Giới thiệu nhân vật: Nguyễn Anh Tú (18t)[Davil]_anh_: đẹp trai, tóc ánh kim, mắt nâu đẹp cực. Tổng giám đốc của tập đoàn lớn nhất châu Á. Là ông trùm mafia khét tiếng. Hoàng Thảo Vy(15t)[Elen]_cô_: cô sở hữu một khuôn mặt thiên sứ. Bộ tóc màu hạt dẻ, dài ngang lưng, tóc xanh rêu ở cuối đuôi tóc. Cô thành thạo những nhạc cụ chơi đàn.Nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng. -Ba à… sao ba bỏ con với mẹ… tại sao chứ?-một cô bé mắt hai màu vô cảm nhìn về hướng đi của con xe audi trong trời mưa. Người đàn ông ngồi trong xe không hề quay đầu lại nhìn đứa con gái của ông ta. Cô bé mắt hai màu đó đứng trong trời mưa rầm, khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe không còn giọt nước mắt nào nữa. -Elen à sao con lại đứng ở đây, mau vào nhà đi không cảm bây giờ.!- người đàn bà cầm ô chạy ra chỗ của Elen không ai khác chính là cô bé mắt hai màu đó. -mẹ à…. Sao ba bỏ con hả mẹ…tai sao chứ…Elen đã làm gì sai hả?-cô bé đó khóc nấc nên rồi nói ra từng tiếng một, rồi ngất đi. -Elen à… elen… tỉnh lại đi con...!-mẹ cô nói xong…
Chương 12
Thiên Sứ Âm NhạcTác giả: Thảo VyGiới thiệu nhân vật: Nguyễn Anh Tú (18t)[Davil]_anh_: đẹp trai, tóc ánh kim, mắt nâu đẹp cực. Tổng giám đốc của tập đoàn lớn nhất châu Á. Là ông trùm mafia khét tiếng. Hoàng Thảo Vy(15t)[Elen]_cô_: cô sở hữu một khuôn mặt thiên sứ. Bộ tóc màu hạt dẻ, dài ngang lưng, tóc xanh rêu ở cuối đuôi tóc. Cô thành thạo những nhạc cụ chơi đàn.Nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng. -Ba à… sao ba bỏ con với mẹ… tại sao chứ?-một cô bé mắt hai màu vô cảm nhìn về hướng đi của con xe audi trong trời mưa. Người đàn ông ngồi trong xe không hề quay đầu lại nhìn đứa con gái của ông ta. Cô bé mắt hai màu đó đứng trong trời mưa rầm, khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe không còn giọt nước mắt nào nữa. -Elen à sao con lại đứng ở đây, mau vào nhà đi không cảm bây giờ.!- người đàn bà cầm ô chạy ra chỗ của Elen không ai khác chính là cô bé mắt hai màu đó. -mẹ à…. Sao ba bỏ con hả mẹ…tai sao chứ…Elen đã làm gì sai hả?-cô bé đó khóc nấc nên rồi nói ra từng tiếng một, rồi ngất đi. -Elen à… elen… tỉnh lại đi con...!-mẹ cô nói xong… -Thả em xuống.- cô dãy dụa trên lồng ngực của anh.-Không.-anh bế cô từ ngoài xe vào trong Gia viên theo bao nhiêu ánh mắt của người làm trong nhà. Mặt của cô thì cứ đỏ ửng không dám nói một lời nào. Anh đặt cô xuống sofa rồi lấy một y tế ra.-Ngoan đi.-anh lấy trong hộp thuốc ra một lọ kem, rồi thoa lên hai bên má cho cô.-Ui…-cô quay mặt sang chỗ khác.-Ngoan, anh thương.- anh vẫn thoa kem lên hai bên má sưng của cô. Mặt cô lại đỏ lên, biết được lúc này anh rất dịu dàng, từng cử chỉ hành động một.-Em đó, thật là người gì đâu mà. Mặt thế này rồi còn biểu diễn cái gì nữa hả.- trong câu nói của anh có phần nựng cô và có phần trách mắng.-Tại….- có không nói được cúi gần mặt xuống.-Có biết là anh lo lắm không?