Bước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá…

Chương 38

Yêu Thần Tượng! Tôi Không DámTác giả: nkoclinhtapviettruyenTruyện Ngôn TìnhBước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá… Hành động của nó cũng đủ làm cho Hân hiểu.- Nè yêu ai thì là chuyện của mày tao không có quyền căn dự nhưng tao khuyên mày xác định cho kĩ vào đừng để về sau hối hận. Mất công mày đau lòng làm con bạn này đau theo mày nha.-HânNó bay lại chỗ Hân ôm chầm, vòng tay qua cổ.-Yên tâm. Dù có làm sao đi nữa thì cũng không sợ vì có Hân đẹp gái ở đây rồi. Đúng không??- Nó hí hửng nói.-Dạ vâng, thưa cô.-HânỌt ọt ……….Trước mùi thơm ngào ngạt lan tỏa từ phòng bếp khiến nó và Hân không thể nào chịu được. Lén lút mon men đến phòng bếp , lặng lẽ lộn nhào đến cạnh cái và thành công chui lên cái ghế. Ngồi chiễm chệ khoanh chân lên ghế cầm đùa và ………bắt đầu Chén…. Trong khi hai chàng đang tập trung chuẩn bị một bữa thịnh soạn thì đâu hay rằng đằng sau lưng mình có hai con mèo đang nhẹ nhàng đánh chén thức ăn trong im lặng đến khi gần hết thức ăn trên bàn thì…………-No quá, đã quá..-Hân-Trời ơi sao hai đứa vào đây khi nào vậy đã thế chén sạch đồ ăn rồi –KhánhHân đá lông nheo –Bí mật-Tiếc thật –VA-Sao á-nó-Em ăn no rồi đúng không-VA-Ukm no lắm luôn đó –Nó hồn nhiên trả lời.-Vậy thôi khỏi ăn món ngon nhất ngày hôm nay nha. Nào Khánh tao với mày ăn thôi hai bé này nó no lắm rồi kìa- VA-Chuẩn rồi. Sắp cơm ăn thôi –Khánh-Ư sao kì vậy –hân-Anh cho em ăn với nha- Nó nhìn VA mắt long lanh cún con-Con bé này hư nhở dám gọi tên anh trống không vậy đó!-VA-Thôi mà. Đừng chọc em nữa. Cho em ăn đi. Em biết anh Vương Anh thương em nhất mà-Nó-Rồi.Vậy thì ăn.Khéo nịnh –VANhói. Văn Khánh thấy dâng lên trong lòng một cảm giác khó tả.Không ngờ tới Băng và VA đã thân mật như vây rồi liệu có khi nào họ là 1 cặp rồi không? Thật không ngờ người con gái mà Văn Khánh này nhắm trúng đang nhõng nhẽo bên thằng con trai khác. Nhưng chờ coi. Không lâu sau em sẽ là của tôi.Trong lòng Hân lúc này chỉ có thể dùng 4 từ để miêu tả thôi, đó là “ không liên quan, kệ “ Hân chỉ mong sao lẹ lẹ lên để được ăn món ngon nhất. Lòng háo hức chờ đợi đồ ăn ngon.Sau khi dọn cơm bọn nó bắt đầu chén. Cơn đới khát của bọn nó nhanh chóng lan rộng, càn quét sạch sẽ trên những tô chén thức ăn. Chỉ trong vòng 30 phút, lượng thức ăn khổng lồ trên bàn ăn đã bị bọn nó chén sạch. Tiêu tốn không ít năng lượng giờ đây mỗi đứa đều đang nằm chổng quèo trên sofa.- Ăn no thở không nổi luôn –Văn Khánh.-Đúng là căng da bụng trùng da mắt giờ buồn ngủ quá đi –Nó-Haiz ăn xong tính đi kiếm gì nghịch mà giờ hết đi nổi luôn rồi –Hân-Nè hay giờ giải tán tối đi chơi đi –VA-Được đó được đó tối đi đi, tối nay mày đi được không,Băng –Hân-Được, tối đi đi-Nó.-Ok. 6h công viên XXX nha-VA-Duyêt.-Giờ giải tán.-VA-Khỏe,hjhj –Nó.--------------------------------------------------------------------------------------------Diện trên mình bộ quần đùi có yếm đi cùng áo thun trắng, tóc uốn nhẹ buông thả tự nhiên rồi cột một chõm tóc lệch phía bên phải của đỉnh đầu,giày converse cổ cao xanh đen. Cuối cùng dây chuyền New Boy bằng kim loại sáng láng trên cổ.Nó rời khỏi nhà và đến chỗ hẹn.-Mình đến sớm nhất rồi. Nó nghĩ rồi lon ton đến đến chỗ ghế đá ngồi chờ.5 phút sau khi nó ngẩng đầu lên. Một chàng trai cao chừng 1m8 ngồi trên chiếc exciter, Mặc áo thun cổ tim màu đỏ đô đi kèm quần jean đen xám bạc giày coverse cổ cao đen trắng kèm theo kính râm đen. Á Khẩu nó không biết nói gì, công nhận đẹp trai thiệt. Chàng trai dừng xe rồi tiến lại chỗ nó đang ngồi.-Nè Băng, làm gì nhìn anh ghê vậy-VA-Ukm –Nó-Đẹp trai quá hả -VANó hoàn hồn –Không phải đang nghĩ xem sao trời tối mà anh đeo kính chi, không biết có vấn đề gì không.-Nó chống chế.-Con nhỏ này –VA lại chỗ nó búng nhẹ mũi nó.-Ủa mà anh Khánh đâu-Nó xoa mũi-Nó bận rồi nên không đi được, còn Hân thì sao –VA-Cũng vậy luôn, không biết giờ sao nữa- Nó lắc đầu-Kệ chớ, hai mình đi.-VA-Ukm hjhj đi siêu thị đi –Nó-Chi vậy-VA-Mua kẹo hjhj-nó-Lớn rồi còn ăn kẹo-VA-Kệ em.-Nó

