phủ Tấn không ngừng nổi lên trong đầu nàng, cộng thêm hắn vừa rồi mới cùng Lan Phi thân mật, làm trong lòng nàng nhói lên, ngày đó ủy khuất cộng với lúc này tức giận cùng nhau bừng lên.

Hắn ngay cả một cơ hội giải thích cũng không cho nàng, tại sao bây giờ lại thô lỗ hôn trừng phạt nàng như vậy?

"Pang ——"

Tiếng tát tay kinh người vang lên, làm Lan Phi ở bên cạnh bị dọa cho sợ đến xanh mặt, dưới chân mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất.

Này. . . . . . Này Hoàng hậu nương nương điên rồi sao? Nàng lại dám động thủ đánh hoàng thượng?

Hoàng Phủ Tấn thấy Tiểu Thiên hành động như vậy cũng sửng sốt một lúc lâu, hắn không nghĩ Tiểu Thiên sẽ giận đến mức trước mặt phi tử khác cho hắn một tát tay, hắn càng không nghĩ tới, rõ ràng đã nói muốn thả tay hắn, lại vì bộ dạng ra vẻ không sao cả này của nàng mà giận đến hôn nàng, không chút nào thương hương tiếc ngọc hôn nàng.

Làm hoàng đế, gặp phải tình huống như vậy, hắn đáng ra phải tức giận, cái này đánh nàng nữ nhân là sẽ không có ngày thật tốt qua không phải sao?

Nhưng khi hắn thấy mắt nàng lóe lên lệ quang thì lại đau lòng không thôi

"Hoàng Phủ Tấn!" Thừa dịp Hoàng Phủ Tấn lo lắng không chú ý, Tiểu Thiên chợt đẩy hắn ra, "Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời, cũng đừng gặp mặt ta! ! !" Câu này, nàng gần như hô lên, nước mắt không thể nén nổi nửa tuôn trào ra, xoay người chạy ra ngoài.

"Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời?"

Hoàng Phủ Tấn che gò má nóng lên , lo lắng tự nói, trong đầu thoáng qua hình ảnh Tiểu Thiên thương tâm chạy đi trong nước mắt, tim lại nhói lên.

Không lẽ theo như lời Ngự nói, nàng ngày đó tìm Như Mộng còn có chuyện khác sao?

Nhưng là, nàng đi tìm Như Mộng còn có thể có chuyện gì?

Nhíu mày, Hoàng Phủ Tấn trầm mặc không nói, một lúc lâu sau, hắn mới xoay người rời đi. Hắn không đi tìm Tiểu Thiên. Hiện tại, có một số việc, hắn cần làm rõ .

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Hoàng Phủ Tấn hành động kinh ngạc, có chút hả hê nhìn Lan phi bên cạnh, đồng thời, khiến hắn càng thêm kinh ngạc chính là nụ hôn của hắn làm Thiên Thiên có chút đau.Nàng thủy chung bị Hoàng Phủ Tấn ôm chặt vào ngực, nhìn ánh mắt tức giận của Hoàng Phủ Tấn, lại không chút thương tiếc hôn trừng phạt nàng, vành mắt nàng càng thêm đỏ.Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay! Ngươi không cần làm khó, trẫm buông tay!Những lời này của Hoàng Phủ Tấn không ngừng nổi lên trong đầu nàng, cộng thêm hắn vừa rồi mới cùng Lan Phi thân mật, làm trong lòng nàng nhói lên, ngày đó ủy khuất cộng với lúc này tức giận cùng nhau bừng lên.Hắn ngay cả một cơ hội giải thích cũng không cho nàng, tại sao bây giờ lại thô lỗ hôn trừng phạt nàng như vậy?"Pang ——"Tiếng tát tay kinh người vang lên, làm Lan Phi ở bên cạnh bị dọa cho sợ đến xanh mặt, dưới chân mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất.Này. . . . . . Này Hoàng hậu nương nương điên rồi sao? Nàng lại dám động thủ đánh hoàng thượng?Hoàng Phủ Tấn thấy Tiểu Thiên hành động như vậy cũng sửng sốt một lúc lâu, hắn không nghĩ Tiểu Thiên sẽ giận đến mức trước mặt phi tử khác cho hắn một tát tay, hắn càng không nghĩ tới, rõ ràng đã nói muốn thả tay hắn, lại vì bộ dạng ra vẻ không sao cả này của nàng mà giận đến hôn nàng, không chút nào thương hương tiếc ngọc hôn nàng.Làm hoàng đế, gặp phải tình huống như vậy, hắn đáng ra phải tức giận, cái này đánh nàng nữ nhân là sẽ không có ngày thật tốt qua không phải sao?Nhưng khi hắn thấy mắt nàng lóe lên lệ quang thì lại đau lòng không thôi"Hoàng Phủ Tấn!" Thừa dịp Hoàng Phủ Tấn lo lắng không chú ý, Tiểu Thiên chợt đẩy hắn ra, "Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời, cũng đừng gặp mặt ta! ! !" Câu này, nàng gần như hô lên, nước mắt không thể nén nổi nửa tuôn trào ra, xoay người chạy ra ngoài."Nếu dám nói buông tay, thì cũng đừng nên nuốt lời?"Hoàng Phủ Tấn che gò má nóng lên , lo lắng tự nói, trong đầu thoáng qua hình ảnh Tiểu Thiên thương tâm chạy đi trong nước mắt, tim lại nhói lên.Không lẽ theo như lời Ngự nói, nàng ngày đó tìm Như Mộng còn có chuyện khác sao?Nhưng là, nàng đi tìm Như Mộng còn có thể có chuyện gì?Nhíu mày, Hoàng Phủ Tấn trầm mặc không nói, một lúc lâu sau, hắn mới xoay người rời đi. Hắn không đi tìm Tiểu Thiên. Hiện tại, có một số việc, hắn cần làm rõ .

Chương 374