- anh nói, vẫn là nựng cô.-Tại anh đào hoa đó, em bị đánh cũng chỉ tại anh, tại anh hết đó.- cô đánh thùi thụi vào lồng ngực của anh.-Anh biết lỗi rồi mà.- anh ôm cô vào lòng. Một giác ấm áp lại hiện rõ trên khuôn mặt của cả hai người. Họ cứ chìm đắm mà ngửi những mùi hương trên người của đối phương. Khi cái hạnh phúc đó chưa được kéo dài bao lâu thì.-É hèm, mong đôi vợ chồng trẻ này có chút ý tứ dùm.- bà Trịnh thật là hai người họ đang ấm cúng cơ mà.-Mẹ này….- Tú lên tiếng che đi sự ngượng ngùng của anh và cô. Cô thì cứ ngồi đó, im bặt không nói ra một tiếng, chỉ chờ anh nói đỡ hộ mình.-Bà chủ, tiểu thư, cậu chủ mời vào ăn tối ạ.-bà quản gia lên tiếng phá vỡ bầu không khí này.-Thôi, mọi người cứ dùng đi ta về lấy tài liệu rồi đi liền.- bà Trịnh nói rồi chạy lên thư phòng lấy sấp tài liệu rồi lên xe tới công ty.-Cô cậu chủ mời vào dùng bữa ạ.-bà quản gia nói.-Được rồi bà vào trước đi.-anh nói, nhìn sang phía cô cô vẫn ngồi như trời trồng không nhúc nhích, đầu óc thì bay lên tầng thứ mấy rồi không biết. Nghé sát vào tai cô, anh thở nhẹ.-Bà xã, có cần anh phải bế vào phòng ăn không.- cô cảm nhận được hơi thở của anh vào tai mình bất giác run người, bật đứng dậy. Mà khi đó lại đứng trên ghế sofa. ‘’Ầm” cô ngã đè lên người anh. Chỉ còn 1cm nữa thôi là môi chạm môi.-Đâu phải công kích anh như vậy hả bà xã.- anh xoa đầu cô lên tiếng trêu ghẹo.-Anh… đồ… b*nh h**n.-cô đứng dậy đi thẳng vào phòng ăn. Anh ngồi dậy cười thầm trong bụng.-Chờ anh.- anh cũng đi vào phòng ăn theo cô-Mặc kệ anh đó.- cô ngồi xuống bàn ăn, ăn lấy ăn để. Ăn tránh mặt anh, cô cứ cúi gầm mặt xuống. Sau khi ăn xong, cô đứng phắt dậy chạy ngay lên phòng tắm rửa.Anh thì nhìn cô từ đầu đến cuối và chỉ biết cười thầm, những hành động của cô ôi sao mà cute thế.---------------------Cô tắm xong cũng 8h tối, bước ra từ phòng tắm, anh ngồi trên giường đang chăm chú vào cái latop làmgì đó. Cô thì vẫn cứ nghĩ đến cái chuyện vừa rồi lại làm đỏ mặt.-Anh vào tắm đi.-Ừ.- anh nghe giọng của cô có chút ngập ngùng, anh biết là cô vẫn còn nghĩ tới cái chuyện vừa nãy. Anh lặng lẽ đi vào phòng tắm.Trở ra, cô lại ngồi ôm cái latop của mình, hí hoáy trò chuyện với fan hâm mộ của mình. Không lâu sau, cô nằm đó ngủ luôn, máy tính còn vẫn đặt trên giường. Anh tắm xong đi ra ngoài thấy cô đang ngon giấc bên cái giường của mình. Anh tiến tới ban công, ngắm sao, trăng, thư giãn đầu óc trước khi đi ngủ cho thoải mái.Sau khi ngắm chán chê cho trên trời không còn gì để ngắm nữa thì anh vào giường ngủ. Thơm nhẹ lên trán cô anh nói:-Ngủ ngon, bà xã.- nghe được câu nói này, hai bên má phúng phính của cô chợt hồng lên. Cô quàng hai tay qua người anh, ôm anh thật chặt rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ của mình.------------------------Tha lỗi cho tg ạ, sắp thi học kì rồi nên ta viết hơi châm sorry m.n nha.Yêu nhiều
-Thả em xuống.- cô dãy dụa trên lồng ngực của anh.