Hành động của nó cũng đủ làm cho Hân hiểu.

- Nè yêu ai thì là chuyện của mày tao không có quyền căn dự nhưng tao khuyên mày xác định cho kĩ vào đừng để về sau hối hận. Mất công mày đau lòng làm con bạn này đau theo mày nha.-Hân

Nó bay lại chỗ Hân ôm chầm, vòng tay qua cổ.

-Yên tâm. Dù có làm sao đi nữa thì cũng không sợ vì có Hân đẹp gái ở đây rồi. Đúng không??- Nó hí hửng nói.

-Dạ vâng, thưa cô.-Hân

Ọt ọt ……….Trước mùi thơm ngào ngạt lan tỏa từ phòng bếp khiến nó và Hân không thể nào chịu được. Lén lút mon men đến phòng bếp , lặng lẽ lộn nhào đến cạnh cái và thành công chui lên cái ghế. Ngồi chiễm chệ khoanh chân lên ghế cầm đùa và ………bắt đầu Chén…. Trong khi hai chàng đang tập trung chuẩn bị một bữa thịnh soạn thì đâu hay rằng đằng sau lưng mình có hai con mèo đang nhẹ nhàng đánh chén thức ăn trong im lặng đến khi gần hết thức ăn trên bàn thì…………

-No quá, đã quá..-Hân

-Trời ơi sao hai đứa vào đây khi nào vậy đã thế chén sạch đồ ăn rồi –Khánh

Hân đá lông nheo –Bí mật

-Tiếc thật –VA

-Sao á-nó

-Em ăn no rồi đúng không-VA

-Ukm no lắm luôn đó –Nó hồn nhiên trả lời.

