Tác giả:

Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…

Quyển 6 - Chương 506: Người yêu của Thập Nhị gia (6)

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Tin tưởng?Mới là lạ!Tính tình của hắn, nàng hiểu rõ nhất.Có một cơ hội tốt đi khi dễ đệ đệ từ trên trời giáng xuống, muốn hắn làm bộ không thấy, quả thật so với giết hắn rồi còn khó chịu hơn.Chỉ là, chuyện như vậy hiện tại hỏi tới, hắn cũng sẽ không thừa nhận.Còn là tạm thời bỏ qua, chờ ‘ huynh đệ đại chiến ’ thì tiến tới một bên xem náo nhiệt cũng không muộn."Phu quân chuẩn bị để Lam Thiên Thiên đi giữ lại Thập Nhị gia sao?" Mộ Lăng Không suy đoán.Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân.Thái Nhất vì nàng mà làm hòa thượng, hiện tại mất mà được lại, chắc hẳn sẽ không chút do dự lưu lại, bạn ở bên người giai nhân, không bao giờ tách ra thôi.Không ngờ, Đế Tuấn sờ sờ chóp mũi, cổ quái lắc đầu, "Có chút khó khăn.""Thập Nhị gia không coi trọng nàng?" Ngược lại có này có thể."Không phải ——" dừng một chút, Đế Tuấn thở dài một tiếng, gật đầu một cái, "Ngày đó té xuống từ trên vách núi, Lam Thiên Thiên bị thương đầu, chuyện ngày trước, phần lớn không nhớ rõ."Thật thê thảm.Không trách được nàng chịu ngoan ngoãn lưu lại, không hề rời đi nữa, để mặc cho Thái Nhất một người nếm cả khổ sở mất đi người yêu.Mộ Lăng Không đồng tình thở dài.Có chút tự trách, mấy phần áy náy.Nàng mới vừa rồi làm sao cho là Đế Tuấn là vì khi dễ đệ đệ mà cố ý không để cho hai người gặp mặt đây.Thì ra là trong đó còn có nguyên nhân.Thiếu chút nữa là trách lầm phu quân.Từ nay về sau, phải tin tưởng hắn nhiều hơn mấy phần mới được.Nam nhân của nàng, tuy nói mê, nhưng chẳng hề làm ra chuyện gì quá phận đối với người hắn coi trong.Ngược lại nàng sinh ra nhiều mấy phần lòng tiểu nhân."Nương tử, ngươi không phải cảm thấy như vậy mới càng chơi vui sao? Chờ vi phu tìm cơ hội thích hợp, để Lam Thiên Thiên đi quanh bên cạnh hỗn tiểu tử một vòng, bảo đảm Thái Nhất lập tức điên cuồng đuổi theo." Vỗ tay phát ra tiếng, Đế Tuấn tà ác nháy nháy mắt, "Đến lúc đó, mới gọi khóc không ra nước mắt, không cửa tìm chết, ha ha ha ha ha."

Tin tưởng?

Mới là lạ!

Tính tình của hắn, nàng hiểu rõ nhất.

Có một cơ hội tốt đi khi dễ đệ đệ từ trên trời giáng xuống, muốn hắn làm
bộ không thấy, quả thật so với giết hắn rồi còn khó chịu hơn.

Chỉ là, chuyện như vậy hiện tại hỏi tới, hắn cũng sẽ không thừa nhận.

Còn là tạm thời bỏ qua, chờ ‘ huynh đệ đại chiến ’ thì tiến tới một bên xem náo nhiệt cũng không muộn.

"Phu quân chuẩn bị để Lam Thiên Thiên đi giữ lại Thập Nhị gia sao?" Mộ Lăng Không suy đoán.

Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Thái Nhất vì nàng mà làm hòa thượng, hiện tại mất mà được lại, chắc hẳn sẽ
không chút do dự lưu lại, bạn ở bên người giai nhân, không bao giờ tách
ra thôi.

Không ngờ, Đế Tuấn sờ sờ chóp mũi, cổ quái lắc đầu, "Có chút khó khăn."

"Thập Nhị gia không coi trọng nàng?" Ngược lại có này có thể.

"Không phải ——" dừng một chút, Đế Tuấn thở dài một tiếng, gật đầu một cái,
"Ngày đó té xuống từ trên vách núi, Lam Thiên Thiên bị thương đầu,
chuyện ngày trước, phần lớn không nhớ rõ."