-Không.-anh bế cô từ ngoài xe vào trong Gia viên theo bao nhiêu ánh mắt của người làm trong nhà. Mặt của cô thì cứ đỏ ửng không dám nói một lời nào. Anh đặt cô xuống sofa rồi lấy một y tế ra.
-Ngoan đi.-anh lấy trong hộp thuốc ra một lọ kem, rồi thoa lên hai bên má cho cô.
-Ui…-cô quay mặt sang chỗ khác.
-Ngoan, anh thương.- anh vẫn thoa kem lên hai bên má sưng của cô. Mặt cô lại đỏ lên, biết được lúc này anh rất dịu dàng, từng cử chỉ hành động một.
-Em đó, thật là người gì đâu mà. Mặt thế này rồi còn biểu diễn cái gì nữa hả.- trong câu nói của anh có phần nựng cô và có phần trách mắng.
-Tại….- có không nói được cúi gần mặt xuống.
-Có biết là anh lo lắm không?- anh nói, vẫn là nựng cô.
-Tại anh đào hoa đó, em bị đánh cũng chỉ tại anh, tại anh hết đó.- cô đánh thùi thụi vào lồng ngực của anh.
-Anh biết lỗi rồi mà.- anh ôm cô vào lòng. Một giác ấm áp lại hiện rõ trên khuôn mặt của cả hai người. Họ cứ chìm đắm mà ngửi những mùi hương trên người của đối phương. Khi cái hạnh phúc đó chưa được kéo dài bao lâu thì.
-É hèm, mong đôi vợ chồng trẻ này có chút ý tứ dùm.- bà Trịnh thật là hai người họ đang ấm cúng cơ mà.
-Mẹ này….- Tú lên tiếng che đi sự ngượng ngùng của anh và cô. Cô thì cứ ngồi đó, im bặt không nói ra một tiếng, chỉ chờ anh nói đỡ hộ mình.
-Bà chủ, tiểu thư, cậu chủ mời vào ăn tối ạ.-bà quản gia lên tiếng phá vỡ bầu không khí này.
-Thôi, mọi người cứ dùng đi ta về lấy tài liệu rồi đi liền.- bà Trịnh nói rồi chạy lên thư phòng lấy sấp tài liệu rồi lên xe tới công ty.
-Cô cậu chủ mời vào dùng bữa ạ.-bà quản gia nói.
-Được rồi bà vào trước đi.-anh nói, nhìn sang phía cô cô vẫn ngồi như trời trồng không nhúc nhích, đầu óc thì bay lên tầng thứ mấy rồi không biết. Nghé sát vào tai cô, anh thở nhẹ.
-Bà xã, có cần anh phải bế vào phòng ăn không.- cô cảm nhận được hơi thở của anh vào tai mình bất giác run người, bật đứng dậy. Mà khi đó lại đứng trên ghế sofa. ‘’Ầm” cô ngã đè lên người anh. Chỉ còn 1cm nữa thôi là môi chạm môi.
-Đâu phải công kích anh như vậy hả bà xã.- anh xoa đầu cô lên tiếng trêu ghẹo.
-Anh… đồ… b*nh h**n.-cô đứng dậy đi thẳng vào phòng ăn. Anh ngồi dậy cười thầm trong bụng.
-Chờ anh.- anh cũng đi vào phòng ăn theo cô
-Mặc kệ anh đó.- cô ngồi xuống bàn ăn, ăn lấy ăn để. Ăn tránh mặt anh, cô cứ cúi gầm mặt xuống. Sau khi ăn xong, cô đứng phắt dậy chạy ngay lên phòng tắm rửa.
Anh thì nhìn cô từ đầu đến cuối và chỉ biết cười thầm, những hành động của cô ôi sao mà cute thế.
