Tác giả:

Khuôn mặt của chị không phải là của em. Một đứa trẻ nghèo nàn nhưng lại có được hạnh phúc. Và đương nhiên bất cứ ai cũng không muốn hạnh phúc đó tan vỡ. Đã lỡ cho hạnh phúc của mình thì bước tiếp luôn. Dẫu biết rằng hạnh kết quả sẽ rất đau. - Nhỏ - Trần Mỹ Linh. (Hoàng Khắc Dương) Nó - Cô tiểu thư nhà giàu. Sống rất khoan dung và tốt bụng. Chưa hề đấu tranh về thứ gì. Bởi vì trong nàng luôn tâm nguyện rằng "cái gì thuộc về mình thì sẽ là của mình." - Hoàng Thục Anh. Căn biệt thự ở số nhà *** lấp ló sau ánh hào quang tươi tắn của mặt trời. Chiếc Cadillac chuyển bánh đi ra sau khi cánh cổng lớn kia mở rộng. -"Oa...hôm nay gia đình chúng ta sẽ đi dã ngoại ở ngoại ô. Thật là hạnh phúc đó nha."-Hoàng Thục Anh hí hửng cười vui vẻ ngồi ở phía sau xe cười đùa với ba mẹ mình. Chỉ mới 6 tuổi mà con bé đã ra dáng một bà cụ non. -"Ha...ha...ha...trông con có vẻ vui quá. Có cả ông bà nội và ngoại nữa đấy."-Ba vừa lái xe vừa nhìn con gái lắc đầu. -"Gặp ông bà phải lễ phép nha chưa?"-Mẹ Anh quay…

Chương 121: Ngoại truyện

Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của EmTác giả: Linh PuKhuôn mặt của chị không phải là của em. Một đứa trẻ nghèo nàn nhưng lại có được hạnh phúc. Và đương nhiên bất cứ ai cũng không muốn hạnh phúc đó tan vỡ. Đã lỡ cho hạnh phúc của mình thì bước tiếp luôn. Dẫu biết rằng hạnh kết quả sẽ rất đau. - Nhỏ - Trần Mỹ Linh. (Hoàng Khắc Dương) Nó - Cô tiểu thư nhà giàu. Sống rất khoan dung và tốt bụng. Chưa hề đấu tranh về thứ gì. Bởi vì trong nàng luôn tâm nguyện rằng "cái gì thuộc về mình thì sẽ là của mình." - Hoàng Thục Anh. Căn biệt thự ở số nhà *** lấp ló sau ánh hào quang tươi tắn của mặt trời. Chiếc Cadillac chuyển bánh đi ra sau khi cánh cổng lớn kia mở rộng. -"Oa...hôm nay gia đình chúng ta sẽ đi dã ngoại ở ngoại ô. Thật là hạnh phúc đó nha."-Hoàng Thục Anh hí hửng cười vui vẻ ngồi ở phía sau xe cười đùa với ba mẹ mình. Chỉ mới 6 tuổi mà con bé đã ra dáng một bà cụ non. -"Ha...ha...ha...trông con có vẻ vui quá. Có cả ông bà nội và ngoại nữa đấy."-Ba vừa lái xe vừa nhìn con gái lắc đầu. -"Gặp ông bà phải lễ phép nha chưa?"-Mẹ Anh quay… MH từ trên lầu đi xuống nhà với mái tóc bù xù,miệng ngáp ngắn ngáp dài. Vào bếp lấy ngay chai nước lọc, uống ực ực. Bà vú nuôi bên cạnh đang làm bữa sáng lắc đầu nhìn anh.-"Vú à....chị con chưa xuống luôn ư? "-Anh tiện tay lấy chiếc bánh vừa ra lò bỏ vào miệng nhai.-" Ừ. Chị bảo muốn ngủ thêm một lát nữa."MH nhếch nữa môi cười khểnh. Nghĩ đi nghĩ lại rồi quay sang hỏi vú.-"Này....thế chị ngủ như vậy. Tức là con bé xin học làm bánh kia không đến ư?"Vú nuôi gật đầu đem đĩa thức ăn đến bàn.-"Ừ.....nhưng sao vú thấy con hay hỏi con bé đó vậy?Không phải con thích con bé đó đấy chứ?"MH gãi đầu đỏ mặt nhìn lung tung,ấp a ấp úng không nói gì.-"Làm...làm...gì có chứ.Nghĩ sao con bé làm bánh dở tệ vậy mà lọt vào mắt xanh con ư?Biết con là ai không?Là Nguyễn Minh Hoàng...đẹp trai,giàu có đấy."-Anh tự hào vỗ ngực.-"Lại tự tin rồi.Vú nói không phải thì thôi.Làm gì mà phủ nhận ghê thế."-Vú nuôi bật cười.-"Vú thấy con bé đó nhiều người theo đuổi lắm.Có thích thì lo mà nói đi."-"Vú à....."-MH nhăn mặt.-"Giận vú luôn."................................Một con nhóc đang xách dỏ đồ ra tiệm.Vừa bước ra cửa thì thấy bà hàng xóm mình đang đẩy xe hàng nặng nhọc,với thời tiết lạnh giá này làm bà run rẩy khó khăn.ML mỉm cười chạy đến trước mặt bà.-"Trời lạnh rồi.Bà phải giữ ấm chứ."-ML lấy chiếc khăn quàng cũ kĩ mà mình đang mang trên cổ ra choàng lên người bà.-"Ấy... như thế thì con lạnh sao?"-Bà ngại nhận lấy.-"Uầy.....con mạnh khỏe mà sợ gì cái lạnh này."-ML nói chứ thật ra cũng lạnh sơ sơ >

