Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 462

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… "Đoạn tuyệt tình yêu?" Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy bốn chữ chói lọi trên sách, hắn ngửa đầu, thống khổ nở nụ cười, "Ha hađoạn tuyệt tình yêu? Ha ha" nước mắt theo khóe mắt, làm ướt mái tóc đen nơi thái dương của hắn!Nụ cười này tuyệt vọng cùng thống khổ sợ là người bên cạnh hoàn toàn là không cách nào thể chia sẻ được."Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Lý Tĩnh rất muốn mở miệng an ủi Hoàng Phủ Tấn, nhưng lại phát hiện thật hắn sự không thể thốt được thành lời."Đây chính là phương pháp ức chế Minh Hoa?" Hoàng Phủ Tấn giống như điên đem vật cầm trong tay xé thành mảnh nhỏ!"Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, đây là phương pháp duy nhất mấy ngày nay thần có thể tìm được." Lý Tĩnh nhắm mắt hồi đáp, nói thật, thấy Hoàng Phủ Tấn thống khổ như thế, hắn thật không đành lòng trả lời như vậy, nhưng đây cũng là đáp án duy nhất hắn có thể đưa ra ."Ha ha! ! !" Dưới chân lảo đảo vào bước, hắn vô lực ngồi phịch xuống ghế, trong mắt của hắn mang theo khổ sở làm cho đau lòng người.Hướng Lý Tĩnh khoát tay áo, "Ngươi lui xuống đi.""Dạ, thần cáo lui!" Không yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn một lần nữa, Lý Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu một cái, xoay người, đi ra khỏi ngự thư phòng."Đoạn tuyệt tình yêu?" Nụ cười khổ sở trong mắt Hoàng Phủ Tấn lúc này đã gần như tuyệt vọng, nhưng hắn hiện tại hy vọng duy nhất chính là dùng phương pháp như vậy để cứu Thiên Thiên."Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn đè nén tiếng khóc trong lòng, cắn lấy mu bàn tay lạnh như băng, nước mắt theo cổ tay của hắn ướt ống tay áo, hắn đè nén tiếng khóc, lưng run rẩy không ngừng.Nhặt lên tờ giấy đã bị hắn xé nát, nhìn lại câu trên đó đã làm hắn đau nhói tận đáy lòng, đây lại là phương pháp duy nhất hắn có thể cứu Thiên Thiên.Năm đó quốc sư nước Tịch Huyễn phối trí ra độc dược như vậy, nguyên nhân chỉ là bởi vì nữ nhân hắn yêu uống lầm phải độc dược mà hắn đã phối chế ra mà chết, tự trách bản thân, sau khi hắn điều chế ra loại độc dược đó, hắn đã uống vào, mỗi lần hắn nhớ người yêu, độc hắn sẽ gặp phát tác lần thứ nhất, hắn nhớ lần thứ hai, thì độc sẽ dẫn phát lần thứ hai, hắn dùng loại phương thức b**n th** tự hành hạ bản thân như thế này để hắn chết ở trước mộ phần để cho người yêu , nhưng hắn cũng từng để lại ình một phương pháp ức chế độc Minh Hoa cùng giải dược đó chính là, chỉ có người đoạn tuyệt tình yêu, mới có thể miễn trừ Minh Hoa độc hành hạ.Nhưng một khi đ*ng t*nh, sẽ tăng nhanh thời gian Minh Hoa độc phát tác, cuối cùng dẫn đến cái chết

"Đoạn tuyệt tình yêu?" Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy bốn chữ chói lọi trên sách, hắn ngửa đầu, thống khổ nở nụ cười, "Ha ha

đoạn tuyệt tình yêu? Ha ha

" nước mắt theo khóe mắt, làm ướt mái tóc đen nơi thái dương của hắn!

Nụ cười này tuyệt vọng cùng thống khổ sợ là người bên cạnh hoàn toàn là không cách nào thể chia sẻ được.

"Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Lý Tĩnh rất muốn mở miệng an ủi Hoàng Phủ Tấn, nhưng lại phát hiện thật hắn sự không thể thốt được thành lời.

"Đây chính là phương pháp ức chế Minh Hoa?" Hoàng Phủ Tấn giống như điên đem vật cầm trong tay xé thành mảnh nhỏ!

"Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, đây là phương pháp duy nhất mấy ngày nay thần có thể tìm được." Lý Tĩnh nhắm mắt hồi đáp, nói thật, thấy Hoàng Phủ Tấn thống khổ như thế, hắn thật không đành lòng trả lời như vậy, nhưng đây cũng là đáp án duy nhất hắn có thể đưa ra .

"Ha ha! ! !" Dưới chân lảo đảo vào bước, hắn vô lực ngồi phịch xuống ghế, trong mắt của hắn mang theo khổ sở làm cho đau lòng người.

Hướng Lý Tĩnh khoát tay áo, "Ngươi lui xuống đi."

"Dạ, thần cáo lui!" Không yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn một lần nữa, Lý Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu một cái, xoay người, đi ra khỏi ngự thư phòng.

"Đoạn tuyệt tình yêu?" Nụ cười khổ sở trong mắt Hoàng Phủ Tấn lúc này đã gần như tuyệt vọng, nhưng hắn hiện tại hy vọng duy nhất chính là dùng phương pháp như vậy để cứu Thiên Thiên.

"Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn đè nén tiếng khóc trong lòng, cắn lấy mu bàn tay lạnh như băng, nước mắt theo cổ tay của hắn ướt ống tay áo, hắn đè nén tiếng khóc, lưng run rẩy không ngừng.

Nhặt lên tờ giấy đã bị hắn xé nát, nhìn lại câu trên đó đã làm hắn đau nhói tận đáy lòng, đây lại là phương pháp duy nhất hắn có thể cứu Thiên Thiên.

Năm đó quốc sư nước Tịch Huyễn phối trí ra độc dược như vậy, nguyên nhân chỉ là bởi vì nữ nhân hắn yêu uống lầm phải độc dược mà hắn đã phối chế ra mà chết, tự trách bản thân, sau khi hắn điều chế ra loại độc dược đó, hắn đã uống vào, mỗi lần hắn nhớ người yêu, độc hắn sẽ gặp phát tác lần thứ nhất, hắn nhớ lần thứ hai, thì độc sẽ dẫn phát lần thứ hai, hắn dùng loại phương thức b**n th** tự hành hạ bản thân như thế này để hắn chết ở trước mộ phần để cho người yêu , nhưng hắn cũng từng để lại ình một phương pháp ức chế độc Minh Hoa cùng giải dược đó chính là, chỉ có người đoạn tuyệt tình yêu, mới có thể miễn trừ Minh Hoa độc hành hạ.

Nhưng một khi đ*ng t*nh, sẽ tăng nhanh thời gian Minh Hoa độc phát tác, cuối cùng dẫn đến cái chết

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… "Đoạn tuyệt tình yêu?" Hoàng Phủ Tấn nhìn thấy bốn chữ chói lọi trên sách, hắn ngửa đầu, thống khổ nở nụ cười, "Ha hađoạn tuyệt tình yêu? Ha ha" nước mắt theo khóe mắt, làm ướt mái tóc đen nơi thái dương của hắn!Nụ cười này tuyệt vọng cùng thống khổ sợ là người bên cạnh hoàn toàn là không cách nào thể chia sẻ được."Hoàng. . . . . . Hoàng thượng." Lý Tĩnh rất muốn mở miệng an ủi Hoàng Phủ Tấn, nhưng lại phát hiện thật hắn sự không thể thốt được thành lời."Đây chính là phương pháp ức chế Minh Hoa?" Hoàng Phủ Tấn giống như điên đem vật cầm trong tay xé thành mảnh nhỏ!"Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, đây là phương pháp duy nhất mấy ngày nay thần có thể tìm được." Lý Tĩnh nhắm mắt hồi đáp, nói thật, thấy Hoàng Phủ Tấn thống khổ như thế, hắn thật không đành lòng trả lời như vậy, nhưng đây cũng là đáp án duy nhất hắn có thể đưa ra ."Ha ha! ! !" Dưới chân lảo đảo vào bước, hắn vô lực ngồi phịch xuống ghế, trong mắt của hắn mang theo khổ sở làm cho đau lòng người.Hướng Lý Tĩnh khoát tay áo, "Ngươi lui xuống đi.""Dạ, thần cáo lui!" Không yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn một lần nữa, Lý Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu một cái, xoay người, đi ra khỏi ngự thư phòng."Đoạn tuyệt tình yêu?" Nụ cười khổ sở trong mắt Hoàng Phủ Tấn lúc này đã gần như tuyệt vọng, nhưng hắn hiện tại hy vọng duy nhất chính là dùng phương pháp như vậy để cứu Thiên Thiên."Thiên Thiên. . . . . ." Hoàng Phủ Tấn đè nén tiếng khóc trong lòng, cắn lấy mu bàn tay lạnh như băng, nước mắt theo cổ tay của hắn ướt ống tay áo, hắn đè nén tiếng khóc, lưng run rẩy không ngừng.Nhặt lên tờ giấy đã bị hắn xé nát, nhìn lại câu trên đó đã làm hắn đau nhói tận đáy lòng, đây lại là phương pháp duy nhất hắn có thể cứu Thiên Thiên.Năm đó quốc sư nước Tịch Huyễn phối trí ra độc dược như vậy, nguyên nhân chỉ là bởi vì nữ nhân hắn yêu uống lầm phải độc dược mà hắn đã phối chế ra mà chết, tự trách bản thân, sau khi hắn điều chế ra loại độc dược đó, hắn đã uống vào, mỗi lần hắn nhớ người yêu, độc hắn sẽ gặp phát tác lần thứ nhất, hắn nhớ lần thứ hai, thì độc sẽ dẫn phát lần thứ hai, hắn dùng loại phương thức b**n th** tự hành hạ bản thân như thế này để hắn chết ở trước mộ phần để cho người yêu , nhưng hắn cũng từng để lại ình một phương pháp ức chế độc Minh Hoa cùng giải dược đó chính là, chỉ có người đoạn tuyệt tình yêu, mới có thể miễn trừ Minh Hoa độc hành hạ.Nhưng một khi đ*ng t*nh, sẽ tăng nhanh thời gian Minh Hoa độc phát tác, cuối cùng dẫn đến cái chết

Chương 462