Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể…
Chương 7: Đại hoạ
Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… Ngô Hiểu Dao bị ném vào một căn phòng, càng không hiểu rõ chuyện gì nên miệng không ngừng oán trách . "Gì chứ , đối đãi với khách thế này ?! Một đám người thất học !"Cô chu mỏ lầu bầu , tầm mắt lảo đảo dò xét khung cảnh xung quanh . Nhìn chung thì phòng ngủ này rất lớn , lại khá là xa hoa , cảm giác giống như một phòng khách , cạnh tường còn có một quầy rượu nhỏ , trưng bày không ít thương hiệu rượu nổi tiếng.Ngô Hiểu Dạo bị men rượu làm mất lý trí nên chẳng màng tới việc mình bị đưa vào đây , cô trực tiếp lấy một chai rượu đỏ ở trong tủ kính, bật ra, uống thêm ngụm nữa ."Wow . . . . . ." Sảng khoái nhìn chai rượu đỏ , chậc chậc so sánh . "Còn ngon hơn Royal Salute !"Ực ực, cô lại hớp thêm vài ngụm, đột nhiên . . . . . ."Rất ngon sao ?!"Một thanh âm quen thuộc phát ra , Ngô Hiểu Dao đứng hình tại chỗ , chậm rãi ngẩng đầu , mắt say lờ đờ nhìn về phía hắn .Lúc này , hắn đang cầm ly rượu đỏ trong tay , đứng ở cửa sổ sát đất .Ngô Hiểu Dao nhìn lên , dùng sức chớp chớp đôi mắt của mình . . . . . ."Sao lại có đến hai người giống nhau như đúc ?!" Nhìn người đứng trước cửa sổ, cô bất giác mở miệng . Xem ra mình uống nhiều rồi , thấy loạn cả bóng của hắn .Cùng với người đàn ông xa lạ ở chung một chỗ nhưng Ngô Hiểu Dao không hề tỏ ra sợ hãi , bước nhanh tới mặt hắn ta , bộ mặt tức giận , đưa tay chỉ trỏ . "Này , mới nãy anh chạy đi đâu đấy ?!"Đối mặt với trách mắng của cô , hắn ta vẫn không phiền lòng . "À . . . ." Khóe miệng tiếp tục hiện lên tia cười quỷ dị , chủ động giành lấy ly rượu trong tay Hiểu Dao , lạnh lùng nói . "c** q**n áo ra !"Mệnh lệnh này khiến cô nhất thời trợn to tròng mắt , biểu tình chết lặng . . . . . .Ngô Hiểu Dao lảo đảo ngã về phía sau , vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc . "Anh . . . . Anh nói bậy bạ gì đó ?!"Trông thấy vẻ bối rối của cô , sắc mặt hắn ta càng thêm tà ácHắn nâng nhẹ ly rượu đỏ trong tay , tuyệt tình ném phăng đi . . . . . .'Choang' , ly rượu rơi trên mặt đất , phát ra âm thanh vỡ vụn"Người nào vừa mới nói rằng , hôm nay giải sầu tẹt ga ?! Tốt , tôi chơi với em , hơn nữa . . . . còn không thu tiền !" Ngữ điệu không nhanh không chậm , đồng thời xuất hiện vẻ mặt âm u . "Là em tự cởi ?! Hay để . . . . .
Ngô Hiểu Dao bị ném vào một căn phòng, càng không hiểu rõ chuyện gì nên miệng không ngừng oán trách . "Gì chứ , đối đãi với khách thế này ?! Một đám người thất học !"
Cô chu mỏ lầu bầu , tầm mắt lảo đảo dò xét khung cảnh xung quanh . Nhìn chung thì phòng ngủ này rất lớn , lại khá là xa hoa , cảm giác giống như một phòng khách , cạnh tường còn có một quầy rượu nhỏ , trưng bày không ít thương hiệu rượu nổi tiếng.
Ngô Hiểu Dạo bị men rượu làm mất lý trí nên chẳng màng tới việc mình bị đưa vào đây , cô trực tiếp lấy một chai rượu đỏ ở trong tủ kính, bật ra, uống thêm ngụm nữa .
"Wow . . . . . ." Sảng khoái nhìn chai rượu đỏ , chậc chậc so sánh . "Còn ngon hơn Royal Salute !"
Ực ực, cô lại hớp thêm vài ngụm, đột nhiên . . . . . .
"Rất ngon sao ?!"
Một thanh âm quen thuộc phát ra , Ngô Hiểu Dao đứng hình tại chỗ , chậm rãi ngẩng đầu , mắt say lờ đờ nhìn về phía hắn .
Lúc này , hắn đang cầm ly rượu đỏ trong tay , đứng ở cửa sổ sát đất .
Ngô Hiểu Dao nhìn lên , dùng sức chớp chớp đôi mắt của mình . . . . . .