-Vậy thôi khỏi ăn món ngon nhất ngày hôm nay nha. Nào Khánh tao với mày ăn thôi hai bé này nó no lắm rồi kìa- VA

-Chuẩn rồi. Sắp cơm ăn thôi –Khánh

-Ư sao kì vậy –hân

-Anh cho em ăn với nha- Nó nhìn VA mắt long lanh cún con

-Con bé này hư nhở dám gọi tên anh trống không vậy đó!-VA

-Thôi mà. Đừng chọc em nữa. Cho em ăn đi. Em biết anh Vương Anh thương em nhất mà-Nó

-Rồi.Vậy thì ăn.Khéo nịnh –VA

Nhói. Văn Khánh thấy dâng lên trong lòng một cảm giác khó tả.Không ngờ tới Băng và VA đã thân mật như vây rồi liệu có khi nào họ là 1 cặp rồi không? Thật không ngờ người con gái mà Văn Khánh này nhắm trúng đang nhõng nhẽo bên thằng con trai khác. Nhưng chờ coi. Không lâu sau em sẽ là của tôi.

Trong lòng Hân lúc này chỉ có thể dùng 4 từ để miêu tả thôi, đó là “ không liên quan, kệ “ Hân chỉ mong sao lẹ lẹ lên để được ăn món ngon nhất. Lòng háo hức chờ đợi đồ ăn ngon.

Sau khi dọn cơm bọn nó bắt đầu chén. Cơn đới khát của bọn nó nhanh chóng lan rộng, càn quét sạch sẽ trên những tô chén thức ăn. Chỉ trong vòng 30 phút, lượng thức ăn khổng lồ trên bàn ăn đã bị bọn nó chén sạch. Tiêu tốn không ít năng lượng giờ đây mỗi đứa đều đang nằm chổng quèo trên sofa.

- Ăn no thở không nổi luôn –Văn Khánh.

-Đúng là căng da bụng trùng da mắt giờ buồn ngủ quá đi –Nó

-Haiz ăn xong tính đi kiếm gì nghịch mà giờ hết đi nổi luôn rồi –Hân

-Nè hay giờ giải tán tối đi chơi đi –VA

-Được đó được đó tối đi đi, tối nay mày đi được không,Băng –Hân

-Được, tối đi đi-Nó.

-Ok. 6h công viên XXX nha-VA

-Duyêt.

-Giờ giải tán.-VA

-Khỏe,hjhj –Nó.

--------------------------------------------------------------------------------------------

Diện trên mình bộ quần đùi có yếm đi cùng áo thun trắng, tóc uốn nhẹ buông thả tự nhiên rồi cột một chõm tóc lệch phía bên phải của đỉnh đầu,giày converse cổ cao xanh đen. Cuối cùng dây chuyền New Boy bằng kim loại sáng láng trên cổ.Nó rời khỏi nhà và đến chỗ hẹn.

-Mình đến sớm nhất rồi. Nó nghĩ rồi lon ton đến đến chỗ ghế đá ngồi chờ.

5 phút sau khi nó ngẩng đầu lên. Một chàng trai cao chừng 1m8 ngồi trên chiếc exciter, Mặc áo thun cổ tim màu đỏ đô đi kèm quần jean đen xám bạc giày coverse cổ cao đen trắng kèm theo kính râm đen. Á Khẩu nó không biết nói gì, công nhận đẹp trai thiệt. Chàng trai dừng xe rồi tiến lại chỗ nó đang ngồi.

-Nè Băng, làm gì nhìn anh ghê vậy-VA

-Ukm –Nó

-Đẹp trai quá hả -VA

Nó hoàn hồn –Không phải đang nghĩ xem sao trời tối mà anh đeo kính chi, không biết có vấn đề gì không.-Nó chống chế.

-Con nhỏ này –VA lại chỗ nó búng nhẹ mũi nó.

