Bước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá…
Chương 24
Yêu Thần Tượng! Tôi Không DámTác giả: nkoclinhtapviettruyenTruyện Ngôn TìnhBước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá… -Báo động giả-Cũng được – Khôi-Vấn đề đóng ở đâu, ai là nhân vật hàng xóm-Nam-Cái này em sẽ thử, mọi người đợi em thử -Nó-A! Không được không được không được em chịu .Quên mất Ở thành phố nên ít người trồng cây ở khu này chỉ có đúng có 1 người trồng mà ông cụ khó tính lém em ko dám đâu.-Haiz vậy có cách rồi-Thiên-Cách gì?-Nam-Không nhờ người ta diễn được thì đành phải diễn thật thôi.-Thiên-Diễn thật ??? Ế Ế Ế AAAAA Hả -Nó-Biết ông ấy dữ lắm không cầm chổi rược luôn quá.-Nó-Vậy mới thật-Thiên-Nhưng sao quay được .-Nó-Ngốc-Thiên dí nhẹ trán Băng một cái-Hôm qua anh Khánh quay mình kiểu gì thì giờ quay kiểu đó thôi-Thiên-Mỗi nơi một cái điện thoại à-Nó-Chứ sao –Thiên-Hả cái gì lại bắt anh ôm cái máy quay để quay cảnh trèo leo à .Hồi ông chủ nhà rược sao chạy được-Khánh-Phải hi sinh vì nghệ thuật anh à-Linh đá lông nheo với Khánh-Huhu chịu sao được cái máy nặng lắm .-Khánh-Có gì em sẽ bưng hộ -Khôi-Em cũng vậy-Nam-Nhớ đó nghe chưa –Khánh-Ờ-Zolo làm luôn đi thôi –NamTới nhà ông cụ :-Ủa cây chôm chôm- Khôi-Ủa biết luôn-Nó-Nè món khoái khẩu của pọn tui đó- Linh-Suyt nhỏ thôi-Nó-Đặt máy thôi –Thiên-Xong-Nó-Xong-Nam-Xong-Khôi-Xong –Linh/Khánh-Giờ nha mọi người thay nhau cầm máy quay để cho thấy mặt đủ mọi người ha .Mà cái trò vẽ bậy á làm luôn ở tường nhà này luôn nên gây thù 1 người thôi không nên chuốc oan nhiều người-Thiên-OK5p sau tại cây chôm chôm .-Trời cái hàng rào rách mẹ mất cái áo rồi –Khôi-Trèo ngu làm gì-Nam-Gì ? tí tao trù cho mày rách quần luôn đi .-Khôi-Trời mày có ác à-Nam-Hjhj lên cây thôi ae –Khánh-Không được anh pải ở dưới quay lên đây đi –Khôi-Lỡ trộm rồi nhớ hái nhiều nhiều-Nam-Băng ơi chụp nè –Khôi-Thôi để chị Linh với anh Khánh chụp đi em lên đây –NóNgoắt cái nó trèo lên tới cành cao nhất.-Trời con gái con nứa mà ai trèo nhanh như khỉ vậy-Khôi-Kệ người ta lêu lêu-Nó-Nè nói vữa thôi rách luôn cái quần giờ-Thiên-Không sao quần còn chắc lắm-Khôi-Băng ơi xuống đi em còn quay cảnh chụp chôm chôm nữa –Khánh-Dạ-Nó nhảy xuống tay ôm một đống chôm chôm-Hả nhanh dữ vậy mới có tí mà đã ôm một đống rồi-Nam-hjhj-Nó-Em có năng khiếu trộm chôm chôm á-ThiênNó chu mỏ -sí-Chụp nè –Thiên-hehe mình bắt quá chuẩn-Linh-Anh Khánh ra đây để em quay cho –Nó-Ok-Ghê ha hái quá trời.-Linh-Ôi á á Nam em ném ngay mặt anh rồi –Khánh-Em xin lỗi-Nam-Rồi em giấu máy đây .-Nó-Ok-Khánh-Xong.Rồi giờ ăn thôi-Nó-Đã ăn cắp rồi còn ăn công khai-Linh-Haiz giờ mà chưa thấy ai nói gì là kh……….-Nó-Nè pọn nhóc kia ăn trộm à-Ông hx-Á aaaaa Băng ơi mồm em xui quá mới nói mà thật rồi kìa-Khánh-Hế em đâu cố ý mà chạy rồi tính-Nó-Thì đang chạy nè ,mà cầm chổi rược thiệt kia-Thiên-Pọn kia đứng lại cho ông , sao lại đi ăn cắp của ông hả.Trả lại coi-ông-Hehe ông ơi con cảm ơn nha, con xin …-Nó vừa chạy vừa hét vọng lại
-Báo động giả
-Cũng được – Khôi
-Vấn đề đóng ở đâu, ai là nhân vật hàng xóm-Nam
-Cái này em sẽ thử, mọi người đợi em thử -Nó
-A! Không được không được không được em chịu .Quên mất Ở
thành phố nên ít người trồng cây ở khu này chỉ có đúng có 1 người trồng mà ông
cụ khó tính lém em ko dám đâu.