MH từ trên lầu đi xuống nhà với mái tóc bù xù,miệng ngáp ngắn ngáp dài. Vào bếp lấy ngay chai nước lọc, uống ực ực. Bà vú nuôi bên cạnh đang làm bữa sáng lắc đầu nhìn anh.

-"Vú à....chị con chưa xuống luôn ư? "-Anh tiện tay lấy chiếc bánh vừa ra lò bỏ vào miệng nhai.

-" Ừ. Chị bảo muốn ngủ thêm một lát nữa."

MH nhếch nữa môi cười khểnh. Nghĩ đi nghĩ lại rồi quay sang hỏi vú.

-"Này....thế chị ngủ như vậy. Tức là con bé xin học làm bánh kia không đến ư?"

Vú nuôi gật đầu đem đĩa thức ăn đến bàn.

-"Ừ.....nhưng sao vú thấy con hay hỏi con bé đó vậy?Không phải con thích con bé đó đấy chứ?"

MH gãi đầu đỏ mặt nhìn lung tung,ấp a ấp úng không nói gì.

-"Làm...làm...gì có chứ.Nghĩ sao con bé làm bánh dở tệ vậy mà lọt vào mắt xanh con ư?Biết con là ai không?Là Nguyễn Minh Hoàng...đẹp trai,giàu có đấy."-Anh tự hào vỗ ngực.

-"Lại tự tin rồi.Vú nói không phải thì thôi.Làm gì mà phủ nhận ghê thế."-Vú nuôi bật cười.-"Vú thấy con bé đó nhiều người theo đuổi lắm.Có thích thì lo mà nói đi."

-"Vú à....."-MH nhăn mặt.-"Giận vú luôn."

................................

Một con nhóc đang xách dỏ đồ ra tiệm.Vừa bước ra cửa thì thấy bà hàng xóm mình đang đẩy xe hàng nặng nhọc,với thời tiết lạnh giá này làm bà run rẩy khó khăn.ML mỉm cười chạy đến trước mặt bà.

-"Trời lạnh rồi.Bà phải giữ ấm chứ."-ML lấy chiếc khăn quàng cũ kĩ mà mình đang mang trên cổ ra choàng lên người bà.

-"Ấy... như thế thì con lạnh sao?"-Bà ngại nhận lấy.