-Ủa mà anh Khánh đâu-Nó xoa mũi

-Nó bận rồi nên không đi được, còn Hân thì sao –VA

-Cũng vậy luôn, không biết giờ sao nữa- Nó lắc đầu

-Kệ chớ, hai mình đi.-VA

-Ukm hjhj đi siêu thị đi –Nó

-Chi vậy-VA

-Mua kẹo hjhj-nó

-Lớn rồi còn ăn kẹo-VA

-Kệ em.-Nó

Yêu Thần Tượng! Tôi Không DámTác giả: nkoclinhtapviettruyenTruyện Ngôn TìnhBước qua cánh cửa vào trong một căn nhà , một ngôi nhà đẹp!! Thật sự đẹp lắm , nhưng càng đẹp bao nhiêu thì sự cô quạnh càng nhiều bấy nhiêu.Sự cô quạnh ấy như sẵn sằng bao phủ bao phủ, xâm chiếm bất cứ ai bước vào trong. Từng lớp bụi , màng nhện phủ đầy trên mặt bàn, ghế , khung cửa sổ , trên mặt tủ… và phủ đầy toàn bộ nghóc nghách trong nhà. Như một căn nhà hoang , không được ai quét dọn, không ai chăm chút. Trong phòng ngủ của căn nhà ấy có một người con gái cuộn mình trong chăn co mình trong một góc của giường . Đầu tóc rối bời, khuôn mặt xanh xao, toàn thân trắng bệch khô khốc thiếu sức sống.Đôi mắt sưng húp vô hồn,ánh nhìn xa săm không định hướng, cuồng thâm trên mắt rất đậm không biết đã bao nhiêu ngày cô gái này chưa ngủ và đã khóc bao đêm. Tại sao một cô gái ở tuổi ăn tuổi chơi vô lo vô nghĩ mà giờ đây lại nằm góc như xác sống, tất cả cũng vì vụ tai nạn kinh hoàng ấy.Vụ tai nạn ấy đã cướp mất cha mẹ và người em ruột thương yêu của nó.Mỗi đêm nó lại thầm oán , sao ông trời quá… Hành động của nó cũng đủ làm cho Hân hiểu.- Nè yêu ai thì là chuyện của mày tao không có quyền căn dự nhưng tao khuyên mày xác định cho kĩ vào đừng để về sau hối hận. Mất công mày đau lòng làm con bạn này đau theo mày nha.-HânNó bay lại chỗ Hân ôm chầm, vòng tay qua cổ.-Yên tâm. Dù có làm sao đi nữa thì cũng không sợ vì có Hân đẹp gái ở đây rồi. Đúng không??- Nó hí hửng nói.-Dạ vâng, thưa cô.-HânỌt ọt ……….Trước mùi thơm ngào ngạt lan tỏa từ phòng bếp khiến nó và Hân không thể nào chịu được. Lén lút mon men đến phòng bếp , lặng lẽ lộn nhào đến cạnh cái và thành công chui lên cái ghế. Ngồi chiễm chệ khoanh chân lên ghế cầm đùa và ………bắt đầu Chén…. Trong khi hai chàng đang tập trung chuẩn bị một bữa thịnh soạn thì đâu hay rằng đằng sau lưng mình có hai con mèo đang nhẹ nhàng đánh chén thức ăn trong im lặng đến khi gần hết thức ăn trên bàn thì…………-No quá, đã quá..-Hân-Trời ơi sao hai đứa vào đây khi nào vậy đã thế chén sạch đồ ăn rồi –KhánhHân đá lông nheo –Bí mật-Tiếc thật –VA-Sao á-nó-Em ăn no rồi đúng không-VA-Ukm no lắm luôn đó –Nó hồn nhiên trả lời.-Vậy thôi khỏi ăn món ngon nhất ngày hôm nay nha. Nào Khánh tao với mày ăn thôi hai bé này nó no lắm rồi kìa- VA-Chuẩn rồi. Sắp cơm ăn thôi –Khánh-Ư sao kì vậy –hân-Anh cho em ăn với nha- Nó nhìn VA mắt long lanh cún con-Con bé này hư nhở dám gọi tên anh trống không vậy đó!