Ngôi trường "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần, là một trong những trường trọng tâm của cả nước, điều kiện học tập tốt, có canteen và chỗ ở cho học sinh. Lớp 9D - một lớp chọn của trường, lớp học luôn dẫn đầu trường về thành tích học tập lẫn các hoạt động ngoài giờ khác. Được sự quý mến của thầy cô và khâm phục của bạn bè ngay từ khi mới bước vào trường, lớp 9D lại càng nổi tiếng hơn với tên gọi "Lớp học thiên thần". Ngoài ra, lớp còn được gọi là lớp "dê", vì sao thì các bạn cũng đoán được rồi đấy, không phải vì bản chất của lớp là 'dê' >. Các bạn cũng biết rồi đấy, "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần là trường điểm nên việc có cả kí túc xá nằm luôn trong trường cho học sinh cũng là điều tất yếu và hiển nhiên, các học sinh của chúng ta cũng phải ăn, ngủ, nghỉ, ở, học... luôn trong trường, đây là bắt buộc. Quy định của trường rất nghiêm, học sinh không được ra khỏi trường, chỉ được về thăm nhà vào ngày chủ nhật mỗi tuần và tối chủ nhật đúng 7h phải có mặt đầy đủ tại trường.…
Chương 38: "Nhật ơi, tôi yêu ông"
Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé!!! (Cổ Tích Pha Lê)Tác giả: Thương LazzieNgôi trường "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần, là một trong những trường trọng tâm của cả nước, điều kiện học tập tốt, có canteen và chỗ ở cho học sinh. Lớp 9D - một lớp chọn của trường, lớp học luôn dẫn đầu trường về thành tích học tập lẫn các hoạt động ngoài giờ khác. Được sự quý mến của thầy cô và khâm phục của bạn bè ngay từ khi mới bước vào trường, lớp 9D lại càng nổi tiếng hơn với tên gọi "Lớp học thiên thần". Ngoài ra, lớp còn được gọi là lớp "dê", vì sao thì các bạn cũng đoán được rồi đấy, không phải vì bản chất của lớp là 'dê' >. Các bạn cũng biết rồi đấy, "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần là trường điểm nên việc có cả kí túc xá nằm luôn trong trường cho học sinh cũng là điều tất yếu và hiển nhiên, các học sinh của chúng ta cũng phải ăn, ngủ, nghỉ, ở, học... luôn trong trường, đây là bắt buộc. Quy định của trường rất nghiêm, học sinh không được ra khỏi trường, chỉ được về thăm nhà vào ngày chủ nhật mỗi tuần và tối chủ nhật đúng 7h phải có mặt đầy đủ tại trường.… - Băng Di đưa điện thoại tôi mượn coi_Hạ Băng nói như ra lệnh.- Đây_Băng Di chìa chiếc iphone ra.Hạ Băng lướt đi lướt lại cái điện thoại. Không biết cô nàng làm cái gì nữa. Đột nhiên, cô bạn lại chuyển hướng qua Vũ An, rồi cứ thế, chạy qua chạy lại chỗ tụi nó với một nội dung và câu nói như nhau: “Ê, coi nè coi nè”.Và cái màn hình điện thoại từ nãy đến giờ vẫn được giữ nguyên, tức là tụi nó “được” Hạ Băng cho xem một nội dung giống nhau.Biết là gì hem?“Nhật ơi, tôi yêu ông!”Bất ngờ chưa bất ngờ chưa.Tin này là tin hot mà tin hot thì sẽ lan truyền rất nhanh qua tay tụi nó và đương nhiên, không lâu sau đó, tin này đã phủ toàn trường nhưng hình như chỗ Băng Di có cái gì đó bọc xung quanh thì phải khi mà cái tin này không thể đến tai cô bạn.“Nhật ơi, tôi yêu ông!” à? Theo như đội điều tra trinh sát thì Nhật ở đây chính là Minh Nhật của chúng ta.Ôi! Sốc, sốc quá, không thể nào không sốc hơn nữa rồi....Tụi nó vừa đi vừa nói chuyện huyên náo khiến ai cũng phải ngước nhìn mà nể phục vì tài “ăn nói” của tụi nó.Băng Di như cơn lốc xoáy từ đâu xuất hiện, cuốn bao bụi và đất theo. Vâng, rất cao cường. Cô nàng cười tươi rói chạy lại khoác vai Minh Nhật, tự nhiên nhất có thể, thân thiết nhất có thể.Tất cả, mọi con mắt kinh ngạc hướng về phía hai cô cậu, rất chăm chú.- Hở? Sao nhìn tôi lạ thế?_Băng Di vui vẻ nhìn mọi người.- À, không có gì, không có gì._Tụi nó xua tay, thu ánh mắt về.- Bà làm thế mọi người nghĩ chúng ta có gì đấy._Minh Nhật liếc xéo cô bạn.- Có gì là có gì. Mọi hôm vẫn thế mà._Băng Di nói như đúng rồi (thì đúng thật mà >.
- Băng Di đưa điện thoại tôi mượn coi_Hạ Băng nói như ra lệnh.
- Đây_Băng Di chìa chiếc iphone ra.
Hạ Băng lướt đi lướt lại cái điện thoại. Không biết cô nàng làm cái gì nữa. Đột nhiên, cô bạn lại chuyển hướng qua Vũ An, rồi cứ thế, chạy qua chạy lại chỗ tụi nó với một nội dung và câu nói như nhau: “Ê, coi nè coi nè”.