---------------------
Cô tắm xong cũng 8h tối, bước ra từ phòng tắm, anh ngồi trên giường đang chăm chú vào cái latop làmgì đó. Cô thì vẫn cứ nghĩ đến cái chuyện vừa rồi lại làm đỏ mặt.
-Anh vào tắm đi.
-Ừ.- anh nghe giọng của cô có chút ngập ngùng, anh biết là cô vẫn còn nghĩ tới cái chuyện vừa nãy. Anh lặng lẽ đi vào phòng tắm.
Trở ra, cô lại ngồi ôm cái latop của mình, hí hoáy trò chuyện với fan hâm mộ của mình. Không lâu sau, cô nằm đó ngủ luôn, máy tính còn vẫn đặt trên giường. Anh tắm xong đi ra ngoài thấy cô đang ngon giấc bên cái giường của mình. Anh tiến tới ban công, ngắm sao, trăng, thư giãn đầu óc trước khi đi ngủ cho thoải mái.
Sau khi ngắm chán chê cho trên trời không còn gì để ngắm nữa thì anh vào giường ngủ. Thơm nhẹ lên trán cô anh nói:
-Ngủ ngon, bà xã.- nghe được câu nói này, hai bên má phúng phính của cô chợt hồng lên. Cô quàng hai tay qua người anh, ôm anh thật chặt rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ của mình.
------------------------
Tha lỗi cho tg ạ, sắp thi học kì rồi nên ta viết hơi châm sorry m.n nha.
Yêu nhiều
Thiên Sứ Âm NhạcTác giả: Thảo VyGiới thiệu nhân vật: Nguyễn Anh Tú (18t)[Davil]_anh_: đẹp trai, tóc ánh kim, mắt nâu đẹp cực. Tổng giám đốc của tập đoàn lớn nhất châu Á. Là ông trùm mafia khét tiếng. Hoàng Thảo Vy(15t)[Elen]_cô_: cô sở hữu một khuôn mặt thiên sứ. Bộ tóc màu hạt dẻ, dài ngang lưng, tóc xanh rêu ở cuối đuôi tóc. Cô thành thạo những nhạc cụ chơi đàn.Nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng. -Ba à… sao ba bỏ con với mẹ… tại sao chứ?-một cô bé mắt hai màu vô cảm nhìn về hướng đi của con xe audi trong trời mưa. Người đàn ông ngồi trong xe không hề quay đầu lại nhìn đứa con gái của ông ta. Cô bé mắt hai màu đó đứng trong trời mưa rầm, khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe không còn giọt nước mắt nào nữa. -Elen à sao con lại đứng ở đây, mau vào nhà đi không cảm bây giờ.!- người đàn bà cầm ô chạy ra chỗ của Elen không ai khác chính là cô bé mắt hai màu đó. -mẹ à…. Sao ba bỏ con hả mẹ…tai sao chứ…Elen đã làm gì sai hả?-cô bé đó khóc nấc nên rồi nói ra từng tiếng một, rồi ngất đi. -Elen à… elen… tỉnh lại đi con...!-mẹ cô nói xong… -Thả em xuống.- cô dãy dụa trên lồng ngực của anh.-Không.-anh bế cô từ ngoài xe vào trong Gia viên theo bao nhiêu ánh mắt của người làm trong nhà. Mặt của cô thì cứ đỏ ửng không dám nói một lời nào. Anh đặt cô xuống sofa rồi lấy một y tế ra.-Ngoan đi.-anh lấy trong hộp thuốc ra một lọ kem, rồi thoa lên hai bên má cho cô.-Ui…-cô quay mặt sang chỗ khác.-Ngoan, anh thương.- anh vẫn thoa kem lên hai bên má sưng của cô. Mặt cô lại đỏ lên, biết được lúc này anh rất dịu dàng, từng cử chỉ hành động một.-Em đó, thật là người gì đâu mà. Mặt thế này rồi còn biểu diễn cái gì nữa hả.- trong câu nói của anh có phần nựng cô và có phần trách mắng.-Tại….- có không nói được cúi gần mặt xuống.