-Haiz vậy có cách rồi-Thiên
-Cách gì?-Nam
-Không nhờ người ta diễn được thì đành phải diễn thật thôi.-Thiên
-Diễn thật ??? Ế Ế Ế AAAAA Hả -Nó
-Biết ông ấy dữ lắm không cầm chổi rược luôn quá.-Nó
-Vậy mới thật-Thiên
-Nhưng sao quay được .-Nó
-Ngốc-Thiên dí nhẹ trán Băng một cái
-Hôm qua anh Khánh quay mình kiểu gì thì giờ quay kiểu đó
thôi-Thiên
-Mỗi nơi một cái điện thoại à-Nó
-Chứ sao –Thiên
-Hả cái gì lại bắt anh ôm cái máy quay để quay cảnh trèo leo
à .Hồi ông chủ nhà rược sao chạy được-Khánh
-Phải hi sinh vì nghệ thuật anh à-Linh đá lông nheo với
Khánh
-Huhu chịu sao được cái máy nặng lắm .-Khánh
-Có gì em sẽ bưng hộ -Khôi
-Em cũng vậy-Nam
-Nhớ đó nghe chưa –Khánh
-Ờ
-Zolo làm luôn đi thôi –Nam
Tới nhà ông cụ :
-Ủa cây chôm chôm- Khôi
-Ủa biết luôn-Nó
-Nè món khoái khẩu của pọn tui đó- Linh
-Suyt nhỏ thôi-Nó
-Đặt máy thôi –Thiên
-Xong-Nó
-Xong-Nam
-Xong-Khôi
-Xong –Linh/Khánh
-Giờ nha mọi người thay nhau cầm máy quay để cho thấy mặt đủ
mọi người ha .Mà cái trò vẽ bậy á làm luôn ở tường nhà này luôn nên gây thù 1
người thôi không nên chuốc oan nhiều người-Thiên
-OK
5p sau tại cây chôm chôm .
-Trời cái hàng rào rách mẹ mất cái áo rồi –Khôi
-Trèo ngu làm gì-Nam
-Gì ? tí tao trù cho mày rách quần luôn đi .-Khôi
-Trời mày có ác à-Nam
-Hjhj lên cây thôi ae –Khánh
-Không được anh pải ở dưới quay lên đây đi –Khôi
-Lỡ trộm rồi nhớ hái nhiều nhiều-Nam
-Băng ơi chụp nè –Khôi
-Thôi để chị Linh với anh Khánh chụp đi em lên đây –Nó
Ngoắt cái nó trèo lên tới cành cao nhất.
-Trời con gái con nứa mà ai trèo nhanh như khỉ vậy-Khôi
-Kệ người ta lêu lêu-Nó
-Nè nói vữa thôi rách luôn cái quần giờ-Thiên
-Không sao quần còn chắc lắm-Khôi
-Băng ơi xuống đi em còn quay cảnh chụp chôm chôm nữa –Khánh
-Dạ
-Nó nhảy xuống tay ôm một đống chôm chôm
-Hả nhanh dữ vậy mới có tí mà đã ôm một đống rồi-Nam
-hjhj-Nó
-Em có năng khiếu trộm chôm chôm á-Thiên
Nó chu mỏ -sí
-Chụp nè –Thiên
-hehe mình bắt quá chuẩn-Linh
-Anh Khánh ra đây để
em quay cho –Nó
-Ok
-Ghê ha hái quá trời.-Linh
-Ôi á á Nam
em ném ngay mặt anh rồi –Khánh
-Em xin lỗi-Nam
-Rồi em giấu máy đây .-Nó
-Ok-Khánh
-Xong.Rồi giờ ăn thôi-Nó
-Đã ăn cắp rồi còn ăn công khai-Linh
-Haiz giờ mà chưa thấy ai nói gì là kh……….-Nó
-Nè pọn nhóc kia ăn trộm à-Ông hx
-Á aaaaa Băng ơi mồm em xui quá mới nói mà thật rồi
kìa-Khánh
-Hế em đâu cố ý mà chạy rồi tính-Nó
-Thì đang chạy nè ,mà cầm chổi rược thiệt kia-Thiên
-Pọn kia đứng lại cho ông , sao lại đi ăn cắp của ông hả.Trả
lại coi-ông
-Hehe ông ơi con cảm ơn nha, con xin …-Nó vừa chạy vừa
hét vọng lại
