“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…
Chương 507
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Nha môn tri phủ——"Xảy ra chuyện gì, đã nhiều ngày như vậy cũng không thấy bọn họ xuất hiện? Các ngươi tiết lộ tin tức có phải không?" Hoàng Phủ Tấn có vẻ có chút không đợi được.Mấy ngày nay hắn đã đè nén tính tình, kiên nhẫn chờ bọn họ xuất hiện. Nhưng là một ngày lại một ngày trôi qua, ngay cả phát hiện ra dấu hiệu của bọn họ cũng không có.Nhiều lần hắn cũng muốn phái binh tìm kiếm trực tiếp ở thành Chiêu Lăng, coi như đem cả tòa thành Chiêu Lăng này lật lên, hắn cũng phải tìm cho được Thiên Thiên.Nhưng mà hắn lại lo lắng hành động như thế sẽ làm Thiên Thiên lại lần nữa biến mất. Hắn đã không chơi nổi rồi, cũng không đánh cuộc được rồi, hắn không thể để Thiên Thiên lại một lần nữa biến mất."Hoàng thượng xin bớt giận, thần tiên đại hiệp sau mỗi lần cướp xong cũng sẽ mai danh ẩn tích một thời gian mới có thể xuất hiện, thần cũng không thể nắm chắc, cũng không xác định được lúc nào hắn sẽ xuất hiện." Đại Ba nhanh chóng nói xong, xem ra hoàng thượng đợi nhiều ngày như vậy, tính nhẫn nại cũng từ từ bị mài đi. Nếu là không bắt được thần tiên đại hiệp, sợ rằng hoàng thượng trong cơn tức giận sẽ trị hắn tội hành sự bất lực, vậy cũng thảm a."Trẫm sẽ cho ngươi thời gian mấy ngày, nếu còn không có biện pháp để cho bọn họ xuất hiện..., chỗ ngươi ngồi liền đổi lại để cho người khác đến ngồi!" Hoàng Phủ Tấn mặt lạnh nhìn về phía Đại Ba."Dạ, hoàng thượng, thần tuân chỉ, thần nhất định dốc hết sức!""Không phải là hết sức, mà là nhất định phải tìm ra bọn họ cho trẫm." Hoàng Phủ Tấn không cho Đại Ba một tia cơ hội th* d*c. Nếu là tìm không thấy Thiên Thiên, hắn cũng hoài nghi mình có thể hay không sắp điên mất rồi.Đoạn Tình cốc ——"Thiên Thiên!" Ám Dạ xuất hiện ở sau lưng Tiểu Thiên, như thường ngày, trên mặt của hắn luôn là treo một nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này khiến ai cũng không cách nào kháng cự, tràn đầy tự tin cùng hăng hái."Cười đến rực rỡ như vậy, lại có cái chuyện tốt gì sắp xảy ra có phải không?" Xoay đầu lại, nhìn nụ cười trên mặt Ám Dạ, nàng mở miệng hỏi.Nghe thấy Tiểu Thiên hỏi như thế, Ám Dạ nở nụ cười, đi tới trước mặt nàng, thần bí mở miệng nói: "Uy, mấy ngày không có đi cướp đồ, có ngứa tay hay không?""Thế nào? Ngươi nghĩ đi?" lông mày Tiểu Thiên nhảy lên, trên thực tế, nàng quả thật rất thích đi cướp, bất quá những tên phú thương kia cũng không phải là thần a, mới mấy ngày mà, kinh tế nhà nào lại có thể khôi phục nhanh như vậy.
Nha môn tri phủ——
"Xảy ra chuyện gì, đã nhiều ngày như vậy cũng không thấy bọn họ xuất hiện? Các ngươi tiết lộ tin tức có phải không?" Hoàng Phủ Tấn có vẻ có chút không đợi được.
Mấy ngày nay hắn đã đè nén tính tình, kiên nhẫn chờ bọn họ xuất hiện. Nhưng là một ngày lại một ngày trôi qua, ngay cả phát hiện ra dấu hiệu của bọn họ cũng không có.
Nhiều lần hắn cũng muốn phái binh tìm kiếm trực tiếp ở thành Chiêu Lăng, coi như đem cả tòa thành Chiêu Lăng này lật lên, hắn cũng phải tìm cho được Thiên Thiên.
Nhưng mà hắn lại lo lắng hành động như thế sẽ làm Thiên Thiên lại lần nữa biến mất. Hắn đã không chơi nổi rồi, cũng không đánh cuộc được rồi, hắn không thể để Thiên Thiên lại một lần nữa biến mất.
"Hoàng thượng xin bớt giận, thần tiên đại hiệp sau mỗi lần cướp xong cũng sẽ mai danh ẩn tích một thời gian mới có thể xuất hiện, thần cũng không thể nắm chắc, cũng không xác định được lúc nào hắn sẽ xuất hiện." Đại Ba nhanh chóng nói xong, xem ra hoàng thượng đợi nhiều ngày như vậy, tính nhẫn nại cũng từ từ bị mài đi. Nếu là không bắt được thần tiên đại hiệp, sợ rằng hoàng thượng trong cơn tức giận sẽ trị hắn tội hành sự bất lực, vậy cũng thảm a.