Thật thê thảm.

Không trách được nàng chịu ngoan ngoãn lưu lại, không hề rời đi nữa, để mặc
cho Thái Nhất một người nếm cả khổ sở mất đi người yêu.

Mộ Lăng Không đồng tình thở dài.

Có chút tự trách, mấy phần áy náy.

Nàng mới vừa rồi làm sao cho là Đế Tuấn là vì khi dễ đệ đệ mà cố ý không để cho hai người gặp mặt đây.

Thì ra là trong đó còn có nguyên nhân.

Thiếu chút nữa là trách lầm phu quân.

Từ nay về sau, phải tin tưởng hắn nhiều hơn mấy phần mới được.

Nam nhân của nàng, tuy nói mê, nhưng chẳng hề làm ra chuyện gì quá phận đối với người hắn coi trong.

Ngược lại nàng sinh ra nhiều mấy phần lòng tiểu nhân.

"Nương tử, ngươi không phải cảm thấy như vậy mới càng chơi vui sao? Chờ vi phu tìm cơ hội thích hợp, để Lam Thiên Thiên đi quanh bên cạnh hỗn tiểu tử
một vòng, bảo đảm Thái Nhất lập tức điên cuồng đuổi theo." Vỗ tay phát
ra tiếng, Đế Tuấn tà ác nháy nháy mắt, "Đến lúc đó, mới gọi khóc không
ra nước mắt, không cửa tìm chết, ha ha ha ha ha."

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Tin tưởng?Mới là lạ!Tính tình của hắn, nàng hiểu rõ nhất.Có một cơ hội tốt đi khi dễ đệ đệ từ trên trời giáng xuống, muốn hắn làm bộ không thấy, quả thật so với giết hắn rồi còn khó chịu hơn.Chỉ là, chuyện như vậy hiện tại hỏi tới, hắn cũng sẽ không thừa nhận.Còn là tạm thời bỏ qua, chờ ‘ huynh đệ đại chiến ’ thì tiến tới một bên xem náo nhiệt cũng không muộn."Phu quân chuẩn bị để Lam Thiên Thiên đi giữ lại Thập Nhị gia sao?" Mộ Lăng Không suy đoán.Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân.Thái Nhất vì nàng mà làm hòa thượng, hiện tại mất mà được lại, chắc hẳn sẽ không chút do dự lưu lại, bạn ở bên người giai nhân, không bao giờ tách ra thôi.Không ngờ, Đế Tuấn sờ sờ chóp mũi, cổ quái lắc đầu, "Có chút khó khăn.""Thập Nhị gia không coi trọng nàng?" Ngược lại có này có thể."Không phải ——" dừng một chút, Đế Tuấn thở dài một tiếng, gật đầu một cái, "Ngày đó té xuống từ trên vách núi, Lam Thiên Thiên bị thương đầu, chuyện ngày trước, phần lớn không nhớ rõ."Thật thê thảm.Không trách được nàng chịu ngoan ngoãn lưu lại, không hề rời đi nữa, để mặc cho Thái Nhất một người nếm cả khổ sở mất đi người yêu.Mộ Lăng Không đồng tình thở dài.Có chút tự trách, mấy phần áy náy.Nàng mới vừa rồi làm sao cho là Đế Tuấn là vì khi dễ đệ đệ mà cố ý không để cho hai người gặp mặt đây.Thì ra là trong đó còn có nguyên nhân.Thiếu chút nữa là trách lầm phu quân.Từ nay về sau, phải tin tưởng hắn nhiều hơn mấy phần mới được.Nam nhân của nàng, tuy nói mê, nhưng chẳng hề làm ra chuyện gì quá phận đối với người hắn coi trong.Ngược lại nàng sinh ra nhiều mấy phần lòng tiểu nhân."Nương tử, ngươi không phải cảm thấy như vậy mới càng chơi vui sao? Chờ vi phu tìm cơ hội thích hợp, để Lam Thiên Thiên đi quanh bên cạnh hỗn tiểu tử một vòng, bảo đảm Thái Nhất lập tức điên cuồng đuổi theo." Vỗ tay phát ra tiếng, Đế Tuấn tà ác nháy nháy mắt, "Đến lúc đó, mới gọi khóc không ra nước mắt, không cửa tìm chết, ha ha ha ha ha."

Quyển 6 - Chương 506: Người yêu của Thập Nhị gia (6)