-"Uầy.....con mạnh khỏe mà sợ gì cái lạnh này."-ML nói chứ thật ra cũng lạnh sơ sơ >

Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của EmTác giả: Linh PuKhuôn mặt của chị không phải là của em. Một đứa trẻ nghèo nàn nhưng lại có được hạnh phúc. Và đương nhiên bất cứ ai cũng không muốn hạnh phúc đó tan vỡ. Đã lỡ cho hạnh phúc của mình thì bước tiếp luôn. Dẫu biết rằng hạnh kết quả sẽ rất đau. - Nhỏ - Trần Mỹ Linh. (Hoàng Khắc Dương) Nó - Cô tiểu thư nhà giàu. Sống rất khoan dung và tốt bụng. Chưa hề đấu tranh về thứ gì. Bởi vì trong nàng luôn tâm nguyện rằng "cái gì thuộc về mình thì sẽ là của mình." - Hoàng Thục Anh. Căn biệt thự ở số nhà *** lấp ló sau ánh hào quang tươi tắn của mặt trời. Chiếc Cadillac chuyển bánh đi ra sau khi cánh cổng lớn kia mở rộng. -"Oa...hôm nay gia đình chúng ta sẽ đi dã ngoại ở ngoại ô. Thật là hạnh phúc đó nha."-Hoàng Thục Anh hí hửng cười vui vẻ ngồi ở phía sau xe cười đùa với ba mẹ mình. Chỉ mới 6 tuổi mà con bé đã ra dáng một bà cụ non. -"Ha...ha...ha...trông con có vẻ vui quá. Có cả ông bà nội và ngoại nữa đấy."-Ba vừa lái xe vừa nhìn con gái lắc đầu. -"Gặp ông bà phải lễ phép nha chưa?"-Mẹ Anh quay… MH từ trên lầu đi xuống nhà với mái tóc bù xù,miệng ngáp ngắn ngáp dài. Vào bếp lấy ngay chai nước lọc, uống ực ực. Bà vú nuôi bên cạnh đang làm bữa sáng lắc đầu nhìn anh.-"Vú à....chị con chưa xuống luôn ư? "-Anh tiện tay lấy chiếc bánh vừa ra lò bỏ vào miệng nhai.-" Ừ. Chị bảo muốn ngủ thêm một lát nữa."MH nhếch nữa môi cười khểnh. Nghĩ đi nghĩ lại rồi quay sang hỏi vú.-"Này....thế chị ngủ như vậy. Tức là con bé xin học làm bánh kia không đến ư?"Vú nuôi gật đầu đem đĩa thức ăn đến bàn.-"Ừ.....nhưng sao vú thấy con hay hỏi con bé đó vậy?Không phải con thích con bé đó đấy chứ?"MH gãi đầu đỏ mặt nhìn lung tung,ấp a ấp úng không nói gì.-"Làm...làm...gì có chứ.Nghĩ sao con bé làm bánh dở tệ vậy mà lọt vào mắt xanh con ư?Biết con là ai không?Là Nguyễn Minh Hoàng...đẹp trai,giàu có đấy."-Anh tự hào vỗ ngực.-"Lại tự tin rồi.Vú nói không phải thì thôi.Làm gì mà phủ nhận ghê thế."-Vú nuôi bật cười.-"Vú thấy con bé đó nhiều người theo đuổi lắm.Có thích thì lo mà nói đi."-"Vú à....."-MH nhăn mặt.-"Giận vú luôn."................................Một con nhóc đang xách dỏ đồ ra tiệm.Vừa bước ra cửa thì thấy bà hàng xóm mình đang đẩy xe hàng nặng nhọc,với thời tiết lạnh giá này làm bà run rẩy khó khăn.ML mỉm cười chạy đến trước mặt bà.-"Trời lạnh rồi.Bà phải giữ ấm chứ."-ML lấy chiếc khăn quàng cũ kĩ mà mình đang mang trên cổ ra choàng lên người bà.-"Ấy... như thế thì con lạnh sao?"-Bà ngại nhận lấy.-"Uầy.....con mạnh khỏe mà sợ gì cái lạnh này."-ML nói chứ thật ra cũng lạnh sơ sơ >

Chương 121: Ngoại truyện