-Có biết là anh lo lắm không?- anh nói, vẫn là nựng cô.-Tại anh đào hoa đó, em bị đánh cũng chỉ tại anh, tại anh hết đó.- cô đánh thùi thụi vào lồng ngực của anh.-Anh biết lỗi rồi mà.- anh ôm cô vào lòng. Một giác ấm áp lại hiện rõ trên khuôn mặt của cả hai người. Họ cứ chìm đắm mà ngửi những mùi hương trên người của đối phương. Khi cái hạnh phúc đó chưa được kéo dài bao lâu thì.-É hèm, mong đôi vợ chồng trẻ này có chút ý tứ dùm.- bà Trịnh thật là hai người họ đang ấm cúng cơ mà.-Mẹ này….- Tú lên tiếng che đi sự ngượng ngùng của anh và cô. Cô thì cứ ngồi đó, im bặt không nói ra một tiếng, chỉ chờ anh nói đỡ hộ mình.-Bà chủ, tiểu thư, cậu chủ mời vào ăn tối ạ.-bà quản gia lên tiếng phá vỡ bầu không khí này.-Thôi, mọi người cứ dùng đi ta về lấy tài liệu rồi đi liền.- bà Trịnh nói rồi chạy lên thư phòng lấy sấp tài liệu rồi lên xe tới công ty.-Cô cậu chủ mời vào dùng bữa ạ.-bà quản gia nói.-Được rồi bà vào trước đi.-anh nói, nhìn sang phía cô cô vẫn ngồi như trời trồng không nhúc nhích, đầu óc thì bay lên tầng thứ mấy rồi không biết. Nghé sát vào tai cô, anh thở nhẹ.-Bà xã, có cần anh phải bế vào phòng ăn không.- cô cảm nhận được hơi thở của anh vào tai mình bất giác run người, bật đứng dậy. Mà khi đó lại đứng trên ghế sofa. ‘’Ầm” cô ngã đè lên người anh. Chỉ còn 1cm nữa thôi là môi chạm môi.-Đâu phải công kích anh như vậy hả bà xã.- anh xoa đầu cô lên tiếng trêu ghẹo.-Anh… đồ… b*nh h**n.-cô đứng dậy đi thẳng vào phòng ăn. Anh ngồi dậy cười thầm trong bụng.-Chờ anh.- anh cũng đi vào phòng ăn theo cô-Mặc kệ anh đó.- cô ngồi xuống bàn ăn, ăn lấy ăn để. Ăn tránh mặt anh, cô cứ cúi gầm mặt xuống. Sau khi ăn xong, cô đứng phắt dậy chạy ngay lên phòng tắm rửa.Anh thì nhìn cô từ đầu đến cuối và chỉ biết cười thầm, những hành động của cô ôi sao mà cute thế.---------------------Cô tắm xong cũng 8h tối, bước ra từ phòng tắm, anh ngồi trên giường đang chăm chú vào cái latop làmgì đó. Cô thì vẫn cứ nghĩ đến cái chuyện vừa rồi lại làm đỏ mặt.-Anh vào tắm đi.-Ừ.- anh nghe giọng của cô có chút ngập ngùng, anh biết là cô vẫn còn nghĩ tới cái chuyện vừa nãy. Anh lặng lẽ đi vào phòng tắm.Trở ra, cô lại ngồi ôm cái latop của mình, hí hoáy trò chuyện với fan hâm mộ của mình. Không lâu sau, cô nằm đó ngủ luôn, máy tính còn vẫn đặt trên giường. Anh tắm xong đi ra ngoài thấy cô đang ngon giấc bên cái giường của mình. Anh tiến tới ban công, ngắm sao, trăng, thư giãn đầu óc trước khi đi ngủ cho thoải mái.Sau khi ngắm chán chê cho trên trời không còn gì để ngắm nữa thì anh vào giường ngủ. Thơm nhẹ lên trán cô anh nói:-Ngủ ngon, bà xã.- nghe được câu nói này, hai bên má phúng phính của cô chợt hồng lên. Cô quàng hai tay qua người anh, ôm anh thật chặt rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ của mình.------------------------Tha lỗi cho tg ạ, sắp thi học kì rồi nên ta viết hơi châm sorry m.n nha.Yêu nhiều