"Trẫm sẽ cho ngươi thời gian mấy ngày, nếu còn không có biện pháp để cho bọn họ xuất hiện..., chỗ ngươi ngồi liền đổi lại để cho người khác đến ngồi!" Hoàng Phủ Tấn mặt lạnh nhìn về phía Đại Ba.
"Dạ, hoàng thượng, thần tuân chỉ, thần nhất định dốc hết sức!"
"Không phải là hết sức, mà là nhất định phải tìm ra bọn họ cho trẫm." Hoàng Phủ Tấn không cho Đại Ba một tia cơ hội th* d*c. Nếu là tìm không thấy Thiên Thiên, hắn cũng hoài nghi mình có thể hay không sắp điên mất rồi.
Đoạn Tình cốc ——
"Thiên Thiên!" Ám Dạ xuất hiện ở sau lưng Tiểu Thiên, như thường ngày, trên mặt của hắn luôn là treo một nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này khiến ai cũng không cách nào kháng cự, tràn đầy tự tin cùng hăng hái.
"Cười đến rực rỡ như vậy, lại có cái chuyện tốt gì sắp xảy ra có phải không?" Xoay đầu lại, nhìn nụ cười trên mặt Ám Dạ, nàng mở miệng hỏi.
Nghe thấy Tiểu Thiên hỏi như thế, Ám Dạ nở nụ cười, đi tới trước mặt nàng, thần bí mở miệng nói: "Uy, mấy ngày không có đi cướp đồ, có ngứa tay hay không?"
"Thế nào? Ngươi nghĩ đi?" lông mày Tiểu Thiên nhảy lên, trên thực tế, nàng quả thật rất thích đi cướp, bất quá những tên phú thương kia cũng không phải là thần a, mới mấy ngày mà, kinh tế nhà nào lại có thể khôi phục nhanh như vậy.
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Nha môn tri phủ——"Xảy ra chuyện gì, đã nhiều ngày như vậy cũng không thấy bọn họ xuất hiện? Các ngươi tiết lộ tin tức có phải không?" Hoàng Phủ Tấn có vẻ có chút không đợi được.Mấy ngày nay hắn đã đè nén tính tình, kiên nhẫn chờ bọn họ xuất hiện. Nhưng là một ngày lại một ngày trôi qua, ngay cả phát hiện ra dấu hiệu của bọn họ cũng không có.Nhiều lần hắn cũng muốn phái binh tìm kiếm trực tiếp ở thành Chiêu Lăng, coi như đem cả tòa thành Chiêu Lăng này lật lên, hắn cũng phải tìm cho được Thiên Thiên.Nhưng mà hắn lại lo lắng hành động như thế sẽ làm Thiên Thiên lại lần nữa biến mất. Hắn đã không chơi nổi rồi, cũng không đánh cuộc được rồi, hắn không thể để Thiên Thiên lại một lần nữa biến mất."Hoàng thượng xin bớt giận, thần tiên đại hiệp sau mỗi lần cướp xong cũng sẽ mai danh ẩn tích một thời gian mới có thể xuất hiện, thần cũng không thể nắm chắc, cũng không xác định được lúc nào hắn sẽ xuất hiện." Đại Ba nhanh chóng nói xong, xem ra hoàng thượng đợi nhiều ngày như vậy, tính nhẫn nại cũng từ từ bị mài đi. Nếu là không bắt được thần tiên đại hiệp, sợ rằng hoàng thượng trong cơn tức giận sẽ trị hắn tội hành sự bất lực, vậy cũng thảm a."Trẫm sẽ cho ngươi thời gian mấy ngày, nếu còn không có biện pháp để cho bọn họ xuất hiện..., chỗ ngươi ngồi liền đổi lại để cho người khác đến ngồi!" Hoàng Phủ Tấn mặt lạnh nhìn về phía Đại Ba."Dạ, hoàng thượng, thần tuân chỉ, thần nhất định dốc hết sức!""Không phải là hết sức, mà là nhất định phải tìm ra bọn họ cho trẫm." Hoàng Phủ Tấn không cho Đại Ba một tia cơ hội th* d*c. Nếu là tìm không thấy Thiên Thiên, hắn cũng hoài nghi mình có thể hay không sắp điên mất rồi.Đoạn Tình cốc ——"Thiên Thiên!" Ám Dạ xuất hiện ở sau lưng Tiểu Thiên, như thường ngày, trên mặt của hắn luôn là treo một nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này khiến ai cũng không cách nào kháng cự, tràn đầy tự tin cùng hăng hái."Cười đến rực rỡ như vậy, lại có cái chuyện tốt gì sắp xảy ra có phải không?" Xoay đầu lại, nhìn nụ cười trên mặt Ám Dạ, nàng mở miệng hỏi.Nghe thấy Tiểu Thiên hỏi như thế, Ám Dạ nở nụ cười, đi tới trước mặt nàng, thần bí mở miệng nói: "Uy, mấy ngày không có đi cướp đồ, có ngứa tay hay không?""Thế nào? Ngươi nghĩ đi?" lông mày Tiểu Thiên nhảy lên, trên thực tế, nàng quả thật rất thích đi cướp, bất quá những tên phú thương kia cũng không phải là thần a, mới mấy ngày mà, kinh tế nhà nào lại có thể khôi phục nhanh như vậy.