Yêu Thần Tượng! Tôi Không DámTác giả: nkoclinhtapviettruyenTruyện Ngôn TìnhBước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá… -Báo động giả-Cũng được – Khôi-Vấn đề đóng ở đâu, ai là nhân vật hàng xóm-Nam-Cái này em sẽ thử, mọi người đợi em thử -Nó-A! Không được không được không được em chịu .Quên mất Ở thành phố nên ít người trồng cây ở khu này chỉ có đúng có 1 người trồng mà ông cụ khó tính lém em ko dám đâu.-Haiz vậy có cách rồi-Thiên-Cách gì?-Nam-Không nhờ người ta diễn được thì đành phải diễn thật thôi.-Thiên-Diễn thật ??? Ế Ế Ế AAAAA Hả -Nó-Biết ông ấy dữ lắm không cầm chổi rược luôn quá.-Nó-Vậy mới thật-Thiên-Nhưng sao quay được .-Nó-Ngốc-Thiên dí nhẹ trán Băng một cái-Hôm qua anh Khánh quay mình kiểu gì thì giờ quay kiểu đó thôi-Thiên-Mỗi nơi một cái điện thoại à-Nó-Chứ sao –Thiên-Hả cái gì lại bắt anh ôm cái máy quay để quay cảnh trèo leo à .Hồi ông chủ nhà rược sao chạy được-Khánh-Phải hi sinh vì nghệ thuật anh à-Linh đá lông nheo với Khánh-Huhu chịu sao được cái máy nặng lắm .-Khánh-Có gì em sẽ bưng hộ -Khôi-Em cũng vậy-Nam-Nhớ đó nghe chưa –Khánh-Ờ-Zolo làm luôn đi thôi –NamTới nhà ông cụ :-Ủa cây chôm chôm- Khôi-Ủa biết luôn-Nó-Nè món khoái khẩu của pọn tui đó- Linh-Suyt nhỏ thôi-Nó-Đặt máy thôi –Thiên-Xong-Nó-Xong-Nam-Xong-Khôi-Xong –Linh/Khánh-Giờ nha mọi người thay nhau cầm máy quay để cho thấy mặt đủ mọi người ha .Mà cái trò vẽ bậy á làm luôn ở tường nhà này luôn nên gây thù 1 người thôi không nên chuốc oan nhiều người-Thiên-OK5p sau tại cây chôm chôm .-Trời cái hàng rào rách mẹ mất cái áo rồi –Khôi-Trèo ngu làm gì-Nam-Gì ? tí tao trù cho mày rách quần luôn đi .-Khôi-Trời mày có ác à-Nam-Hjhj lên cây thôi ae –Khánh-Không được anh pải ở dưới quay lên đây đi –Khôi-Lỡ trộm rồi nhớ hái nhiều nhiều-Nam-Băng ơi chụp nè –Khôi-Thôi để chị Linh với anh Khánh chụp đi em lên đây –NóNgoắt cái nó trèo lên tới cành cao nhất.-Trời con gái con nứa mà ai trèo nhanh như khỉ vậy-Khôi-Kệ người ta lêu lêu-Nó-Nè nói vữa thôi rách luôn cái quần giờ-Thiên-Không sao quần còn chắc lắm-Khôi-Băng ơi xuống đi em còn quay cảnh chụp chôm chôm nữa –Khánh-Dạ-Nó nhảy xuống tay ôm một đống chôm chôm-Hả nhanh dữ vậy mới có tí mà đã ôm một đống rồi-Nam-hjhj-Nó-Em có năng khiếu trộm chôm chôm á-ThiênNó chu mỏ -sí-Chụp nè –Thiên-hehe mình bắt quá chuẩn-Linh-Anh Khánh ra đây để em quay cho –Nó-Ok-Ghê ha hái quá trời.-Linh-Ôi á á Nam em ném ngay mặt anh rồi –Khánh-Em xin lỗi-Nam-Rồi em giấu máy đây .-Nó-Ok-Khánh-Xong.Rồi giờ ăn thôi-Nó-Đã ăn cắp rồi còn ăn công khai-Linh-Haiz giờ mà chưa thấy ai nói gì là kh……….-Nó-Nè pọn nhóc kia ăn trộm à-Ông hx-Á aaaaa Băng ơi mồm em xui quá mới nói mà thật rồi kìa-Khánh-Hế em đâu cố ý mà chạy rồi tính-Nó-Thì đang chạy nè ,mà cầm chổi rược thiệt kia-Thiên-Pọn kia đứng lại cho ông , sao lại đi ăn cắp của ông hả.Trả lại coi-ông-Hehe ông ơi con cảm ơn nha, con xin …-Nó vừa chạy vừa hét vọng lại