"Sao lại có đến hai người giống nhau như đúc ?!" Nhìn người đứng trước cửa sổ, cô bất giác mở miệng . Xem ra mình uống nhiều rồi , thấy loạn cả bóng của hắn .
Cùng với người đàn ông xa lạ ở chung một chỗ nhưng Ngô Hiểu Dao không hề tỏ ra sợ hãi , bước nhanh tới mặt hắn ta , bộ mặt tức giận , đưa tay chỉ trỏ . "Này , mới nãy anh chạy đi đâu đấy ?!"
Đối mặt với trách mắng của cô , hắn ta vẫn không phiền lòng . "À . . . ." Khóe miệng tiếp tục hiện lên tia cười quỷ dị , chủ động giành lấy ly rượu trong tay Hiểu Dao , lạnh lùng nói . "c** q**n áo ra !"
Mệnh lệnh này khiến cô nhất thời trợn to tròng mắt , biểu tình chết lặng . . . . . .
Ngô Hiểu Dao lảo đảo ngã về phía sau , vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc . "Anh . . . . Anh nói bậy bạ gì đó ?!"
Trông thấy vẻ bối rối của cô , sắc mặt hắn ta càng thêm tà ác
Hắn nâng nhẹ ly rượu đỏ trong tay , tuyệt tình ném phăng đi . . . . . .
'Choang' , ly rượu rơi trên mặt đất , phát ra âm thanh vỡ vụn
"Người nào vừa mới nói rằng , hôm nay giải sầu tẹt ga ?! Tốt , tôi chơi với em , hơn nữa . . . . còn không thu tiền !" Ngữ điệu không nhanh không chậm , đồng thời xuất hiện vẻ mặt âm u . "Là em tự cởi ?! Hay để . . . . .
Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… Ngô Hiểu Dao bị ném vào một căn phòng, càng không hiểu rõ chuyện gì nên miệng không ngừng oán trách . "Gì chứ , đối đãi với khách thế này ?! Một đám người thất học !"Cô chu mỏ lầu bầu , tầm mắt lảo đảo dò xét khung cảnh xung quanh . Nhìn chung thì phòng ngủ này rất lớn , lại khá là xa hoa , cảm giác giống như một phòng khách , cạnh tường còn có một quầy rượu nhỏ , trưng bày không ít thương hiệu rượu nổi tiếng.Ngô Hiểu Dạo bị men rượu làm mất lý trí nên chẳng màng tới việc mình bị đưa vào đây , cô trực tiếp lấy một chai rượu đỏ ở trong tủ kính, bật ra, uống thêm ngụm nữa ."Wow . . . . . ." Sảng khoái nhìn chai rượu đỏ , chậc chậc so sánh . "Còn ngon hơn Royal Salute !"Ực ực, cô lại hớp thêm vài ngụm, đột nhiên . . . . . ."Rất ngon sao ?!"Một thanh âm quen thuộc phát ra , Ngô Hiểu Dao đứng hình tại chỗ , chậm rãi ngẩng đầu , mắt say lờ đờ nhìn về phía hắn .Lúc này , hắn đang cầm ly rượu đỏ trong tay , đứng ở cửa sổ sát đất .Ngô Hiểu Dao nhìn lên , dùng sức chớp chớp đôi mắt của mình . . . . . ."Sao lại có đến hai người giống nhau như đúc ?!" Nhìn người đứng trước cửa sổ, cô bất giác mở miệng . Xem ra mình uống nhiều rồi , thấy loạn cả bóng của hắn .Cùng với người đàn ông xa lạ ở chung một chỗ nhưng Ngô Hiểu Dao không hề tỏ ra sợ hãi , bước nhanh tới mặt hắn ta , bộ mặt tức giận , đưa tay chỉ trỏ . "Này , mới nãy anh chạy đi đâu đấy ?!"Đối mặt với trách mắng của cô , hắn ta vẫn không phiền lòng . "À . . . ." Khóe miệng tiếp tục hiện lên tia cười quỷ dị , chủ động giành lấy ly rượu trong tay Hiểu Dao , lạnh lùng nói . "c** q**n áo ra !"Mệnh lệnh này khiến cô nhất thời trợn to tròng mắt , biểu tình chết lặng . . . . . .Ngô Hiểu Dao lảo đảo ngã về phía sau , vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc . "Anh . . . . Anh nói bậy bạ gì đó ?!"Trông thấy vẻ bối rối của cô , sắc mặt hắn ta càng thêm tà ácHắn nâng nhẹ ly rượu đỏ trong tay , tuyệt tình ném phăng đi . . . . . .'Choang' , ly rượu rơi trên mặt đất , phát ra âm thanh vỡ vụn"Người nào vừa mới nói rằng , hôm nay giải sầu tẹt ga ?! Tốt , tôi chơi với em , hơn nữa . . . . còn không thu tiền !" Ngữ điệu không nhanh không chậm , đồng thời xuất hiện vẻ mặt âm u . "Là em tự cởi ?! Hay để . . . . .