-VA-Thôi mà. Đừng chọc em nữa. Cho em ăn đi. Em biết anh Vương Anh thương em nhất mà-Nó-Rồi.Vậy thì ăn.Khéo nịnh –VANhói. Văn Khánh thấy dâng lên trong lòng một cảm giác khó tả.Không ngờ tới Băng và VA đã thân mật như vây rồi liệu có khi nào họ là 1 cặp rồi không? Thật không ngờ người con gái mà Văn Khánh này nhắm trúng đang nhõng nhẽo bên thằng con trai khác. Nhưng chờ coi. Không lâu sau em sẽ là của tôi.Trong lòng Hân lúc này chỉ có thể dùng 4 từ để miêu tả thôi, đó là “ không liên quan, kệ “ Hân chỉ mong sao lẹ lẹ lên để được ăn món ngon nhất. Lòng háo hức chờ đợi đồ ăn ngon.Sau khi dọn cơm bọn nó bắt đầu chén. Cơn đới khát của bọn nó nhanh chóng lan rộng, càn quét sạch sẽ trên những tô chén thức ăn. Chỉ trong vòng 30 phút, lượng thức ăn khổng lồ trên bàn ăn đã bị bọn nó chén sạch. Tiêu tốn không ít năng lượng giờ đây mỗi đứa đều đang nằm chổng quèo trên sofa.- Ăn no thở không nổi luôn –Văn Khánh.-Đúng là căng da bụng trùng da mắt giờ buồn ngủ quá đi –Nó-Haiz ăn xong tính đi kiếm gì nghịch mà giờ hết đi nổi luôn rồi –Hân-Nè hay giờ giải tán tối đi chơi đi –VA-Được đó được đó tối đi đi, tối nay mày đi được không,Băng –Hân-Được, tối đi đi-Nó.-Ok. 6h công viên XXX nha-VA-Duyêt.-Giờ giải tán.-VA-Khỏe,hjhj –Nó.--------------------------------------------------------------------------------------------Diện trên mình bộ quần đùi có yếm đi cùng áo thun trắng, tóc uốn nhẹ buông thả tự nhiên rồi cột một chõm tóc lệch phía bên phải của đỉnh đầu,giày converse cổ cao xanh đen. Cuối cùng dây chuyền New Boy bằng kim loại sáng láng trên cổ.Nó rời khỏi nhà và đến chỗ hẹn.-Mình đến sớm nhất rồi. Nó nghĩ rồi lon ton đến đến chỗ ghế đá ngồi chờ.5 phút sau khi nó ngẩng đầu lên. Một chàng trai cao chừng 1m8 ngồi trên chiếc exciter, Mặc áo thun cổ tim màu đỏ đô đi kèm quần jean đen xám bạc giày coverse cổ cao đen trắng kèm theo kính râm đen. Á Khẩu nó không biết nói gì, công nhận đẹp trai thiệt. Chàng trai dừng xe rồi tiến lại chỗ nó đang ngồi.-Nè Băng, làm gì nhìn anh ghê vậy-VA-Ukm –Nó-Đẹp trai quá hả -VANó hoàn hồn –Không phải đang nghĩ xem sao trời tối mà anh đeo kính chi, không biết có vấn đề gì không.-Nó chống chế.-Con nhỏ này –VA lại chỗ nó búng nhẹ mũi nó.-Ủa mà anh Khánh đâu-Nó xoa mũi-Nó bận rồi nên không đi được, còn Hân thì sao –VA-Cũng vậy luôn, không biết giờ sao nữa- Nó lắc đầu-Kệ chớ, hai mình đi.-VA-Ukm hjhj đi siêu thị đi –Nó-Chi vậy-VA-Mua kẹo hjhj-nó-Lớn rồi còn ăn kẹo-VA-Kệ em.-Nó

Chương 38