Và cái màn hình điện thoại từ nãy đến giờ vẫn được giữ nguyên, tức là tụi nó “được” Hạ Băng cho xem một nội dung giống nhau.
Biết là gì hem?
“Nhật ơi, tôi yêu ông!”
Bất ngờ chưa bất ngờ chưa.
Tin này là tin hot mà tin hot thì sẽ lan truyền rất nhanh qua tay tụi nó và đương nhiên, không lâu sau đó, tin này đã phủ toàn trường nhưng hình như chỗ Băng Di có cái gì đó bọc xung quanh thì phải khi mà cái tin này không thể đến tai cô bạn.
“Nhật ơi, tôi yêu ông!” à? Theo như đội điều tra trinh sát thì Nhật ở đây chính là Minh Nhật của chúng ta.
Ôi! Sốc, sốc quá, không thể nào không sốc hơn nữa rồi.
...
Tụi nó vừa đi vừa nói chuyện huyên náo khiến ai cũng phải ngước nhìn mà nể phục vì tài “ăn nói” của tụi nó.
Băng Di như cơn lốc xoáy từ đâu xuất hiện, cuốn bao bụi và đất theo. Vâng, rất cao cường. Cô nàng cười tươi rói chạy lại khoác vai Minh Nhật, tự nhiên nhất có thể, thân thiết nhất có thể.
Tất cả, mọi con mắt kinh ngạc hướng về phía hai cô cậu, rất chăm chú.
- Hở? Sao nhìn tôi lạ thế?_Băng Di vui vẻ nhìn mọi người.
- À, không có gì, không có gì._Tụi nó xua tay, thu ánh mắt về.
- Bà làm thế mọi người nghĩ chúng ta có gì đấy._Minh Nhật liếc xéo cô bạn.
- Có gì là có gì. Mọi hôm vẫn thế mà._Băng Di nói như đúng rồi (thì đúng thật mà >.
Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé!!! (Cổ Tích Pha Lê)Tác giả: Thương LazzieNgôi trường "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần, là một trong những trường trọng tâm của cả nước, điều kiện học tập tốt, có canteen và chỗ ở cho học sinh. Lớp 9D - một lớp chọn của trường, lớp học luôn dẫn đầu trường về thành tích học tập lẫn các hoạt động ngoài giờ khác. Được sự quý mến của thầy cô và khâm phục của bạn bè ngay từ khi mới bước vào trường, lớp 9D lại càng nổi tiếng hơn với tên gọi "Lớp học thiên thần". Ngoài ra, lớp còn được gọi là lớp "dê", vì sao thì các bạn cũng đoán được rồi đấy, không phải vì bản chất của lớp là 'dê' >. Các bạn cũng biết rồi đấy, "Angels Academy" - Học Viện Thiên Thần là trường điểm nên việc có cả kí túc xá nằm luôn trong trường cho học sinh cũng là điều tất yếu và hiển nhiên, các học sinh của chúng ta cũng phải ăn, ngủ, nghỉ, ở, học... luôn trong trường, đây là bắt buộc. Quy định của trường rất nghiêm, học sinh không được ra khỏi trường, chỉ được về thăm nhà vào ngày chủ nhật mỗi tuần và tối chủ nhật đúng 7h phải có mặt đầy đủ tại trường.… - Băng Di đưa điện thoại tôi mượn coi_Hạ Băng nói như ra lệnh.- Đây_Băng Di chìa chiếc iphone ra.Hạ Băng lướt đi lướt lại cái điện thoại. Không biết cô nàng làm cái gì nữa. Đột nhiên, cô bạn lại chuyển hướng qua Vũ An, rồi cứ thế, chạy qua chạy lại chỗ tụi nó với một nội dung và câu nói như nhau: “Ê, coi nè coi nè”.Và cái màn hình điện thoại từ nãy đến giờ vẫn được giữ nguyên, tức là tụi nó “được” Hạ Băng cho xem một nội dung giống nhau.Biết là gì hem?“Nhật ơi, tôi yêu ông!”Bất ngờ chưa bất ngờ chưa.Tin này là tin hot mà tin hot thì sẽ lan truyền rất nhanh qua tay tụi nó và đương nhiên, không lâu sau đó, tin này đã phủ toàn trường nhưng hình như chỗ Băng Di có cái gì đó bọc xung quanh thì phải khi mà cái tin này không thể đến tai cô bạn.“Nhật ơi, tôi yêu ông!” à? Theo như đội điều tra trinh sát thì Nhật ở đây chính là Minh Nhật của chúng ta.Ôi! Sốc, sốc quá, không thể nào không sốc hơn nữa rồi....Tụi nó vừa đi vừa nói chuyện huyên náo khiến ai cũng phải ngước nhìn mà nể phục vì tài “ăn nói” của tụi nó.Băng Di như cơn lốc xoáy từ đâu xuất hiện, cuốn bao bụi và đất theo. Vâng, rất cao cường. Cô nàng cười tươi rói chạy lại khoác vai Minh Nhật, tự nhiên nhất có thể, thân thiết nhất có thể.Tất cả, mọi con mắt kinh ngạc hướng về phía hai cô cậu, rất chăm chú.- Hở? Sao nhìn tôi lạ thế?_Băng Di vui vẻ nhìn mọi người.- À, không có gì, không có gì._Tụi nó xua tay, thu ánh mắt về.- Bà làm thế mọi người nghĩ chúng ta có gì đấy._Minh Nhật liếc xéo cô bạn.- Có gì là có gì. Mọi hôm vẫn thế mà._Băng Di nói như đúng rồi (thì đúng thật mà >.